Lý Tả Xa nghe Trần Đào miêu tả cũng rơi vào trầm tư
Dựa theo lời Trần Đào, có thứ này lập tức bù đắp được thiếu hụt của Đại Hán ở kỵ xạ
Nhiều người hiểu lầm rằng kỵ binh Hán Sơ tác chiến bằng vũ khí dài, thực tế thời điểm đó, vũ khí chính của kỵ binh là cung nỏ, nhất là nỏ mới là thứ vũ khí kỵ binh dùng nhiều nhất, đồng thời phối đoản binh, đao kiếm để phối hợp
Còn về binh khí dài, thường là đám mãnh nhân trong mãnh nhân mới dùng, vì trong thời đại chưa có bàn đạp ngựa, muốn vung vũ khí dài trên lưng ngựa cần sức lực đáng sợ, không phải người thường có thể dùng
Đó là lý do vì sao Trần Đào khuyên Lưu Trường không nên dùng trường kích
Thứ đó rất bất tiện
Trong đối quyết kỵ xạ, Đại Hán kém xa Hung Nô, người Hung Nô sinh ra trên lưng ngựa, kỵ sĩ có thể kỵ xạ nhiều vô số kể, còn ở Đại Hán, kỵ xạ là tiêu chí của tướng lĩnh, người có thể kỵ xạ tuyệt đối không phải sĩ tốt tầng thấp
Lý Tả Xa biết hiệu quả của vật này xong, ông vô cùng kích động, có thứ này người Hán ai ai cũng có thể kỵ xạ, với số lượng người Hán, còn cần sợ Hung Nô à?Nhưng rất nhanh ông ta nghĩ tới cái hại của nó
Hung Nô rất nhiều chiến mã, kỵ binh càng nhiều, nay Hung Nô luân phiên kỵ xạ đã làm họ chịu không thấu, nếu 40 vạn người đều có thể kỵ xạ, thuật cưỡi ngựa còn cao như thế, thực sự khó đối phó
Huống hồ vừa rồi Trần Đào mô tả, thứ này dễ chế tác, người Hung Nô nhiều nô lệ tới từ khác nơi, bất chước làm ra rồi vận dụng quy mô lớn không khó
Khi tác chiến với Hung Nô, Lý Tả Xa phát hiện chúng có rất nhiều kỵ sĩ mặc giáp, nghề chế tạo của chúng cũng không tệ, huống hồ đây không phải thứ tiêu hao như cung tên, có thể dùng rất lâu
Lý Tả Xa do dự nói:" Đại vương, theo ý thần, chiến dịch quy mô nhỏ không nên dùng, phải thừa thời cơ tốt nhất, khi có thực lực làm trọng thương Hung Nô mới phổ biết, khiến Hung Nô thiệt hại nặng
Đợi khi chúng bắt đầu làm theo thì Đại Đường đã chiếm cứ ưu thế, không sợ thực lực Hung Nô tăng mạnh
""Ta hiểu ý thái úy, nhẫn nhịn trước, sau đó cho chúng đòn đau
" Lưu Trường gật đầu:"Vâng, nay chiến mã chúng ta còn quá ít, xin đại vương nuôi ngựa quy mô lớn ở Thượng Quận, trước tiên toàn lực tăng số lượng ngựa, tới lúc đại chiến thực sự, chúng ta bất ngờ sử dụng cho Hung Nô trọng thương
""Được
" Nghe nói thế Lưu Trường không còn phiền não nữa, cười nói:" Vậy lần này quả nhân xuất chinh không dùng vội
"Trần Đào ở bên hỏi:" Vậy cái kích này
"Lưu Trường hơi do dự, khi tất cả dùng vũ khí ngắn, mình dùng vũ khí dài, uy phong biết bao, nhưng không thể mượn lực trên lưng ngựa, thứ này mình chiến một canh giờ là kiệt sức, vậy phải làm sao?""Đại vương có thể dùng mâu
" Trần Đào vội nói:" Mâu nhẹ hơn, tiện lợi hơn, nếu đại vương thấy chưa thỏa mãn, thần có thể cải tiến một chút, nhất định khiến đại vương hài lòng!""Ồ!" Lưu Trường tò mò:" Vậy ngươi làm trước xem, nếu quả nhân hài lòng, nhất định có trọng thưởng!"Trần Đào không ham trọng thưởng gì, hắn chỉ lo đại vương nhà mình nóng máu lên cầm kích đi chinh chiến, với sức lực của đại vương thì cũng dùng được đấy
Chỉ là đầu kích quá nặng, nếu cưỡi ngựa tác chiến, va chạm với địch, lực quá lớn dễ bị thương bản thân, vung cũng không tiện, tốn sức
Trần Đào gọi rất nhiều người tới thương lượng
Trước tiên vũ khí này phải dài, dài hơn mâu vì ngựa của đại vương rất cao lớn, nếu không đủ dài sẽ không làm bị thương kẻ địch được
Thứ hai phần đầu không được quá nặng, phải càng nhẹ càng tốt mới dễ phát huy, có năng lực đâm giống mâu, chén được thì càng tốt
Khi đám Mặc giả đau đầu vì chuyện này thì Lưu Trường tiếp kiến các kỵ sĩ của mình ở giáo trường
Lý Tả Xa đã chọn xong người cùng xuất chiến với Lưu Trường, toàn người tráng kiện tinh nhuệ trong quân, những người này tập trung ở giáo trường ngoài Tấn Dương, trong đó có không ít người Lưu Trường nhận ra, vài tướng lĩnh là thân binh trước kia của y, khi về nước Đường được tới trong quân làm quan chức
Lưu Trường đi vào giáo trường, bước lên tướng đài, các kỵ sĩ đứng trước mặt y, tức khắc bái kiến
"Đứng lên cả đi
" Giọng Lưu Trường rất vang, dù kỵ sĩ cách xa cũng nghe thấy:" Các ngươi đều là kỵ si tinh nhuệ nhất của nước Đường, phen này quả nhân dẫn các ngươi đi lập công
""Năm xưa Mạo Đốn khinh quả nhân lực yếu, nhiều lần cướp bóc, giết con dân ta, cướp đất đai ra, quả nhân cực hận
""Nay quả nhân trưởng thành
""Nguyện học Vũ An Quân của Triệu, Mông Điềm của Tần, bắc phạt Hung Nô, phàm người cùng quả nhân giết địch sẽ có trọng thưởng
""Các ngươi có muốn đi theo không?"Đám kỵ sĩ nối nhau hô vang:" Nguyện theo đại vương!""Vì đại vương mà chết
"Lưu Trường phất tay nói với Loan Bố:" Mang lên đây
"Tức thì có người mang tới rất nhiều rượu thịt, Lưu Trường trực tiếp đi xuống, cùng mọi người ăn, có kỵ tướng nói:" Đại vương, nay bọn mạt tướng chưa có chút công lao nào, không dám nhận đại vương khao thưởng như thế, có thể phá Hung Nô xong hẵng ăn
""Phá Hung Nô là chuyện sớm muộn thôi, bữa cơm này là tiệc mừng công, đợi trở về còn khải hoàn, dự tiệc không chỉ các ngươi, toàn bộ Đại Hán đều tới chúc mừng
"Lưu Trường rất nhanh hòa nhập vào đám người này, cùng bọn họ bốc phét uống rượu, toàn là người trẻ tuổi cường tráng, ai cũng ngông nghênh, không biết sao Lưu Trường thấy tiếp xúc với bọn họ rất vui
Bọn họ cùng đấu rượu, đấu ăn, chẳng có trên dưới, thi thoảng còn cười mắng, đá nhau, cũng không ai vì thế mà giận
Trong đây có người Hồ tướng mạo khác với người Trung Nguyên, có người Nguyệt Thị, cũng có bộ tộc Hung Nô quy hàng, có vài người phía Đông Hồ nữa
Lưu Trường gọi những người này tới bên cạnh, bọn họ đều là dẫn đường quan trọng nhất trong quân:" Lần này xuất chinh dựa vào các ngươi dẫn đường cho quả nhân đó! Đợi đánh Hung Nô, bất kể thành quả thế nào, các ngươi đều tăng ba tước
""Đa tạ đại vương!"Lưu Trường quyết định ba ngày sau xuất phát
Trong thời gian đó Lưu Trường luôn tới giáo trường, cùng đám kỵ sĩ thảo luận, cùng thao luyện, chơi kỵ xạ gì đó
Đem trước khi xuất chinh, Trần Đào tiền tụy mang tới binh khí bọn họ làm cho đại vương
Lưu Trường cầm trong tay, thứ này chính là mâu làm dài hơn, hoặc nói là kiếm làm dài hơn, phần đầu là mũi kiếm, phần sau là cán
Có điều nặng hơn trường mâu bình thường, cả phần lưỡi kiếm cũng nặng hơn kiếm khác
Lưu Trường mua trong tay rất thuận, thuận hơn cả cầm kích lớn
Trần Đào vội vàng nói:" Đại vương nếu gặp phải giáp sĩ, đâm trúng là buông tay ngay, nếu không dễ làm thương bản thân
""Được! Được! Quả nhân biết rồi!""Ha ha ha, ngươi làm tốt lắm quả nhân rất hài lòng
" Lưu Trường càng múa càng thuận tay, cười to:" Thưởng cho thượng phương trăm vàng
""Đại vương, đây là chuyện trong phận sự, thần không dám nhận thưởng, chỉ mong đại vương mang nhiều vũ khí chút, những thứ này dễ tổn hại
"Trần Đào nói luôn mồm, Lưu Trường sai Loan Bố tiễn hắn đi
Ngày xuất chinh, Lưu Trường mặc giáp, cưỡi chiến mã cao lớn, tay cầm trường mâu kỳ lạ, hông đeo trường kiếm, lưng mang cường cung, oai phong lẫm liệt
Lưu Trường không cho quần thần đi tiễn, y cùng Tào Xu và đám Trương Thương bái biệt
Y cưỡi ngựa, nhìn đám kỵ sĩ cũng uy phong lẫm liệt, vũ trang hạng nặng, mấy lá cờ Đại Đường bay lất phất, không nhiều lời:" Xuất phát!"Rống lên thúc ngựa lao đi, đám kỵ sĩ ào ào nối theo, hướng về phía Vân Trung