Lưu Trường vừa về tới Tấn Dương thì Chu Thắng Chi đã tới tìm y
"Đại vương rốt cuộc cũng về rồi
""Thắng Chi? Sao ngươi lại tới đây?"Chu Thắng Chi vẻ mặt bất đắc dĩ:" Đại vương, thần biết mình không có tài năng gì, nhưng mà đại vương cũng nên an bài cho quan chức gì đó, dù là hỏa phu, thần cũng nhận
"Vốn ban đầu Chu Thắng Chi còn lo đại vương cho mình làm hỏa phu, dân phu gì đó, vậy thì tiền đồ tươi đẹp cũng hỏng luôn
Nhưng sau khi hắn tới nước Đường mới nhận ra, mình nghĩ nhiều rồi, đại vương căn bản chẳng an bài quan chức gì cho mình, cứ để mình đợi ở Tấn Dương
Chu Thắng Chi đợi rất lâu, đợi chẳng tới vương lệnh mới chủ động tới tìm Lưu Trường xin quan chức
Lưu Trường kinh ngạc phát hiện ra, sau khi mình về Tấn Dương chỉ để ý khoe khoang, quên béng an bài Chu Thắng Chi
Y hắng giọng:" Thắng Chi, tính cách nơi quá nóng vội, không được trầm ổn như Á Phu, cho nên quả nhân cố ý để ngươi rảnh rỗi ở nhà, vì muốn ngươi bình tâm lại
Lam thế là để mài rũa ngươi
Giờ mài rũ rồi không thể nhàn rỗi nữa, trước kia ngươi làm gì ở Nam quân?""Quân hầu ạ
""Vậy vào trong quân làm tư mã đi
""Đa tạ đại vương
"Mặc dù không được làm quốc tướng, nhưng mà vẫn đỡ hơn nhàn rỗi ở nhà
Khi Chu Thắng Chi đi bái kiến thái úy, được người ta dẫn vào trong quân thì mấy người biết tin đã đợi hắn
Lữ Lộc, Lư Tha Chi, Phàn Kháng, Hạ Hầu Táo, ai nấy mặc giáp, trông vô cùng nghiêm túc
"Tên sĩ tốt kia, không mau tới bái kiến bọn ta!"Quần hiền ngạo nghễ quát Chu Thắng Chi
Chu Thắng Chi nheo mắt đi tới trước mặt bọn họ:" Lộc hả, lâu rồi không gặp, giờ ngươi quan chức gì?""Hừ, ta là thập trưởng trong quân, chỉ huy 9 kỵ sĩ nữa, còn không mau bái kiến?""Ồ, quan uy lớn quá, ta bất tài chỉ làm tư mã trong quân, sao, trong quân Đường, tư mã phải hành lễ với thập trưởng à?"Lữ Lộc há hốc mồm hồi lâu mới nhảy dựng lên:" Bằng vào cái gì, ngươi vừa mới tới, chưa lập được tí công nào, bằng vào cái gì làm tư mã
""Câm mồm! Ngươi vũ nhục quan trên, tới giáo trường chạy 20 vòng cho ta
"Thế là Lữ Lộc cắn răng chạy bộ
Những người khác cười ha hả đi tới, Chu Thắng Chi khách khí với những người này hơn nhiều, mấy người giúp hắn cần đồ, đi theo sau hắn tới doanh trướng
Vừa đi được nửa đường thì gặp Chu Á Phu, mấy tên kia tức thì đứng thẳng, không nhúc nhích
Chu Thắng Chi bị hành vi cổ quái làm giật mình, vẫn cười đi tới vỗ vai Chu Á Phu:" Nhị đệ, đã mặc giáp rồi đấy
""Trong quân không huynh đệ
" Chu Á Phu cau mày, nghiêm túc cực kỳ:" Chu tư mã, theo ta đi gặp bộ khúc của ngươi
"Chu Thắng Chi thấy đệ đệ như thế càng vui, xoa đầu hắn:" Còn định giáo huấn huynh trưởng ngươi à? Sao, có muốn tới dưới trướng của ta không?""Chu tư mã, đây là giáo trường
""Giáo trường thì sao, ta là quân tư mã
"Phía sau có người ho:" Khụ, khụ
Chu tư mã, vị này là Chu giáo úy của chúng ta, chủ tướng nơi đây
"Chu Thắng Chi há hốc mồm, kinh ngạc chốc lát rồi nhảy dựng lên:" Bằng vào cái gì? Trước kia ngươi là hỏa phu cơ mà, sao một bước lên trời rồi? Tuổi của ngươi sao làm giáo úy được?"Phàn Kháng nhắc nhở:" Chu giáo úy vốn là hỏa phu thập trưởng, khi tác chiến với Hung Nô đã dẫn theo hỏa phu, giết 84 tên
Thăng hai tước
Lại dẫn người diệt một vị hữu đô cốt hầu, chém hơn nghìn, thu hoạch 600 chiến mã
Chiến công hiển hách, thăng tám cấp
"Chu Thắng Chi ngây ra nhìn đệ đệ mình, nhất thời không biết nên tự hào hay hổ thẹn, mình chỉ là một quân tư mã đã vênh váo, đệ đệ đã làm giáo úy
Đợi mình lên giáo úy, có khi nó làm thái úy rồi
Chu Á Phu quát: "Trong quân tản mạn như thế, còn ra thể thống gì!"Chu Thắng Chi đỏ mặt hành lễ:" Xin tướng quân trách phạt
"Lữ Lộc đang chạy, đột nhiên thấy mấy người chạy theo, ngửa đầu cười lớn:" Đáng đời! Tư mã hả? Tự ngươi chuốc lấy thôi!!"Mà lúc ấy thứ sử Kỷ Thông mới tới Tấn Dương rất bất mãn
Ông ta tới Tấn Dương một thời gian rồi, nhưng Đường vương không gặp hắn
Ông ta mấy lần tới vương cung bái phỏng, căn bản không gặp được Đường vương
Thậm chí sĩ tốt trông cửa còn chẳng thèm che giấu gì, nói thẳng: Đại vương không muốn gặp ngươi
Kỷ Thông cũng hiểu, cái quan chức này thực ra là để giáp sát chư hầu vương và quận thủ, chắc ai thích người giám sát mình
Nhưng mình cũng phải gặp Đường vương chứ, nếu không còn làm thứ sử cái gì?Chỉ là Đường vương rất được thái hậu sủng ái, Kỷ Thông dâng thư lên Trường An, chưa chắc thái hậu đã thèm để ý, có lẽ còn mắng mình vì làm việc không tốt, Kỷ Thông không biết phải làm sao
Ôi, các quốc thứ sử khác đều được chư hầu vương thiết đãi, ăn uống phủ phê, còn mình ở đây thì ăn gió tây bắc
May mà vị thứ sử này linh hoạt, vẫn nghĩ ra cách
Khi Loan Bố nói với Lưu Trường, Lưu Trường giận lắm
"Vị quốc thứ sử đó mua rất nhiều gà và dê, bày đầy chum rượu ở hậu viện, nghe nói là mỹ tửu ngon nhất tới từ các nơi trong cả nước, lại sai nữ tử xinh đẹp trông coi
"Lưu Trường giận dữ:" Ông ta làm thế làm gì? Đặt bẫy bắt thỏ à? Sao không đặt cái gậy chống thùng gỗ, cho thịt xuống dưới luôn đi?""Không được, quả nhân phải đi tìm lão thất phu đó, quả nhân nhất định chụp thùng gỗ lên đầu ông ta
"Loan Bố vỗ trán, sao trước kia mình không nghĩ ra chứ, dụ bắt đại vương đơn giản thế, cần gì chạy khắp Trường An tìm
"Nào, náo, ăn đi
"Lưu Trường cười rách miệng, được hai mỹ nhân hầu hạ, cầm cái đùi dê, ngoạm miếng lớn
Kỷ Thông cung kính ngồi quỳ ở bên, sai người mang rượu ngon tới
"Con người ngươi không tệ, yên tâm đi, quả nhân sẽ không nói xấu ngươi lên Trường An đâu
"Loan Bố ngẩng đầu thở dài, không phải đại vương muốn úp thùng lên đầu người ta sao? Với lại người ta giám sát ngài, người ta báo lên Trường An, không phải ngài
Kỷ Thông cười nịnh:" Đa tạ đại vương
"Lưu Trường vừa ăn uống vừa hỏi:" Ngươi nóng lòng muốn gặp quả nhân như thế là vì cái gì?"Nói ra thì Kỷ Thông cũng thảm, ở nơi khác, thứ sử tới địa phương thì quận thủ hoặc đại vương phải đi bái kiến họ, thứ sử tránh không gặp, giám sát bốn phương
Nhưng ở nước Đường thì ngược lại, ông ta vì gặp được đại vương mà tiêu gần hết bổng lộc một năm
"Đại vương, thần tới giám sát, nhưng tới cổng thành còn không ra được, giáo úy cổng thành nói, không có lệnh của đại vương, không cho thần rời thành
Thần cũng không vào được huyện nhà
Cho nên thần tới bái kiến đại vương là xin vương lệnh để được ra ngoài
"Lưu Trường ngạo nghễ nói:" Quả nhân quản lý nước Đường rất tốt, không cần giám sát
"Kỷ Thông vâng dạ rồi lại nói:" Đại vương làm rất tốt, thần từng làm quan các nơi, chưa thấy nơi nào so sánh được với nước Đường
Trên đường tới đây đường sá bằng phẳng, bách tính giàu có, nhà nhà nuôi chó nuôi lợn, gia cầm rất nhiều, đồng ruộng khắp nơi, không có chỗ nào hoang vu
""Làm thần kinh ngạc nhất là diện mạo của bách tính, ở nơi khác bách tính rụt rè gò bó, gặp phải quan lại sợ hãi nói không ra lời
Chỉ có ở Đường, bách tính vũ dũng hào sảng, gặp người lạ cũng dám tới bắt chuyện
Người lớn cao to, trẻ nhỏ mặc áo dày ấm áp
"Lưu Trường cười rách miệng:" Đó là công đức của quả nhân, ngươi có thể báo lên Trường An đúng như thế
""Vâng ạ, lần này ra ngoài chính là để ghi chép công đức của đại vương
"Loan Bố nheo mắt, vị thứ sử này giỏi đấy, có điều phải nói, người theo Cao hoàng đế khai quốc làm gì có ai ngốc, ngốc không sống được tới bây giờ
Quả nhiên vuốt thuận lông lừa của vị đại vương nào đó, liền vung tay cho phép Kỷ Thông ra ngoài, thoải mái xem xét
Ăn no uống say, trêu ghẹo mỹ nữ, Lưu Trường xoa bụng
"Kỳ thứ sử à, thực ra nếu muốn tới các nơi xem xét, trực tiếp đi tìm Trương tướng là được, không cần phiền như thế
""Đại vương mới là vương của nước Đường
" Kỷ Thông rất khôn khéo: