Gia Phụ Hán Cao Tổ ( Dịch Full)

Chương 398 - Chương 398: Xòe Bài, Quả Nhân Phản Đây

Chương 398: Xòe bài, quả nhân phản đây

"To gan!!" Chu Xương lên tiếng trước tiên, phẫn nộ chỉ mặt Lưu Trường, quát: "Loạn thần tặc tử, sao dám đứng ngang thiên tử

""Lão thất phu, còn dám ồn ào, quả nhân nấu ngươi

" Lưu Trường quát trả:Chu Xương đang định hạ lệnh gọi giáp sĩ vào thì Lưu Doanh cắt lời:" Chậm đã

"Nói rồi quay sang tò mò nhìn Lưu Trường:" Sao đệ lại tới đây?"Lưu Trường cười, đặt tay lên chuôi kiếm, mắt quét qua đám đại thần phía dưới:" Quả nhân sau khi về Trường An, ngày ngày vì quốc sự mà lo lắng

Huynh trưởng ta suy nhược, toàn bộ quốc sự đặt vào tay thái hậu

""Quần thần mỗi kẻ một tâm tư, tranh đấu với nhau, lại không yên tâm về chư hầu bên ngoài, một chính sách của Yên vương, Trường An trì hoãn tới hai năm mới chịu trả lời

""Ta ở nước Đường lập trường dạy y nửa năm rồi, các ngươi còn tranh cãi về việc này

Tướng sĩ tản mạn, quần thần bất hòa, tầm thường kém cỏi, đây phải đế quốc mới lập? Ai không biết còn tưởng Đại Hán sắp diệt vong

""A mẫu của ta, tuổi quá năm mươi mà còn phải vất vả quốc sự, suốt ngay trong Tiêu Phòng Điện, phê duyệt tấu biểu, còn chư vị đại thần, chuyện gì cũng cần a mẫu ta quyết

Đem toàn bộ đại sự thiên hạ đặt lên một người già, đó là bản lĩnh của các ngươi à?"Lưu Trường lớn tiếng chất vấn, quần thần nghe mà sợ hãi hết sức, nối nhau cúi đầu

Đây là lần đầu tiên có người ở triều nghị nói thái hậu chuyên quyền, chẳng lẽ muốn ép mẫu thân buông quyền cho bệ hạ sao? Quần thần không khỏi nghĩ, Đường vương không phải do thái hậu sinh ra, mâu thuẫn hai người cường quyền nhất Đại Hán, nay thực sự bộc phát rồi

Chuyện thế này quần thần không dám tham dự, dù là Lữ hậu hay Lưu Trường đều dễ dàng lấy mạng họ

"Đại vương nói đúng, quyền lực triều đình phải thuộc về triều đình, thái hậu nên tới Trường Lạc cung, chúng thần tôn thiên tử lên làm chủ sự

"Có người đột nhiên hô lên, tiếng hô này làm quần thần run bần bật, bọn họ vội quay đầu xem tên nào gan chó chùm trời dám nói ra câu này

Người lên tiếng là vị lang quan, ngồi ở cuối hàng, bừng bừng ý chí

Nhìn thấy người này, Lệ Thương ngồi bên Trần Bình chỉ thấy trước mắt tối đen, thiếu chút nữa ngã xuống, vì người lên tiếng là nhi tử của ông ta, Lệ Ký

Không ai ngờ tên này lại dám nói thế, không phải thường ngày hắn thân với Lữ gia lắm sao?Kiến Thành hầu cũng tham gia triều nghị, ông ta nhìn Lưu Trường với vẻ không tin nổi, hoàn toàn không biết nói gì

Lưu Trường cười ngạo mạn:" Ngươi nói đúng, thái hậu đúng là không nên tiếp tục nắm quyền nữa

Nhưng huynh trưởng ta sức khỏe yếu, để huynh ấy vất vả, quả nhân cũng không đành lòng

""Cho nên sau này để quả nhân nắm quyền, quả nhân nói sao thì là thế, quả nhân sẽ phò tá huynh trưởng, cai trị Đại Hán

""Nếu có một ngày huynh trưởng không còn, do quả nhân đăng cơ làm hoàng đế

""Các ngươi ai tán thành, ai phản đối?"Giọng Lưu Trường vang vang trong đại điện, quần thần đều không ngạc nhiên, vì người thiên hạ đều biết Đường vương sớm muộn cũng mưu phản

Nhưng bọn họ không ngờ được rằng, Đường vương lại dùng cách này mưu phản, cờ Đường may sẵn xem ra không dùng tới rồi

Tuyên Thất Điện im phăng phắc

"Gian tặc!!! Phản tặc!" Vân là Chu Xương nhảy dựng lên, chỉ Lưu Trường lớn tiếng mắng chửi:" Ngươi chẳng qua chỉ là ngoại vương, sao dám nói muốn nắm đại quyền triều đường?""Thất phu! Chuyện thiên hạ đều ở ta, nay kẻ nào dám không theo?" Lưu Trường tuốt kiếm, rống lên:" Ngươi nhìn xem kiếm ta có sắc không?"Chu Xương nhìn quần thần, hô hào:" Đường vương mưu phản, muốn làm đế, chúng ta đều là lão thần đi theo Cao hoàng đế, các ngươi theo ta giết phản tặc

"Nói rồi xông lên trước tiên, nhưng nào có ai theo ông ta, kết quả bốp, Lưu Trường cho một đấm giải quyết gọn nhẹ, chẳng nể nang ông già:" Quả nhân vũ dũng, Bá Vương cũng chẳng địch nổi

Người đâu, đem Chu tướng về, để ông ấy nghỉ ngơi

"Cận thị vội vàng chạy tới đưa Chu Xương đã ngất xỉu đi

Các đại thần khác cúi đầu im phăng phắc, bọn họ không có dũng khí như Chu Xương, ai dám xông vào Lưu Trường nạp mạng

Trong thời gian ngắn, Lưu Trường đã trấn áp quần thần, không ai dám mắng y, quần thân bất lực, nước Đường trên dưới đều là phản tặc, Đường vương càng như thế

Trước kia luôn mồm nói không muốn làm hoàng đế, kết quả hôm nay mưu phản rồi

Lại nhìn thiên tử, bình thường thiên tử tốt với Đường vương bao nhiêu, nay chỉ biết bi thương rơi lệ, không làm gì được hành vi tàn bạo của đệ đệ

Lưu Doanh lúc này lau nước mắt, kích động nhìn đệ đệ:" Trường đệ

""Quả nhân đang mưu phản, có chuyện nói sau

"Khác với quần thần, Lưu Doanh đại khái là người duy nhất biết suy nghĩ của Lưu Trường, đứa đệ đệ này của mình không có tâm tư đó, giờ đây nó bất ngờ làm chuyện này là vì hắn, là vì cả nhà

Khi quần thần im lặng, có một người thong thả đứng dậy, chính là Hạ Hầu Anh

Trong đám quần thần, Lưu Trường rất thích Hạ Hầu Anh, ông ta từng tặng y chiến xa, rất thân thiết với y, là người đem chữ dũng quán triệt cả đời, chưa từng rút lui

Ông ta bị thương khi thảo phạt Anh Bố, bệnh tái phát, đứng dậy khó khăn, ông ta vẫn đứng lên

Lưu Trường bất đắc dĩ nói:" Quả nhân không đánh người già yếu tàn tật, khanh ngồi xuống đi

""Đại vương, sao có thể mưu phản?" Hạ Hầu Anh không định thối lui:"Hạ hầu tướng quân, là trẫm chủ động muốn Đường vương phò tá triều đường, đệ ấy không mưu phản

" Lưu Doanh đã bình tĩnh hơn, lên tiếng:"Bệ hạ, thần

""Không sao, chuyện này do trẫm cho phép

"Thiên tử nói thế, Hạ Hầu Anh còn cách nào nữa, đành ngồi xuống

Lưu Trường thấy không còn ai phản đối nữa, lớn tiếng nói:" Được, nếu các ngươi đều đồng ý, vậy làm thế đi, sau này quả nhân xử trí chuyện triều đường

""Quán hầu!""Có thần!""Khanh phái sĩ tốt Bắc quân đóng ở các nơi trong thành Trường An, phát hiện ai có hành động lạ, giết không cần hỏi

""Vâng!""Trần tướng!""Có thần!""Khanh giám sát bách quan, nếu có kẻ hành động khác thường, giết không cần hỏi

""Vâng!"Cùng lúc này, Lữ hậu cô độc ngồi trong Tiêu Phòng Điện

Bà không giải thích cho Lưu Trường suy nghĩ của mình, cũng không nói với ai cái khó của mình, trưởng tử kém cỏi, không có uy nghi đế vương, quần thần mang lòng khác, muốn giết cả bà và Lữ gia

Bách tính ở địa phương chỉ biết vương, không biết thiên tử

Đại bộ phận bách tính cả nước chưa được ăn no, đâu đâu là đống đổ nát, mỗi khi mùa đông về lại truyền tới tin bách tính chết rét vô số

Các công thần dần mất đấu chí, con cháu họ biến thành sau mọt gắm nhấm Đại Hán

Đứa nhi tử duy nhất không tệ thì tính cách nóng nảy nhiều lần chống đối bà

Lưu Bang qua đời, mọi chuyện đều đặt lên người Lữ hậu, ai cũng sợ vị thái hậu tàn bạo này cả nữ nhi cũng thế, đứa duy nhất dựa vào thì rời Trường An

"Thái hậu !""Thái hậu ! Hỏng rồi

"Cận thị đột nhiên xông vào Tiêu Phòng Điện, hai tay run rẩy, hô to:" Thái hậu! Đường vương phản rồi, Đường vương phản rồi, y uy hiếp quần thần, khống chế Nam Bắc quân, ép thiên tử hạ chiếu, để y phò tá triều đường

Chu tướng đã bị bắt

"Lữ hậu lúc này há hốc mồm lẩm bẩm :" Ngươi, ngươi nói gì?""Hắn nói, quả nhân tạo phản rồi

" Lưu Trường đi vào Tiêu Phòng Điện, bóp cổ cận thị, nâng hắn lên:" Ra ngoài cửa đợi

""Vâng vâng!" Cận thị kinh hoàng chạy đi:Trong Tiêu Phòng Điện chỉ còn Lưu Trường ngạo nghễ nhìn a mẫu:" A mẫu, người không cần phê duyệt tấu biểu nữa, cũng không cần vì con giết người, không cần gánh bất kỳ tiếng ác nào

""Con mưu phản rồi

""Con bắt cóc a mẫu, đi đâu cũng mang theo, để a mẫu cả ngày ở bên con, ở bên An

""Nay chuyện thiên hạ ở quả nhân, Nam Bắc quân đều nghe lệnh quả nhân, a mẫu ngoan ngoãn giao ngọc tỷ ấn chương cho quả nhân

""Nếu không quả nhân treo An lên đánh

"

Bình Luận (0)
Comment