Gia Phụ Hán Cao Tổ ( Dịch Full)

Chương 385 - Chương 385: Đại Vương, Mau Lên Đường

Chương 385: Đại vương, mau lên đường

Sau Trương Thương là tới đám Chu Kiến báo cáo

Lý Tả Xa chuẩn bị mở rộng quy mô quân thường bị, giảm bớt số lần thao luyện bách tính, gia tăng quân thủ biên, quan trọng nhất thái úy rốt cuộc quyết định thành lập kỵ binh Đại Đường, biên chế riêng, trong đó có không ít người Hồ, chuyên môn chiến đấu trên thảo nguyên

Thượng phương lệnh Trần Đào cũng lên báo thành quả gần đây, Lưu Trường từng hạ lênh mở rộng thượng phương, đưa Trần Đào lên tầm cao ngang hàng với tam công, lượng công tác của họ tăng lên, chia làm hai phương hướng

Một nửa nghiên cứu phát triển kỹ thuật quân sự, như làm sao dùng thuốc nổ trên chiến trường, cải tiến vũ khí

Một nửa nghiên cứu làm sao nông cụ tốt hơn, vật phẩm dân sinh tốt hơn, phân công rõ ràng

Lưu Trường không hứng thú với mấy thứ này vì trước triều nghị y đã biết rồi, cái này chỉ là đi cho hết quy trình thôi:" Trương tướng, trước đó quả nhân báo lên Trường An để họ phái cho nước Yên một quốc tướng khác, chuyện này có tin tức gì chưa?""Có ạ, thần nghe nói triều đình nghe kiến nghị của đại vương, chuẩn bị đưa Tuyên Nghĩa tới làm quốc tướng nước Yên

""Thế thì tốt, có Tuyên Nghĩa tọa trấn hậu phương, Yên vương không cần làm gì nữa, ta muốn xem xem quần thần nước Yên còn dám chống đối không? Ha ha ha, đình úy lừa sắp thành quốc tướng lừa rồi, đám đại thần nước Yên sắp bị lừa chơi rồi

" Lưu Trường nói tới đó chợt nhớ ra cái gì, quay sang bảo :" Câu này đừng ghi lại

"Tư Mã Hỉ sắc mặt khó coi, nội tâm rất mâu thuẫn, là sử quan, ông ta nên ghi lại đúng sự thật, vô luận khen hay chê, đều không phải điều sử quan nên làm

Nhưng ở nước Đường này, vẫn đề không phải là ở tốt hay xấu, nếu Đường sử của mình toàn lời tục tĩu, sao có thể cho hậu nhân xem được? Nếu viết thế mình thành sỉ nhục của sử quan mất

Ông ta do dự rất lâu mới viết: Đế lấy Nghĩa làm Yên tướng, vương mừng rỡ, chửi thần tử nước Yên

Viết thế có phải tô vẽ quá rồi không? Sao cảm giác không đúng?Cái công đứng dậy nói:" Đại vương, năm nay chư hầu vương tới Trường An triều kiến, thần đã chuẩn bị xong

"Nói tới chuyện này là lại làm Lưu Trường thấy phiền, vốn cho rằng mình rời Trường An là bay xa rồi, kết quả thái hậu quy định các chư hầu hai năm phải tới triều kiến thiên tử

Đương nhiên, nước Đường cách Trường An không xa, nếu xuất phát từ Sóc Phương thì càng gần, chỉ là qua lại liên tục như thế làm người ta bực bội

Cái công lại nói:" Nghe nói Tề vương tấu lên, muốn phái thế tử của mình tới Trường An

""Ồ, sao thế?""Sức khỏe Tề vương không tốt

"Lưu Trường cau mày:" Đại ca bị bệnh à?"Cái công do dự một lúc mới nói:" Triệu Nghiêu tấu lên

""Đại vương

" Trương Thương đột nhiên lên tiếng cắt ngang Cái công:" Nước Đường ta có nhiều Y gia, có thể phái người tinh thông tới trị bệnh cho Tề vương

"Cái công bị cắt lời nhưng không giận, chỉ ngồi xuống

Lưu Trường gật gù:" Nên thế, Dương Khánh là người Tề, phái ông ta đi trị bệnh cho huynh trưởng ta đi

"Nói xong quay sang Cái công:" Triệu Nghiêu tấu lên nói gì?""Ông ta

" Cái công do dự:" Chẳng qua là mấy lời linh tinh, nói Tề vương bất mãn với chuyện phân chia chư hầu, nên không triều kiến

""À, khi a phụ ta còn, tên này luôn nịnh nọt a dua, là thứ tiểu nhân xu nịnh, quả nhân ghét nhất loại này, đợi quả nhân tới Trường An sẽ răn dạy ông ta

"Lưu Trường khó chịu kết thúc triều nghị

Cái công rời vương cung, thần sắc bất an, Trương Thương không biết từ khi nào theo bên cạnh ông ta

""Chuyện này ông không nên nói với đại vương

""Tề vương là người bao dung, rất yêu thương các đệ đệ, Giao Đông vương ở bên cạnh, ngài ấy đối đãi như nhi tử của mình, sao lại có thể bất mãn? Sao lại có thể không đi?" Cái công cắn răng, gân xanh nổi đầy trán, ông ít khi nổi giận như vậy:"Triều đình phái người mời Tề vương tới Trường An, Tề vương đang bệnh nặng, làm như thế không phải lấy mạng ngài ấy à?""Lão phu là người Tề, khi Tào Tham dẫn ta đi bái kiến Tề vương, Tề vương rất vui, ngài ấy nói, luôn tìm người dạy bảo đám đệ đệ, tiến cử lão phu tới Trường An

Lão phu vốn không muốn, nhưng vì ngài ấy thỉnh cầu, nói đám đệ đệ đáng thương, nói a mẫu cường thế, sợ họ bị thiệt thòi mà cầu xin mấy lượt, lão phu bị chân tình ấy làm động lòng mới tới Trường An dạy bảo các vị công tử

""Ta thấy rất nhiều người vì tài phú mà mưu hại huynh đệ của mình, hiếm khi thấy đại ca hết lòng vì đệ đệ như thế

Tề vương có lẽ không phải là quân vương tài năng, nhưng ngài ấy là người hiền lành thương người, ta không nỡ nhìn ngài ấy bị bức hại vô sỉ

"Trương Thương rất bình tĩnh:" Ông không hiểu rồi, chính sách trước kia của thái hậu có ba điểm, đưa quan lại triều đình an bài ở nước chư hầu, đưa tai mắt triều đình tới nước chư hầu, dựng uy nghiêm của triều đình ở nước chư hầu

Người triều đình không để ý tới Tề vương, bệ hạ cũng không biết mấy chuyện này

""Trước khi Tiêu tướng lâm chung từng hiến một kế, có thể thực sự giải quyết vấn đề chư hầu, phong Giao Đông vương là một phép thử đơn giản

""Đại vương chúng ta tuy thân phận đặc thù, nhưng cũng là chư hầu vương, nếu vì huynh đệ mà đứng đối lập với triều đình, vậy thì rất nguy hiểm

Nhưng chuyện này tốt nhất đừng để đại vương biết

"………

………

Nước Tề

Trong vương cung, Lưu Phì được hai cận thị đỡ ngồi xuống giường, yếu ớt nhìn sứ giả trước mắt

Xung quanh Lưu Phì có tới mười ba người trẻ tuổi, ai nấy mặt mày nghiêm trang, phẫn nộ nhìn sứ giả

Mấy người trong đó tay đã đặt lên chuôi kiếm, không khí rất không ổn, trầm mặc khác thường

Sứ giả nhìn thẳng Tề vương, không có chút sợ hãi nào, giọng đều đều nghiêm khắc:" Nước Tề cách Trường An rất xa, đại vương nên lên đường sớm

"Lưu Phì lúc này hết sức tiều tụy, hắn không còn trẻ nữa, tuy là con Lưu Bang, tuổi lại không chênh với Sở vương là bao, mà sức khỏe lại không bằng Sở vương, dáng vẻ già nua nhìn như hơn Sở vương vài tuổi

Hắn trầm mặc rất lâu mới nói:" Ngươi thấy tình hình của quả nhân rồi đấy, để quả nhân nghỉ ngơi một thời gian rồi hãy lên đường

"Sứ giả cười nói:" Đại vương, Trường An có danh y, có thể chữa cho ngài, ngài nên sớm tới Trường An, bệnh sẽ chữa khỏi thôi

"Lưu Tương không nhịn được nữa, phẫn nộ chất vấn:" Sở vương có thể phái thế tử tới Trường An, a phụ ta vì sao không thể? Ta theo ngươi bái kiến thiên tử

"Sứ giả ngạc nhiên:" Sở vương là trọng phụ của bệ hạ, Tề vương là huynh đệ của bệ hạ, cùng bối phận sao lại dùng lễ trưởng bối? Chẳng lẽ Tề vương coi mình là trưởng, xem thường bệ hạ?""Triều đình muốn giết

""Tương!!" Lưu Phì lên tiếng cắt ngang trưởng tử, thở dài:" Được, quả nhân tới Trường An, chuẩn bị đi

""A phụ!"Mọi người hét lên, Lưu Phì có mười ba nhi tử, còn bao nhiêu tôn tử thì hắn không nhớ nữa, hắn lập gia đình từ sớm, nhi tử nhỏ nhất Lưu Hùng Cừ tuổi ngang với Lưu Trường

Đám nhi tử của hắn hiển nhiên rất bất mãn với mệnh lệnh này của triều đình

Sứ giả nói tiếp:" Vậy thì mời đại vương chuẩn bị, chúng ta cùng lên đường, bệ hạ rất nhớ ngài, mong sớm được gặp

Đại vương yên tâm, thái y lệnh Trường An rất tài giỏi, đợi đại vương tới nơi, bệnh sẽ hết, nói không chừng còn có thể uống rượu

"Sứ giả cố ý nhấn mạnh chữ rượu, nói xong rồi đi

Bình Luận (0)
Comment