"Cận thị tới Tấn Dương đọc chiếu lệnh, để số tiền này lại, tài vật khác chưa đưa tới, đây là danh sách
Quan lại dọc đường hối lộ hắn, quả nhân khó hiểu, khanh nói xem quả nhân hối lộ cận thị, tìm hiểu động tĩnh trong cung cũng là hợp lý
Đám quan lại nhỏ ở địa phương, kết giao cận thị trong cung làm gì? Đám quan lại vừa xấu vừa ngu này, Vương tướng không đi nói, suốt này ở đây nói quả nhân dùng khốc lại!!""Đây là hiền lại mà Vương tướng đề bạt à?" Lưu Trường đấm bàn, thần sắc hung hãn:Vương Lăng há hốc mồm, càng xem danh sách thì mặt càng đen, tuy những người này đa phần không phải do ông ta tiến cử, mà là phía Trường An an bài, nhưng ông ta không phản bác
Dù sao ông ta trông coi quan lại, cúi đầu xuống:" Thần có tội thiếu giám sát, xin đại vương trị tội
"Lưu Trường giận dữ:" Quả nhân xưa nay kính trọng con người khanh, cho nên mới đem đại sự tiến cử hiền năng phó thác, khanh làm quả nhân thất vọng quá
""Thần có tội!" Vương Lăng lần nữa bái lạy, đầu gần như không ngẩng lên được:Lưu Trường trầm mặc rất lâu mới nói tiếp:" Triều đình hạ lệnh, tiến hành khoa cử, để chúng ta đưa những tuần tài có ý tham dự tới Trường An
Chuyện này do khanh làm, đây là cơ hội khanh lập công chuộc tội, làm tốt chuyện này, còn cả bổ nhiệm quan lại Sóc Phương và Ngũ Nguyên cũng phải để tâm hơn, không được xuất hiện tình huống như vậy nữa
Lần này quả nhân không so đo, khanh xử lý cho tốt đi, đừng để quả nhân lại nghe thấy chuyện tương tự
"Sau khi Vương Lăng đi, Lưu Trường không giữ được bộ mặt nghiêm túc nữa, cười rách miệng, ngâm nga đi vào nội điện
"Đại vương, có chuyện gì mà vui thế?" Phàn Khanh tò mò:"Nàng không biết, quả nhân hôm nay được hả giận rồi, mắng chửi Vương tướng té tát luôn, ông ta không nói được câu nào, ha ha ha ha
""Hả? Vương tướng có đại tài, Trương tướng cũng tôn trọng ông ấy, sao đại vương lại mắng chửi?"Lưu Trường ôm Phàn Khanh vào lòng hả hê nói:" Nàng không hiểu đâu, đại thần khác nhau thì phải dùng cách khác nhau để đối đãi
Như Trương tướng, chỉ làm việc trong phận sự, thích hưởng phúc phải giao cho ông ấy thềm nhiều việc, thúc giục ông ấy làm việc
Còn Vương tướng cương liệt, chuyện gì cũng muốn quản thì thi thoảng phải mắng chửi vài câu
Người có tài nhưng sợ chuyện như Chu Kiến thì phải thường xuyên, để ông ta toàn lực phát huy
"Phàn Khanh kinh ngạc nhìn Lưu Trường, mắt lấp lánh sao sùng bái:" Thiếp còn nghĩ, đại vương chỉ biết đánh trận, không nghĩ tới mấy chuyện đó chứ?""Kỳ thực quả nhân rất hiền mình, chẳng qua là thế gian không hiểu, các nước đều cho rằng quả nhân là hôn quân tàn bạo, nhưng không biết rằng quả nhân lòng mang thiên hạ, một lòng muốn tạo phúc cho bách tính
" Lưu Trường thở dài:"Đại vương?""Ừ !"Phàn Khanh đỏ mặt chỉ đai lưng mừng bị cởi ra từ bao giờ:" Bạch nhật tuyên dâm mà cũng gọi là hiền quân à?"Lưu Trường bế bổng cả người Phàn Khanh lên, đi về phía giường, mặt vẫn trang trọng:" Không phải vì để nước Đường có thêm nhân khẩu à? Được rồi, đừng nói nữa, chúng ta chuyên tâm làm việc
"Tào Xu không ở Tấn Dương, nàng tới Trường An thăm Lưu An rồi
Vốn không có cách nói phi tử của chư hầu vương có thể tới Trường An, nhưng mà Lưu Trường làm gì quan tâm tới cái đó, y nói có là có
Từ Tấn Dương tới Trường An cũng chẳng bao lâu, nước Đường khắp nơi là đường sá bằng phẳng, Tào Xu thường tới Trường An thăm con
Thái hậu không giận, cảm quan của bà với Tào Xu cực tốt, tuy không thể đối xử như Lưu Nhạc, nhưng yêu ai yêu cả đường đi lối về, cho nàng ở lại Tiêu Phòng Điện cùng mình
Nay Lưu An đã nói được, đã đi được, tuy đi cứ lắc lư loạng choạng
Thằng nhóc này suốt ngày ở bên thái hậu, được nuôi cho béo trắng, cái mặt tròn vo, bẹo cực thích
Cũng giống người cha không đáng tin của nó, bụ bẫm đang yêu, cúi đầu xuống một cái là lao phăm phăm, làm đám cẩn thị nơm nớp vây quanh, sợ nó bị ngã
Nhưng mà nó ngoan ngoãn hơn a phụ nhiều lắm
Thái hậu ngồi trong Tiêu Phòng Điện, tán gẫu với Tào Xu, thằng nhóc ngoan ngoãn ngồi trong lòng thái học, nghịch tấu biểu trước mặt, tò mò ngó nghiêng
"An ngoan hơn thằng nhãi kia nhiều lắm, ta ở đây đọc tấu biểu cả ngày, nó cũng ở bên cạnh cả ngày, không quấy phá
"Tào Xu lo lắng nói:" A mẫu không nên vất vả như thế
"Thái hậu cười:" Không sao, ta nghe nói Trường nuôi rất nhiều chó săn trong vương cung?"Tào Xu gượng gạo nói:" Vâng
Đại vương nuôi sáu con chó săn, đặt tên cho chúng
Thậm chí còn muốn sắc phong quan chức, cái gì mà Giáo úy săn bắn, Thừa tướng săn bắn
Về sau Cái công xông vào vương cung, cầm quải trưởng đuổi đánh liên tiếp, đại vương mới bỏ ý định đó
""Phong quan cho chó ???" Thái hậu thở dài:" Thiên hạ còn có thứ vương hôn quân hơn nó nữa không?""Đại vương mở rộng thượng phương, trọng dụng tượng nhân, hạ lệnh chiêu hiền, triệu tập tượng nhân toàn thiên hạ tới nước Đường, chỉ cần làm ra một thứ hữu dụng là có thể thăng tước, ít nhất bốn cấp, không có giới hạn cao nhất
Kết quả là trong thành Tấn Dương, tượng nhân tụ tập, nối nhau hiến đồ lên, có người hiến một cái thuyền dùng chân để đi
Đủ các thứ mới mẻ
""Đại vương còn bảo thái y lệnh triệu tập các đệ tử của ông ấy, nói là làm cái gì cái gì đó
Đại vương làm nhiều việc lắm, cũng không tính là hôn quân
"Thái hậu liếc Tào Xu một cái, bế Lưu An mũm mĩm lên:" Thôi kệ thằng hôn quân đó, An ngoan thế này, nhất định sẽ là quân vương hiền minh
"Cùng lúc đó tên hôn quân đang ở trong vương cung chơi với chó săn
Trong đó có một con đen tuyền, chính là hậu nhân của Như Ý già, cũng tên là Như Ý
Trừ nó ra còn có năm con chó săn nữa, con dữ nhân tên là nghĩa, còn thấp tên là Bình, con hay lè lưỡi tên là Thông, con thích cắn người tên là Hỉ
Tóm lại là toàn cái tên quen thuộc, trong đó có một con vốn định đặt tên là Tham, lại sợ Tào Xu giận, vì thế gọi là Đệ Nhị
Lưu Trường đang chơi với chó thì Hạ Vô Thư tới tìm
"Đại vương, thần đã viết thư cho các đệ tử, bọn chúng sẽ mau chóng tới nơi
Đại vương muốn an bài tùy quân y sao?"Lưu Trường xoa đầu Bình, cười nói:" Tùy quân y thì đương nhiên phải an bài, có điều bây giờ phải nghĩ cách tăng cường số lượng y giả
Cả nước Đường tính cả ông còn chưa tới 500 y giả, thế là không được
"Hạ Vô Thư lắc đầu:" Không đâu đại vương, phải nói là chưa tới 100, những người đại vương nói căn bản không phải là y giả, bọn họ không hiểu dược, không biết trị bệnh, chỉ biết cầu khấn và chúc phúc
"Nước Tần và nước Sở thời Chiến Quốc là hai quốc gia có tư tưởng mê tín nghiêm trọng nhất, bọn họ thờ phụng quỷ thần, nước Tần còn có sách ghi lại các loại quỷ, làm sao đối phó với quỷ
Sau khi triều Tần lập nên, rất nhiều người bị bệnh đi tìm vu sư, không đi tìm y giả
Y và Vu khi đó phân biệt chưa rõ, dù sao cũng cùng nguồn
Có điều người như Hạ Vô Thư tất nhiên coi thường loại vu y nhảy múa
Lưu Trường nghiêm mặt nói:" Đúng, tượng nhân quá ít, y giả quá ít, đây là hai thứ mà quả nhân muốn giải quyết
Quả nhân muốn xây dựng một nơi giống quốc học, chuyên môn dạy y học, để ông làm tế tửu, trong mười năm bồi dưỡng ra mười vạn y, ông làm được không?""Đại, đại vương
Thần không làm được! Năm xưa thần cầu học, mất tới mười năm mới hiểu chút y thuật, trừ khi đại vương có thể chiêu mộ mười vạn người vào học, nếu không trong mười năm không thể dạy ra mười vạn y
""Mất mười năm cơ à?" Lưu Trường giật nảy mình, cái ngày ngoài dự liệu của y, ngẫm nghĩ một lúc rồi hỏi:" Nếu không đạt tới trình độ của ông, chỉ biết xem bệnh một chút thì sao?"