Trong phủ đình úy, Trương Bất Nghi mặt tối đen nhìn đống thẻ trúc chất đầy phòng
Triều Thác vênh váo đứng bên cười
"Bẩm đình úy! Những thứ này do Trương tướng đưa tới, một số là do Tú Y bẩm báo, trong đó có vụ án chưa làm rõ, đại đa số là chứng cứ không đủ, một số là điều tra quan lại, không nhiều lắm
Trương tướng nói, đình úy có đại tài, có thể xử lý trong vòng mười ngày, giao cho hắn
"Trương Bất Nghi liếc nhìn Triều Thác:" Một tên tiểu lại nho nhỏ, nhìn thấy ta mà không bái kiến à?"Triều Thác tủm tỉm cười:" Ngài rảnh ở đây nói hạ quan, không bằng xử lý những thứ này đi, đừng để sai đó, nếu không đại vương cũng không bảo vệ được đâu
"Trương Bất Nghi chẳng hề sợ, lớn tiếng nói:" Quốc tướng thực sự xem nhẹ ta rồi, bằng vào số vụ án này đâu cần nhiều ngày như thế, trong vòng năm ngày ta sẽ tra xong giao lên
"Triều Thác ngạc nhiên, không cười nữa, vội nói:" Đừng nói bừa, những vụ án này ở khắp nơi trên Đại Đường, ngài có đi gấp cũng mất hơn mười ngày
Tới khi đó chưa làm xong thì ngoan ngoãn nhận sai, Trương tướng cũng không trách đâu, nhưng nếu chọi cứng, đại vương không thể bênh được
""Là thần tử phải giải ưu lo cho quân vương, há cần bảo vệ, ngươi về nói với Trương tướng, trong năm ngày ta nhất định làm xong
"Triều Thác không ngờ tên này cứng như thế, có điều thái độ ấy làm hắn bội phục, hành lễ nói:" Hạ quan sẽ bẩm báo với Trương tướng đúng sự thật
"Tiễn Triều Thác đi rồi, Trương Bất Nghi gọi toàn bộ chúc lại trong đình úy tới, bắt đầu lật xem vụ án, sai người gọi Tú Y tương ứng, vừa xem vừa hỏi chuyện, đồng thời lệnh giáp sĩ sẵn sàng bắt người
Nay các xá nhân đều bận rộn các nơi, bắt đầu dần thành phái thực quyền tại nước Đường
Quý Bố và Loan Bố lúc này ngồi trước mặt Lưu Trường, chăn chú nghe Lưu Trường căn dặn
"Đại vương chỉ hành trang gọn nhẹ, không mang theo quân nhu tiếp tế sao?""Cần gì chứ, các bộ Hung Nô có tiếp tế
"Loan Bố hỏi không ngừng, Quý Bố không nói gì, hai người cùng đi theo Lưu Trường
Loan Bố trông có vẻ lo lắng, hắn chưa trải qua chiến tranh, lần đầu tác chiến, lại còn là đi theo đại vương, không lo sao được? Hắn không phải lo cho mình, mà là lo cho an nguy của Đại Vương
Về phần Quý Bố trông rất bình tĩnh, ông ta từng là bộ hạ của Hạng Vũ, trong cuộc chiến Hán Sở, ông ta khiến Cao hoàng đế mất ăn mất ngủ
Sau khi đánh bại Hạng Vũ, Cao hoàng đế lập tức treo thưởng truy bắt ông ta, nhưng Hạ Hầu Anh rất phục kẻ thù cũ này, cầu xin Cao hoàng đế xá miễn cho Quý Bố
Trong các tướng của Hạng Vũ, Quý Bố ít tuổi nhất, chừng tuổi Hàn Tín, trong số xá nhân của Lưu Trường thì ít tuổi hơn Trần Bình, nhiều tuổi hơn hẳn những người còn lại
Hơn nữa có thể tính ông ta là người toàn tài, cả đánh trận lẫn mưu lược đều tinh thông
Trên lịch sử Văn đế dùng ông ta làm quận thủ Hà Đông, chỉ vài năm ông ta làm Hà Đông thịnh trị, hiệu quả kinh người
Đó là nguyên nhân Trương Thương muốn Quý Bố theo Lưu Trường
Quý Bố là người cẩn trọng, thân cận với thái hậu, trấn áp được Lưu Trường, có kinh nghiệm ở phương diện quân sự, làm phó tướng cho Lưu Trường quả thực không ai thích hợp hơn
Sau khi hai người chuẩn bị xong, Lưu Trường về Thất Mộ Điện, đó là nơi ở của Tào Xu
Lưu Trường cười to, người còn chưa tới, âm thanh đã đi trước
Tào Xu lúc này đang viết gì đó, thấy Lưu Trường đi vào liền đặt bút xuống
Lưu Trường ngồi xuống bên, ôm lấy nàng, tò mò hỏi:" Nàng viết gì đó
""Viết thư cho thái hậu, rời Trường An lâu như thế, đại vương đã viết thư cho thái hậu chưa?""À, quốc sự bận rộn
" Lưu Trường gãi đầu:Tào Xu cực kỳ nghiêm túc nói:" Đại vương sao có thể về nước liền quên a mẫu
""Được rồi, quả nhân viết, lát nữa quả nhân viết
" Lưu Trường nhìn trang trí trong phòng, cảm khái nói:" So với Tiêu Phòng điện của a mẫu, chỗ của nàng còn quá đơn giản
Quả nhân lần này thảo phạt Hung Nô, nhất định phải đem về lượng lớn vật tư, khi đó nước Đường giàu có, quả nhân sẽ xây cung điện còn xa hoa hơn cung A Phòng của Tần vương năm xưa, lấy rượu làm ao, treo thịt làm rừng
""Có phải chàng còn muốn làm Lộc Đài, đem hết bảo bối thiên hạ cất vào đó?""Ý hay!"Chát !Tào Xu ở trong lòng Lưu Trường khẽ bợp gáy y, lườm một cái:" Thiếp nghe nói chư vương thiên hạ đều lập chí thành hiền vương như Chu Vũ, Tề Hằng, Tần Mục
Chí hướng đại vương lạo là Thương Trụ Hạ Kiệt, đúng là chí hướng cao
"Lưu Trường làu bàu:" Sao nàng cũng đánh đầu ta
""Đại vương chớ nói lời ấy nữa, nếu có người nghe thấy chẳng phải vấy bẩn thanh danh đại vương à?""Quả nhân mà có thanh danh sao?""Nay đã khác xưa, trong cung có thái sử, ghi lại chuyện triều nghị còn cả lời ăn tiếng nói của đại vương
""Hả, sao không ai nói với ta, thái sử là ai?"Tào Xu mặt mày mờ mịt, ngài làm đại vương còn không biết, sao thiếp biết
Lưu Trường trầm tư chốc lát rồi cười:" Không sao, bảo hắn viết nhiều chuyện tốt, không viết chuyện xấu là được rồi!""Đại vương, từng có một kẻ tên Thôi Trữ giết quân vương của mình, thái sử liền viết: Thôi Trữ giết vua mình
Thôi Trữ giết thái sử đó, đệ đệ của thái sử kia thành thái sử cũng viết như vậy, Thôi Trữ giết tiếp, giết tới đệ đệ thứ ba vẫn viết như cũ
Thôi Trữ không giết nữa
Đại vương muốn thái sử ghi công đức của mình thì phải làm một người có công đức, không thể thông qua ép thái sử để đạt mục đích
"Lưu Trường vỡ lẽ:" Thái sử của ta có đệ đệ không nhỉ?"Tào Xu quát lên:" Đại vương!!!""Ha ha ha, nói đùa thôi mà
"Lưu Trường tiếp đó nói chuyện xuất chinh, Tào Xu vẫn ủng hộ y như trước giờ, không hề vì nguy hiểm mà ngăn cản
Đối với Tào Xu mà nói, đây chẳng phải chuyện xa lạ gì, dù sao cha nàng chinh chiên cả đời rồi
Nàng chỉ muốn Lưu Trường yên tâm, chuyện vương cung nàng sẽ an bài thỏa đáng, để Lưu Trường không có mối lo nào nữa, nàng sẽ chuẩn bị món ăn ngon đợi đại vương trở về
Lưu Trường cảm động suýt nữa sủng ái nàng giữa đại điện
Lời vừa rồi của Tào Xu khiến Lưu Trường tò mò với vị thái sử kia, về tới Đại Tuyên Thất Điện, y liền lệnh người gọi thái sử tới
Vị thái sự kia tới nơi, ông ta mặt rất dài, lông mày rất rậm trông thú vụ lắm, Lưu Trường dò xét người này:" Ngươi tên là gì?""Thần Tư Mã Hỉ, bái kiến đại vương?""Tư Mã Hỉ à?" Lưu Trường cả kinh chỉ ông ta:" Quả nhân nhớ ngươi, trước kia ngươi làm Trường An lệnh, bắt bớ hảo hữu của quả nhân khắp nơi, không nể nang gì, có phải không?"Tư Mã Hỉ chẳng hề có chút sợ hãi nào:" Đại vương nhớ thật tốt, đúng là thần làm
""Sao ngươi dám bắt hảo hữu của quả nhân?""Chức trách của thần như thế
"Lưu Trường hừ lạnh:" Vậy sao ngươi lại biến thành thái sử nước Đường?""Cái công làm phụng thường, dâng thư lên thái hậu, thái hậu lệnh thần tới
""À, Cái công mời tới à, vậy xem ra ngươi cũng có chút tài năng đấy
Thời gian qua ngươi ghi chép việc về quả nhân phải không?""Vâng!""Đại vương không được đọc
"Lưu Trường mím môi hỏi:" Vậy ngươi biết điển cố Thôi Trữ giết vua chứ?""Tất nhiên thần biết
" Tư Mã Hỉ kiêu ngạo đáp, với sử quan bọn họ, đó là chuyện vô cùng tự hào:Lưu Trường tiếp đó nói:" Đã biết thì lấy đó làm răn đe, đừng rơi vào kết cục như Thôi thái sử đấy!"