Thấy Lưu Trường tựa hồ nói xong là muốn lên đường ngay, Trương Thương lên tiếng:" Đại vương, nếu làm thế, trong mắt thiên hạ chính là đại vương đi đầu phản đối chính sách triều đình, các chư hầu sẽ học theo
""Ha ha ha, trong mắt người thiên hạ, quả nhân sớm là phản vương rồi, còn để ý tới cái này à?""Nếu chuyện này do thái hậu quyết định, e đại vương cũng không thể ngăn cản
""Cản được hay không đợi quả nhân làm rồi nói
" Lưu Trường quát:" Loan Bố!"Loan Bố tức thì dẫn giáp sĩ đi vào, đợi lệnh
"Ngươi lập tức dẫn người tới nước Tề, bắt Tề vương tới quận Tế Bắc cho quả nhân
Nói Tề vương không tôn kính ta, lén mắng ta là thằng nhãi, để hắn ở đó ngẫm lại lời ăn tiếng nói của mình, khi nào tạ tội trước mặt quả nhân mới được đi
"Khóe mắt Trương Thương giật giật, đại vương nhà mình rất có thủ đoạn, chỉ là đối thủ quá mạnh, e sẽ thất vọng
Loan Bố há hốc mồm:" Đại vương muốn đánh Tề à?""Đúng! Công phá quốc đô bọn chúng cho ta, bắt Tề vương tới quận Tế Bắc
""Đại vương!" Loan Bố kinh hãi:" Nếu làm thế sẽ khiến thiên hạ đại loạn, vạn vạn lần không thể
""Quả nhân tự có an bài, ngươi đi làm là được, quả nhân giải thích sau
"Đại vương đã nói thế rồi Loan Bố cũng không tiện nói gì, cắn răng rời đi
Lưu Trường lại nghìn hai vị sư phụ, nghiêm túc nói:" Cái công dạy ta đạo, Trương công dạy ta lễ
Nay huynh trưởng có nạn, ta muốn cứu, vừa hợp đạo lại vừa hợp lễ, hi vọng hai vị không nên khuyên can
"Cái công lắc đầu, không nói gì cả
"Đại vương, chuyện này nên cân nhắc thật kỹ, không nên làm bừa
" Trương Thương nghĩ rất lâu mới nói:" Nếu đại vương nhất định can dự, đợi khi tới Trường An, xin hỏi kế Tiêu tướng trước, đợi thái hậu nói, hãy thi hành ở nước Đường trước
""Hả, kế sách gì?" Lưu Trường ngạc nhiên:Tới lúc này Trương Thương không che giấu nữa:" Khi thần làm Đường tướng, Tiêu tướng có viết thư cho thần, hỏi tình hình địa phương, sau khi biết, ông ấy đoán định, không tới 30 năm, chư hầu ắt có biến
""Khi đó thần và ông ấy bàn biện pháp giải quyết, nay nhiều sách lược thái hậu định ra, thực ra do Tiêu tướng chế định từ trước
""Khi đó thần từng than với Tiêu tướng: Cao hoàng đế mà sinh ít đi vài nhi tử thì không cần lo thế nữa
""Tiêu tướng trả lời thư: Phải sinh thêm nhiều mới đúng
""Đại vương có lẽ không biết, thần luôn phản đối chuyện phân phong chư hầu, thần thấy đáng ra phải làm như nước Tần, hoàn toàn do thiên tử quyết định, không thông qua chư hầu
Còn Tiêu tướng thấy, chư hầu là vây cánh thiên hạ, nên có, nhưng không cho cơ hội mạnh hơn triều đình
""Khi đó Tiêu tướng định ra sách lượng, phân phong thật nhiều chư hầu, lấy đất chư hầu phân cho chư hầu
Vì thế công tử Kiến được phong ở đất Giao Đông nước Tề
Tương lai chư hầu nhỏ đi, chư hầu không còn nắm mấy quận nữa, mà là một quận, vài huyện
""Một quận thì còn gọi là vương sao?" Lưu Trường tức giận:Trương Thương giải thích:" Khi đó Tiêu tướng định ra sách lược này chủ yếu là phòng bị đại vương
""Phòng bị ta à?""Đại vương kiêu dũng, lại nắm mấy quận trong tay, cách Trường An gần
"Lưu Trường vốn định chửi Tiêu Hà, nhưng nghĩ lại thì làm suy yếu chư hầu địa phương, tăng cường triều đình, không thể nói là sai, dù sao chư hầu thiên hạ đâu phải ai cũng ngoan ngoãn như mình
Y hậm hực:" Thế thì liên quan gì tới Tề vương
"Trương Thương mấp máy môi, lại không nói:" Thần chưa nghĩ ra
""Ài, đợi khanh nghĩ ra thì quả nhân phải phát tang cho đại ca rồi, thôi kệ, quả nhân xuất phát thôi
"Sau khi rời vương cung, Trương Thương nhìn về phía tây bắc thở dài
"Trương công vì sao không nói thật?" Cái công hỏi:"Không biết phải nói sao
""Thái hậu sốt ruột như thế, xem ra bệnh nặng thêm rồi
"Trương Thương lắc đầu:" Thái hậu muốn lập thế tử An làm thái tử, thậm chí không che giấu nữa, liên tục tăng cường thế lực Lữ gia, thực ra là muốn họ bảo vệ thế tử An
Nóng vội ra tay với Tề vương, thực ra là do Tề vương không may, gặp đúng loại chuyện này
""Thái hậu căn bản không tin bệ hạ, không thích Tào hoàng hậu, chỉ sợ còn nhiều người bị thái hậu diệt trừ
""Chỉ là đại vương không hứng thú với đế vị
Ài
"Chuyện mà Trương Thương che giấu Lưu Trường không chỉ là Tề vương bệnh nặng, sức khỏe thái hậu cũng ngày càng kém, Tào Xu tới Trường An mãi không về, chính là vì chăm sóc thái hậu
Nhưng thái hậu không cho mọi người nói với Đường vương, Trương Thương cũng không dám nói
Cục diện hiện nay nói một cách đơn giản là, thái hậu sợ mình không còn nữa, hoàng đế sẽ hủy diệt toàn bộ tình thế tốt đẹp hiện nay
Bà muốn Đường vương làm hoàng đế, Đường vương không chịu, bà muốn thông qua Lưu An để hoàn thành chuyện này, nhưng Lưu An không có căn cơ ở Trường An, bà sợ Lưu An bị hại
Tề vương xui xẻo, hắn không phải kẻ địch trọng yếu mà thái hậu muốn diệt trừ
Dù Đường vương có bảo vệ đường Tề vương, chuyện tiếp theo thế nào cũng khó nói, nếu đại vương bị ép lên vị trí đó, thiên hạ sẽ thành thế nào?Dù là Trương Thương, gặp phải cục diện hỗn loạn phức tạp như vậy cũng không nhìn ra
Cái công lại thoải mái hơn nhiều:" Con người ông có thể làm chuyện lớn, nhưng quá cẩn thận, đại vương luôn làm chuyện ngoài dự liệu
Ông đừng nghĩ nhiều, yên tâm mà chuẩn bị chuyện gieo trồng quận Sóc Phương năm sau đi
"Một đoàn người từ Tề quốc đô xuất phát, hướng về phía Trường An
Lưu Phì ngồi trên xe ngựa, xe lúc lắc liên hồi, làm hắn càng thêm khổ sở, ho dữ dội, dù toàn thân được y phục dày bao bọc, nhưng lên đường trong gió lạnh, vẫn cảm thụ được cái lạnh thấu xương
Cận thị của hắn cầu xin mấy lần, sứ giả mới nhân từ cho bọn họ dừng lại
Lưu Phì ngồi rất gần đống lửa, gần như muốn đốt cháy cả bản thân, thế nhưng cái lạnh không vì thế cái lạnh thấu xương vì thế mà bớt đi là bao
Lưu Phì đưa tay ra nhìn ngọn lửa cháy rừng rực, mắt thất thần, như muốn nhìn ra gì đó trong đống lửa
Cả đời Lưu Phì cực kỳ bất hạnh
Hắn là trưởng tử của Cao hoàng đế, nhưng lại là đứa con không danh phận, nhưng a mẫu của hắn còn chẳng phải là thiếp thất, Cao hoàng đế đại khái cũng thấy chuyện thành gia quá phiền, khi Lưu Phì trưởng thành rồi, cũng chẳng làm một hôn lễ bù cho Tào phu nhân
Lữ hậu gả cho Cao hoàng đế, vừa tiến môn phát hiện một đứa bé, bà tức giận cũng có thể lý giải
Lữ hậu chưa bao giờ ra tay với Tào phu nhân, có lẽ là vì thấy mất mặt nếu dây dưa với một ả "ngoại phụ"
Dù vậy, Tào phu nhân cũng không sống quá lâu, Hạ Vũ thả ra một thời gian thì bệnh chết
Rồi Lưu Nhạc, Lưu Doanh lần lượt ra đời làm tình cảnh của Lưu Phì càng thêm khó xử, Cao hoàng đế tuy đá Lưu Doanh khỏi xe ngựa, nhưng sau lưng Lưu Doanh có Lữ hậu có cữu phụ
Còn Lưu Phì lúc nào cũng chỉ có một mình
Lớn lên trong hoàn cảnh đó, Lưu Phì không thành người máu lạnh hay đố kỵ, là lão đại của đám huynh muội, khi Cao hoàng đế và Lữ hậu chẳng thể đặt nhiều tâm tư lên người con cái, Lưu Phì đã trông coi chúng, vừa làm cha, vừa làm mẹ
Gần như tất cả đám đệ muội đều do hắn trông nom mà lớn lên
Cao hoàng đế phong hắn làm Tề vương, lại sai Tào Tham phò tá là ngày tháng tốt đẹp nhất của hắn, nhưng a phụ đi quá sớm, khi Lữ hậu chấp chính
Lưu Phì quay về cuộc sống như tuổi thơ, lần này không có a phụ bảo vệ
Trước kia tới Trường An, nếu không có Lưu Trường chen vào thì hắn bị ban rượu độc rồi
Lưu Phì không có dã tâm gì, cũng chẳng có theo đuổi gì
Ngồi trước đống lửa nhìn lại cả cuộc đời, hắn phát hiện ra chẳng có chuyện gì đáng nhớ hết, lặng lẽ như xuất thân của hắn, Lưu Phì cười, có lẽ mình được ghi trên sử sách chỉ nhờ hai việc, là nhi tử của Cao hoàng đế và thiếu chút nữa bị hạ độc chết
So với đám đệ đệ chí hướng lớn, mình làm đại ca thật thất bại