"Trường đệ !"Lương vương từ xa nhìn thấy Lưu Trường cưỡi con ngựa cao lớn, lập tức lệnh dừng xe, cười ha hả đi tới
Hắn vừa xuống xe, xe ngựa lay động, cao hơn không ít
Lưu Trường xuống ngựa, đi tới bên huynh trưởng, nhìn ra phía sau, Lương vương không đi một mình, mang theo lượng lớn xe, giáp sĩ dàn trận, nghiêm túc hỏi:" Huynh trưởng có ý gì, muốn mưu phản à?""Không phải đệ mưu phản, ta dẫn người tới giúp
""Giỏi cho Lương vương, thân là cánh cửa của triều đường lại đi giúp phản tặc
""Hiền trưởng chư hầu cũng phản rồi, ta còn có thể làm gì?"Hai huynh đệ cười to, vừa đi vừa trò chuyện, Lưu Khôi rất cảm kích Lưu Trường, lần trước y tới nước Lương một chuyến, Lữ phu nhân kiềm chế lại không ít, tuy không thân thiết với nguyên phối của Lương vương, nhưng không kiếm đủ lý do gây chuyện nữa
Về phần Lưu Khôi cũng coi như nghe lời Lưu Trường dặn, không lạnh nhạt Lữ phu nhân nữa, quan hệ hòa hoãn rất nhiều
Nước Lương đi vào quỹ đạo, Lưu Khôi nghe thấy đệ đệ mưu phản thì hoảng sợ, không biết làm sao, may Lữ phu nhân kịp thời đứng ra, lấy danh nghĩa yến tiệc khống chế quần thần, rồi tuyên đọc Lương vương tuân theo chiếu lệnh của Đường vương
Nghe Lưu Khôi kể chuyện, Lưu Trường bật cười:" Vị tẩu tử này của đệ có bản lĩnh lắm, đệ bảo rồi mà, a mẫu không cố tình gây khó dễ đâu, an bài phu nhân là giúp huynh
Huynh xa lánh tẩu ấy là không nên
"Lưu Khôi cười xấu hổ:" Quả nhân và Lữ phu nhân sinh nhi tử rồi
""Hả, khi nào?""Hai tháng trước, ta định vào triều thì nói với mọi người
""Đây là chuyện tốt
""Nhưng ta muốn để trưởng tử Kiện làm Lương vương
Lữ phu nhân không vui
""Vớ vẩn, tẩu ấy vui sao được
"Lưu Trường thực sự không biết nói gì, huynh là chư hầu đó, suốt ngày chỉ biết ái tình, còn ra thể thống gì?Hai người quay về Trường An, trên đường đi Lưu Trường khoe khoang công tích vĩ đại của mình
Khi Lưu Khôi nói tới điềm lành, mặt Lưu Trường đầy khinh bỉ:" Đệ phái người đi tìm hiểu rồi, giả thôi, lừa loại hôn quân như a phụ, không lừa được đệ
"Lưu Khôi cảnh giác nhìn quanh:" Chuyện này dù là giả nhưng có lợi cho đệ, có thể vui vẻ tiếp nhận mà
"Lưu Trường lắc đầu:" Huynh trưởng, hôm nay có kẻ bày ra điềm lành cho lợi cho đệ, đệ nhận rồi, hôm khác chúng bày ra điềm dữ, bất lợi cho đệ thì sao? Loại chuyện này một khi mở đầu, trong tương lai ai tạo phản tức khắc sẽ có điềm lành xuất hiện giúp hắn
"Lưu Khôi ngẫm nghĩ rồi gật đầu, Trường đệ nghĩ xa hơn hắn không ít
Lưu Trường dẫn Lưu Khôi về hoàng cung bái kiến Lưu Doanh rồi đợi các chư hầu khác tới
Người tới thứ hai là Triệu vương Lưu Như Ý, hắn không đem theo quân đội, có điều nhìn ra được hắn rất nóng ruột, vừa về Trường An, chưa kịp bài kiến Lưu Doanh đã xông vào Hậu Đức Điện
"Đệ lên cơn gì thế, sao lại phản Nhị ca, bình thường Nhị ca cưng chiều đệ thế nào? Đệ có biết không? Đệ bất kính với ta, ta không để ý, nhưng sao đệ có thể bất kính với Nhị ca?" Lưu Như Ý thực sự tức giận, dù sao uy vọng của Lưu Doanh trong đám huynh đệ vẫn rất cao:Lưu Trường càng giận:" Đệ bất kính với Nhị ca à, huynh biết Nhị ca vui thế nào không? Đi, chúng ta đi
"Lưu Trường kéo Lưu Như Ý tới hậu điện, đến nơi thấy Lưu Doanh ăn mặc không chỉnh tề ra đón, mặt Lưu Như Ý tức thì tối đen:" Nhị ca, sao huynh
""Như Ý, ăn cơm chưa? Đi nào, trẫm và đệ uống say một phen
"Nhìn Lưu Doanh kéo Như Ý đi, Lưu Trường bất mãn vô cùng, Nhị ca bớt chơi đi một chút thì y cần gì phải ở đây làm trâu ngựa! Nay Lưu Doanh không ra ngoài nữa, dù sao phi tử trong hoàng cung đủ dùng rồi, Lưu Trường cũng không biết có bao nhiêu, dù sao con của hắn chắc chắn phá thập rồi
Tiếp đó là Yên vương, nước Yên xa xôi, thậm chí còn đang đánh trận mà Yên vương tới nhanh như thế, hoàn toàn vì Lưu Trường
Yên vương không vờ vịt nữa, khấu bái hô bệ hạ:" Bệ hạ, thần đã ra lệnh rồi, quân đội nước Yên nghe bệ hạ điều khiển
"Lưu Tị mừng lắm rốt cuộc đợi được ngày này rồi, về sau không cần lo việc mình làm bị triều đình nghi kỵ, càng không lo đại thần trong nước vướng chân vướng tay
Thực ra đây là nhận thức chung của các chư hầu vương, kể cả Lưu Khôi và Lưu Như Ý, trong lòng họ yên tâm hơn nhiều, gì chưa nói chứ ít nhất họ có thể thoải mái uống rượu ở Trường An rồi
Tề vương không tới, thế tử Lưu Tương dẫn đệ đệ Lưu Chương tới triều kiến
Sở vương cũng vì sức khỏe mà không tới được, nhi tử của ông ta ở Trường An, khỏi phải phái người đi
Ngô vương và Trường Sa vương vì đường xa, trong thời gian ngắn không tới được
Lưu Trường tự mình bày tiệc khoản đãi các chư hầu
Các chư hầu rất phục Lưu Trường, như nhi tử của Sở vương và Tề vương, dùng lễ vãn bối, đứng cách không xa, sẵn sàng hầu hạ, còn cung kính hơn với Lưu Doanh nhiều
Nhất là hai huynh đệ Lưu Tương và Lưu Chương, họ cho rằng, khởi nguồn mọi chuyện đều vì a phụ của mình
Để bảo vệ a phụ của mình thậm chí không tiếc mưu phản, bọn họ kính phục vô cùng
Lưu Trường đột nhiên phát hiện, chuyện hình như được giải quyết rồi, chư hầu yên tâm, quần thần yên tâm, Lữ gia hài lòng
Mình vừa tiến lên một cái, Đại Hán không còn vấn đề gì nữa
Mọi người vui vẻ tán gẫu, đột nhiên nói tới chuyện tế tự
"Trọng phụ, lần này tế tự không thể dùng điềm lành
" Lưu Chương nghiêm túc nói:"Ồ, vì sao?""Hôm nay người khác dùng điềm lành có lợi, ngày sau có thể dùng điềm dữ hại trọng phụ
"Lưu Trường ngay lập tức đánh giá đứa do tử này, cười hỏi:" Vậy cháu thấy quả nhân phải làm sao?""Trọng phụ nên nói với mọi người, chuyện này là giả, nên giết tông tộc của phương sĩ, để hậu nhân không dám học theo
"Lưu Trường cười to vẫy tay gọi Lưu Chương tới bên cạnh:" Chương à, hay là cháu ở lại giúp quả nhân làm việc đi
""Vâng
" Lưu Chương vui mừng gật đầu ngay:Lưu Trường kiêu ngạo nói:" Lần tế tử này cháu không cần để ý nữa, quả nhân không cần điềm lành gì chứng minh thiên mệnh của mình
Bản thân quả nhân là điềm lành, là thiên mệnh, đợi tế tự, cháu sẽ hiểu
"………
……
"Tú Y ạ?" Lưu Chương ngồi quý trước mặt trọng phụ, vẻ mặt kinh ngạc:"Đúng vậy, quả nhân chuẩn bị thiết lập một cơ cấu, gọi là Tú Y phủ, cháu tới đảm nhận thống soái Tú Y đầu tiên
"Lưu Chương biết Tú Y là cái gì, hắn cúi đầu do dự:" Trọng phụ, cháu không có uy vọng gì trong ngoài triều, lại là con của ngoại vương
Huống hồ cháu chưa từng làm loại chuyện này, không biết có làm tốt
""Thằng nhãi này, quả nhân bảo ngươi làm thì ngươi làm? Đắn đo cái gì? Có quả nhân ở đây, ngươi còn lo không trấn nhiếp được quần thần à? Con của ngoại vương thì sao, ta còn là con của đình trưởng đây này
"Lưu Trường bày ra điệu bộ trưởng bối, lớn tiếng mắng đứa do tư nhiều tuổi hơn hẳn mình, y thích cái cảm giác này lắm
Thường ngày luôn có kẻ đứng ở lợi thế đạo đức, chỉ trò y, nay đối diện với vãn bối của mình, y có thể danh chính ngôn thuận mắng mỏ rồi
Lưu Chường ngoan ngoãn nghe trọng phụ răn dạy, lập tức nói:" Thần nhận lệnh!""Tốt, trước tiên ngươi đi tìm Vương Điềm Khải, trước đó do ông ta phụ trách Tú Y, theo ông ta mà học, ông ấy là khai quốc trọng thần đi theo Cao hoàng đế, ngươi không được vì thân phận của mình mà coi khinh ông ta! Hiểu chưa?""Vâng!"Lưu Trường phất tay cho do tử lui
Để Lưu Chương phụ trách Tú Y là ý tưởng bất chợt của Lưu Trường, trong số đám con của đại ca, Lưu Chương khá nhất, trước kia cũng chính hắn tới quận Tế Bắc báo tin
Lưu Trường nhìn ra đứa do tử này có can đảm, đủ thông minh, lại có thân phận tông thất, giao Tú Y cho hắn là không thể thích hợp hơn
- Giải thích, Trên lịch sử phương sĩ hiến điềm lành cho Văn đế Lưu Hằng, kết quả Văn đế giết cả tộc, sau không ai dám hiến điềm lành nữa
Lưu Hằng tuy thụy là Văn, thực ra là hoàng đế rất lạnh lùng tàn nhẫn, nhưng ông ta thực sự là hoàng đế tốt, hiếu thuận
Hết giải thích