Gia Phụ Hán Cao Tổ ( Dịch Full)

Chương 342 - Chương 342: Ai Hiểu Trị Quốc Hơn Quả Nhân

Chương 342: Ai hiểu trị quốc hơn quả nhân

Lưu Trường vô cùng hài lòng về vương cung của mình, Tào Xu tới trước y, lúc này đang bận bịu vì chuyện trong vương cung

Vương cung đã hoàn thành được vài năm rồi, ban đầu Lưu Trường không ở đây, nơi này để trống, trừ an bài ít người dọn dẹp ra thì không có gì hết

Tào Xu là chủ nhân vương cung phải an bài cận thị, cung nữ, coi như làm từ đầu, may có Trương Khanh hiệp trợ, hắn từng tham gia bố trí Vị Ương cung và Trường Lạc cung nên rất có kinh nghiệm

Rất nhanh vương cung tĩnh mịch đã sống lại, giống như chủ nhân trẻ của nó phát tán sức sống đặc biệt

Mọi người đi qua đi lại từ xa xa nhìn lá cờ lớn bay trên vương cung, lòng yên tâm, đại vương của chúng ta về rồi

Lưu Trường quần áo xộc xệch ngồi trên giường, bên cạnh đặt bầu rượu, còn có khay thịt to

"Ha ha ha, nơi này thật quá tốt

""Quả nhân muốn làm gì thì làm, không ai quản được quả nhân nữa

""Quả nhân muốn ngồi trên giường ăn thịt uống rượu, quả nhân không mặc quần áo tử tế, ai ngăn được quả nhân, ha ha ha

"Nơi này không có Lữ hậu cầm gậy, Đường vương của chúng ta hoàn toàn buông thả bản thân, việc đầu tiên sau khi tới vương cung không ngờ lại là thế này đây:" Quả nhân mai phóng ngựa trong thành, phóng từ trong thành ra ngoài thành, xem ai dám ngăn cản? Quả nhân muốn dẫn người cùng phòng xe, ai không cho quả nhân nấu kẻ đó! Đúng rồi, quả nhân còn phải đi quán rượu, thấy mỹ nhân liền bắt chuyện, ai dám

""Khụ khụ!"Lưu Trường nhớ tới Tào Xu ở bên, vội vàng dừng lại, ặc không phải không ai cản được

Tào Xu bất lực nhìn vị đại vương "không có tiền đồ" này, cố ý nghiêm mặt nói:" Đại vương từng lập chí lớn, nay về tới phiên quốc chẳng lẽ bắt đầu hưởng thụ mà quên chí rồi à?""Xu, quả nhân khi xưa ở Trường An, chịu đủ ức hiếp, chẳng làm được gì, làm gì cũng bị hạn chế, nay về Đường chẳng lẽ quả nhân không được làm theo ý thích à?" Lưu Trường đau khổ nói:" Nàng không biết bao năm qua ta bị đánh thế nào!""Thiếp thấy a mẫu đánh còn nhẹ

""Hả?""Đại vương, giờ ngài là chủ một nước, không thể làm bừa tùy ý, tương lai An học thì sao?""Ta là cha nó, nó không học ta thì học ai?"Tào Xu không nhiều lời nữa, quát:" Đại vương, mặc quần áo tử tế, ra bàn ăn cơm!"Lưu Trường mặc miện phục rời nội điện, dọc đường đi cận thị cung nữ nối nhau thi lễ bái kiến, y tới cổng hoàng cung, tức khắc có người chuẩn bị liễn xa

Lưu Trường bảo Trương Bất Nghi đánh xe, rời khỏi vương cung, đi quanh Tấn Dương, dọc đường bách tính liên tục bái kiến, Lưu Trường cười vẫy tay đáp lại

Lưu Trường đứng trên xe ngựa hít sâu một hơi không khí tự do tươi mới, tư vị không ai quản thật là tốt! Sau này quả nhân muốn làm gì thì làm, không ai quản được quả nhân nữa, quả nhân hoàn toàn tự do rồi

Lưu Trường cười vang, khi y đang chuẩn bị ra ngoài thành tổ chức đua xe thì Quý Bố vội vàng tới tìm

"Đại vương, Trương tướng đang tìm người

""Ài dà, lát nữa đi

""Đại vương, là chuyện gấp

"Lưu Trường hết cách đành vội vàng về vương cung, vừa về tới nơi, Lưu Trường giật nảy mình

"Cái gì thế này?" Lưu Trường chỉ đống thẻ trúc vải trắng như núi trên bàn:Trương Thương nghiêm túc nói:" Đại vương, đây là tấu biểu, cái này liên quan tới nông sự, sắp thu hoạch rồi, phải chuẩn bị nhiều lắm

Đây là chuyện thao luyện sau thu hoạch, còn đây là thư do Nguyệt Thị vương mang tới, đây là chuyện tu sửa thành trì

Đây là

"Lưu Trường gãi cằm:" Khi không có quả nhân thì xử trí ra sao?""Là thần đọc rồi duyệt

""Giờ vì sao không tiếp tục làm như thế?""Nay đại vương đã về, sao thần dám tự chủ chương?""Ồ, không sao, những chuyện này về sau do sư phụ làm hết

" Lưu Trường phất tay buông quyền sạch sẽ:Nhưng Trương Thương không làm:" Đại vương, thế sao được, dù hạ lệnh cũng phải do đại vương đọc trước

""Quả nhân tin tài năng sư phụ!""Không đại vương là quân chủ hiền minh

"Hai người đẩy qua đẩy lại, Trương Thương giữ chặt tay Lưu Trường, sợ đại vương chạy mất, hai người khiêm nhường rất lâu, không ai thuyết phục được ai

Lưu Trường nghiến răng nói:" Nếu sư phụ buông ta ra, cho ta đi chơi, ta tìm ba quả phụ xinh đẹp cho người chiếu cố, được không?"Trương Thương đắn đo rất lâu cuối cùng kiên định lắc đầu:" Đại vương, mời phê duyệt tấu biểu

"Không bao lâu sau

Lưu Trường vặn lưng, ngáp dài, hoạt động vai, mỏi mệt nói:" Sư phụ, hôm nay đến đây thôi được không?""Đại vương mới xem ba tấu biểu thôi, còn 361 cái nữa

""Hả?" Lưu Trường đau khổ hô to, tiếp đó nhìn Trương Thương, sắc mặt hết sức nghiêm túc:" Sư phụ, ta thấy quan chức Đại Đường vẫn chưa hoàn thiện

""Ồ, đại vương nói thế là sao?""Không bằng cải cách chế độ, tách quốc tướng làm ba, một đọc tấu biểu, một quyết định, một chấp hành, sư phụ thấy sao?""Nếu thế thì người chấp hành chết mệt

""Vậy tăng thêm chúc quan, mỗi một lĩnh vực bất đồng an bài một chúc quan phụ trách

"Trương Thương thừa hiểu nguyên do, ngài không thể vì lười mà cải cách chế độ chứ, khuyên nhủ:" Đại vương, kỳ thực mỗi ngày chỉ cần hai canh giờ là có thể phê duyệt xong tấu biểu

""Khụ khụ, quả nhân há sợ mệt?""Thần biết, đại vương không sợ mệt, mà là sợ phiền

""Quả nhân suy nghĩ cho quốc sự thôi, nay còn đỡ, đợi sau này khai chiến với Hung Nô, chẳng lẽ quả nhân phân tâm được sao? Thiết lập chế độ quan lại hoàn thiện, càng cai trị tốt hơn

" Lưu Trường đường hoàng nói:Trương Thương gật đầu:" Chuyện này không sai

""Vậy do sư phụ lo liệu chuyện này nhé, quả nhân còn phải đi tuần tra các nơi, đi trước đây

"Lưu Trường đi như trốn, nhưng vừa ra tới cổng hoàng cung thì khắp đường Vương Lăng khí thế hùng hổ đi tới

Vương Lăng hành lễ xong hỏi:" Đại vương định đi đâu thế?""À

Muốn xuống địa phương xem xét

""Chuyện đó không gấp, đại vương, thần có chuyện quan trọng muốn thương lượng với đại vương

""Chuyện gì?""Chính là chuyện bổ nhiệm miễn nhiệm quan lại, một năm qua có bảy viên quan không xứng chức, có ba người đáng được thăng tiến mà không đề bạt

""Đợi quả nhân về mới thương lượng được không?""Trị quốc là gốc, sao có thể trì hoãn

"Vương Lăng rất cứng rắn ngăn Lưu Trường lại, Lưu Trường lại lần nữa bất lực quay về nội điện, ngồi xuống bàn tay chống cằm, nghe Vương Lăng mồm thao thao bất tuyệt nói suy nghĩ của mình

"Ừ, trọng phụ nói đúng lắm

""Nên làm như thế

""Tốt

"Thấy bộ dạng Lưu Trường như vậy, Vương Lăng đùng đùng nổi giận mắng:" Sao đại vương lại qua loa lấy như vậy, chẳng lẽ đại vương là thứ hôn quân vô dụng à?""Ừ!" Lưu Trường gật đầu theo bản năng, vội vàng sực tỉnh bao biện:" Chỉ là đi đường nhiều ngày, có chút mệt mỏi, trọng phụ đừng để ý, ngài tiếp tục nói đi, quả nhân không xem nhẹ nữa đâu

"Vương Lăng lần nữa nghiêm túc nói, Lưu Trường lần nữa gật đầu

Nay ở nước Đường, Trương Thương và Vương Lăng chia ra làm tả hữu thừa tướng, mà chuyện bổ nhiệm miễn nhiệm quan lại do Vương Lăng phụ trách:" Mai đại vương có thể mở triều nghị, gặp quần thần, thể sẽ để quan địa phương tới bái kiến

Còn có cả bậc đại gia Pháp, Nho, Mặc, Nông nữa, đại vương cần bái phỏng khoản đãi họ

""Đại vương phải tới giáo trường gặp các tướng lĩnh

""Quốc học nước Đường thành lập, không ít người cầu học, đại vương cần tới thăm, cổ vũ

"Làm Đường vương chẳng hề vui vẻ như Lưu Trường nghĩ, đủ việc phức tạp, các đại thần nối nhau tới báo cáo tình hình trong nước với Lưu Trường

Thậm chí hành trình hơn mười ngày tới còn bị an bài chặt chẽ, Lưu Trường nghĩ thôi đã thấy đau đầu

Bình Luận (0)
Comment