"A phụ, chữ này đọc thế nào?" Lưu An cầm sách tới trước mặt Lưu Trường:Lưu Trường nhìn ngang nhìn dọc nửa ngày trời mới có ba chữ phát ra :" Hỏi a mẫu!"Khi Tào Xu đang chuyên tâm phụ đạo nhi tử, Lưu Trường gãi cằm chợt hỏi:" Xu à, nàng có thấy văn tự bây giờ quá rối rắm không? Quân vương hiền minh hiếu học như quả nhân tất nhiên không sao, nhưng trẻ con vỡ lòng như An thì sao mà hiểu
"Tào Xu bất lực nhìn vị chư hầu vương 'mù chữ', nói :" Đại vương, người bình thường nếu không nghiên cứu kinh sách cũng không cần dùng tới nhiều chữ như thế, huống hồ số chữ này đã qua cắt giảm rồi
""Vẫn còn quá rắc rối, nước Đường làm ra giấy, nàng xem chưa? Làm giấy giá rẻ, sẽ dần thay thẻ trúc, nhưng rẻ tới mấy cũng có chi phí, nếu đơn giản hóa văn tự, sẽ tiết kiệm được giấy, viết nhanh, học vỡ lòng cũng nhanh
""Đại vương nếu nghĩ thế có thể để Trương tướng phụ trách chuyện này, ở phương diện này Trương tướng rất
"Lưu Trường không vui cắt lời nàng:" Chuyện nhỏ thế này quả nhân làm được, cần gì làm phiền Trương tướng chứ?"Tào Xu cả kinh:" Đại vương, không thể tùy ý cắt giảm đâu, chuyện này cần học vấn lớn
""Hả? Ý nàng là gì? Quả nhân không có học vấn lớn à?""Chuyện này
" Tào Xu nhất thời không biết nói sao, phu quân nàng rất mâu thuẫn, ở phương diện toán số, bằng vào danh tác trước đó đã có thể chen chân vào hàng thánh hiền
Y sáng tạo con số, ký tự, cách tính đã phố biến toàn quốc, thành học vấn quan lại cần biết
Rất nhiều đệ tử Nho gia coi trọng toán số thậm chí tới thỉnh giáo, đại vương xưa nay không thích Nho gia lại biểu hiện nhiệt tình, nghe họ tâng bốc vài câu là người bay bổng, kéo thế nào cũng không xuống
Dù là người ghét Đường vương tới mấy, xem "Số thư" do y biên soạn cũng phải cảm thán: Đại tài
Thêm vào các loại phát mình cổ quái, bình thường nhàn rỗi y rất thích ở cùng tượng nhân, còn không ngừng ban tước vị cho công tượng có công, bằng sức một người mà kéo địa vị tượng nhân lên mấy bậc
Cả thiên hạ khơi lên làn sóng coi trọng nghề tượng nhân, dù sao làm nghề này có tước vị, ai không thích?Không cần đi chém giết mà có tước vị, làm tượng nhân còn tốt hơn làm tướng quân
Có tướng quân từng tìm Lưu Trường bày tỏ bất mãn, tượng nhân triều Tần cũng có thể dựa vào phát minh thăng tước, nhưng không khoa trương thế này
Một bộ phận tướng lĩnh cho rằng, hành vi của đại vương là bỏ gốc tìm ngọn, là chà đạp chế độ quân công
Lưu Trường là người biết nghe khuyên gián, là hiền vương tốt, sau khi nghe tướng lĩnh đó nói xong thì đoạt bàn đạp ngựa của hắn, lấy cho hắn giáp gỗ gậy gỗ, bảo hắn đi giết Hung Nô
Tướng lĩnh kia tỉnh ngộ, nhận ra đại vương làm vậy rất có lý
Nên nói đại vương không có học vấn lớn là không đúng, đại vương rất có học vấn, cả thiên hạ đều biết, thái học cũng phải mời đại vương tới giảng toán số
Nhưng mà nếu nói đại vương có học vấn lớn thì
Chiếu lệnh đại vương viết toàn sai chữ, đọc sách không cầu hiểu sâu, đó là vì đại vương không biết quá nhiều chữ, nên chỉ đọc lướt qua, hiểu đại khái, đại vương chỉ miễn cưỡng đủ biết đọc biết viết mà thôi, không biết năm xưa rốt cuộc Cái công dạy đại vương thế nào
Nếu bảo Lưu Trường có thể làm ra công cụ tự động viết chữ, có lẽ Tào Xu còn tin, bảo y đơn giản hóa văn tự hiện nay, nàng hoàn toàn không tin, như thế chẳng hóa xỉ nhục học vấn quá sao
Đại vương làm gì có tư chất đó, thế thì đừng đi học Lý Tư, Thương Hiệt, yên tâm làm hôn quân không tốt sao?Thấy ánh mắt hoài nghi của Tào Xu, Lưu Trường rất không vui
"Quả nhân làm "Số thư", ân huệ khắp thiên hạ, riêng công lao này đủ để tế tự, cả thiên hạ phải tới bái kiến quả nhân
Hiệu suất làm việc thiên hạ tăng mạnh, khiến bao nhiêu đại hiền tranh luận kịch liệt, thái học còn mời quả nhân tới dạy học biện luận
Sao nàng không tin quả nhân?"Tài Xu biết y rất cố chấp, càng bảo không làm được y càng làm, nàng hết cách, đành nói:" Đại vương nếu muốn làm thì làm đi, nhưng nên để Trương tướng xem giúp
""Hừm!" Lưu Trường đứng dậy, mặt hậm hực:" Đợi đấy, quả nhân viết ra rồi, nàng sẽ biết học vấn lớn của quả nhân là thế nào
"Lưu Trường là người nói là làm, chuyện gì cũng không nhịn được, hoàn toàn không có kiên nhẫn, đôi khi nghĩ ra cái gì hay ho nửa đêm cũng đi tìm Trương Thương
Trương Thương vì chuyện này mà thiếu chút nữa lập biển, cấm Đường vương và Như Ý vào trong
Y dặn Trương Thương làm gì cũng muốn thấy hiệu quả ngay, mỗi ngày chạy tới Trương phủ bảy tám lần hỏi tiến triển
Hành vi này trên lịch sử thân thiết gọi là: Chỉ thấy cái lợi trước mắt, cũng là tiêu chí của bạo quân và hôn quân
Từ ngày hôm đó, Lưu Trường cầm cuốn "Thương Hiệt Thiên", ru rú trong Hậu Đức Điện viết sách, không ra ngoài họa hại quần thần nữa, quần thần vui mừng lắm lắm
Tào Xu thi thoảng lại tìm Lưu Trường, mỗi lần đi vào lại thấy Lưu Trường cau mày viết vèo vèo, rất chuyên tâm, không giống kiểu qua loa đối phó thường ngày
Mỗi khi Lưu Trường tập trung viết sách, Lưu An ngoan ngoãn ngồi cách đó không xa, hội tụ tinh thần nhìn y
"A phụ, viết xong chưa?""Chưa, làm sao nhanh thế được
"Lưu An gật đầu, lại ngồi thêm chốc lát
"Bây giờ thì sao? A phụ, viết xong chưa?""Chưa viết xong! Câm mồm!""Ồ
"Lại thêm chút nữa, Lưu An hỏi:" Giờ thì sao?"Lưu Trường phẫn nộ cởi giày ra, Lưu An xoay người bỏ chạy, nhanh chóng nấp sau lưng Tào Xu, Lưu Trường mắng chửi:" Cái thằng nhãi này làm sao lại phiền phức thế? Đưa nó tới chỗ a mẫu!"Tào Xu lườm Lưu Trường một cái, bế Lưu An lên, mấy cận thị đưa mẹ con họ rời đi, Lưu Trường đột nhiên gọi một cận thị lại
"Phải rồi, ngươi tới phủ Trương tướng hỏi xem, chuyện cải cách thuế sao chưa có động tĩnh gì?""Đại vương, buổi sáng thần vừa hỏi xong
""Hỏi nữa đi!"Cận thị vội vàng đi ngay, Tào Xu lắc đầu, hai cha con nhà này sớm muộn cũng có một ngày vì sốt ruột mà chết, nàng dỗ con:" An Nhi ngoan, không được học a phụ con nhé
"Tào Xu đưa con tới Trường Lạc cung, suốt đường đi, Lưu An ríu rít luôn mồm, chẳng dừng lại dù chỉ một khắc, còn đột nhiên kêu lên:" A mẫu, con muốn viết sách! A phụ có thể viết sách, sư phụ cũng thế, con muốn giống họ
""Được, được, An Nhi của ta nhất định sẽ viết còn hay hơn họ
" Tào Xu hết sức tự hào:"A mẫu, đợi con lớn rồi sẽ viết một cuốn sách thánh hiện chưa từng có
""Giỏi, tuổi chừng này đã muốn tạo phúc thiên hạ rồi
" Tào Xu vui vẻ lắm:"Không phải con muốn tạo phúc thiên hạ, con muốn người khác phải sùng bái con, học sách của con, học tốt thì con cho làm quan, không thì con nấu
Á, úi
!” Lưu An ôm đầu nhìn Tào Xu đầy vẻ đáng thương:" A mẫu vì sao đánh con?"Lúc này Tào Xu đã bế nó vào trong điện, Lữ hậu đang nằm trên giường hưởng thụ cung nữ xoa bóp, nhìn thấy tôn nhi ngoan, ánh mắt vốn lãnh đạm trở nên vô cùng ôn nhu:" An Nhi của ta tới rồi
"Lưu An lao ngay vào lòng thái hậu, chỉ tay mách:" A mẫu đánh cháu
"Lữ hậu ngạc nhiên nhìn Tào Xu, Tào Xu mặt đen xì:" A mẫu, cho con mượn cái gậy gỗ của người được không?""Hả, con muốn gậy gỗ làm cái gì?""Thằng nhãi này học cái xấu của a phụ nó rồi, không trị không được
"