Bạo Tần nơi nơi dùng luật pháp và chế độ hà khắc hạn chế bách tính, nói thể nào nhỉ, ngươi ra ngoài tản bộ cũng phạm tội
Không ngoan ngoãn ở nhà canh tác, ra ngoài làm gì? Sau đó bị bắt
Chuyện bách tính có thể làm chỉ canh tác và chiến tranh
Quan lại địa phương không phải chính quyền cơ sở mà giống đơn vị động viên quân sự, một khi phát sinh chiến tranh là dẫn bách tính được động viên ra chiến trường
Cả thương cổ khi nào mở quán, khi nào đóng đều có quy định nghiêm ngặt
Trừ vương công quý tộc, không ai được trải nghiệm cái gọi là cuộc sống
Học thuyết Hoàng Lão sở dĩ hưng thịnh, chính vì đề xuất một không khí xã hội thoải mái, quan viên không cần chuyện gì cũng can thiệp, cho bách tính quyền sống nhất định
Triều Hán tuy không khí xã hội dễ chịu hơn Tần không ít, nhưng dù sao cũng kế thừa chế độ Đại Tần, cũng cấm cất giữ sách, cấm chỉ ra ngoài, cấm chỉ lười biếng
Trên lịch sử thông qua nỗ lực của Lưu Doanh, Lữ hậu, Lưu Hằng, Lưu Khải thì Đại Hán mới giống như đời sau quen thuộc, nhất là hai người Lữ hậu và Lưu Hằng, hai người này cống hiến lớn nhất
Hướng đi văn minh đời sau cơ bản do họ xác lập
Lưu Trường vuốt cằm:" Vậy ngươi thấy nên thế nào? Yên tâm mà nói, quả nhân không giận
"Lạc Dương lệnh bấy giờ mới nói:" Đại vương, có thể cho bách tính tự do đi lại, nhưng phải có nghiệm
"Nghiệm tức là thông tin cá nhân, trên đó ghi tên tuổi, đặc trưng diện mạo, quê quán, cũng là di sản Bạo Tần để lại, chính là giấy thông hành do đình trưởng cấp, có thứ này mới có thể tới nơi khác
Nhưng thứ này không dễ xin, trừ khi có chuyện lớn, nếu không đình trưởng không cấp, vì nếu ngươi đi nơi khác gây chuyện gì, đình trưởng sẽ bị liên lụy
Vì thế thêm một chuyện chẳng bằng bớt một chuyện, cơ bản đình trưởng không dễ dàng phát ra
"Ngươi nói có lý, nên như thế, quả nhân nghĩ quá đơn giản rồi
"Lạc Dương lệnh chuẩn bị nghe mắng chửi, không ngờ vị đại vương ngang ngược này lại nghe lời mình
Lưu Trường sai người đem giấy bút tới, viết thư rồi sai người mang về Trường An cho Trương Thương
"Đại vương!" Lạc Dương lệnh giữ lấy cận thị kia:" Chuyện này hoãn chút đã ạ
""Vì sao?""Đây là lần đầu đại vương ra chính lệnh, nếu thay đổi quá nhanh sẽ ảnh hưởng tới uy vọng của đại vương, khiến bách tính bất mãn, tốt nhất hoãn lại một chút hẵng thay đổi
Quan lại xung quanh cũng nối nhau phụ họa
"Ài, muộn thêm một ngày không biết bao người bị đạo tặc làm hại, đã sai thì phải sửa, che che giấu giấu còn ra thể thống gì
Huống hồ chính lệnh này do thiếu phủ lệnh Trần Bình đưa ra, khi đó quả nhân đã thấy không ổn, Trần Bình không nghe quả nhân khuyên mới có ngày hôm nay
""Không do dự, thi hành lập tức
"Lưu Trường phất tay, cận thị lên đường, quan lại câm nín
"Nếu chính sách không đúng thì sửa, các ngươi không phải nghĩ nhiều, trực tiếp dâng tấu cho quả nhân, quả nhân không sợ nhiều việc, nếu che giấu, quả nhân không tha
""Đại vương anh minh!" Mọi người hô to
Quan lại lúc này thay đổi hẳn cảm quan với Lưu Trường, vị này chẳng giống với phản vương thường ngày họ nghĩ
Lưu Trường hỏi tới rất nhiều phương diện, nghe trả lời xong còn dặn dò
"Các ngươi không nên sợ lao dịch, quần thần có không ít kẻ ngốc, nghe tới lao dịch là ra sức đàn hặc, như vong quốc tới nơi
Lạc Dương có đất đai màu mỡ, gần nước, vị trí ưu việt, có thể làm việc lớn
Chỉ cần không ảnh hưởng tới canh tác, cho bách tính tham gia lao dịch ăn no thì không vấn đề gì
""Đừng sợ người khác đàn hặc, phóng tay mà làm
"Lưu Trường nói tới quần thần triều đường, sắc mặt đầy khinh thường:" Đám hèn nhát đó bị Bạo Tần làm sợ vỡ mật rồi, đào cái kênh bị đàn hặc, sửa đường bị đàn hặc
Nhưng khi xây dựng viên lâm hoàng cung thì cả đám dâng thư a dua nịnh nọt
""Các ngươi đừng biến thành loại người đó
"Nghe đại vương móc mỉa nhân vật lớn trong triều trước mặt mình, đám quan lại bật cười, huyện úy thậm chí còn phụ họa:" Thần trước đó sắp thăng tới quận trung, nhưng nhiều lần không lên được, họ nói vì thần dùng hình phạt nghiêm khắc đánh chết tặc khấu
Tên tặc khấu đó giết bốn người, lại không chịu khai ra đồng bọn, thần không đánh hắn, chẳng lẽ hầu hạ hắn như a phụ à? Hoang đường
""Lần sau gặp loại chuyện này bảo quả nhân, quả nhân bắt kẻ đó đón a phụ về tự hầu hạ
""Ha ha ha !"Lưu Trường không hòa hợp với đại thần, nhưng cùng quan lại tầng thấp, thương phiến, nông phu lại rất hợp nhau, nói bậy bạ luôn mồm, lúc nào cũng cười
Chẳng mấy chốc Lưu Trường đã thân thiết với đám quan lại, uống say thậm chí khoác vai huyện úy hỏi:" Nơi này có ca cơ không?"Hôm sau Lưu Trường rời Lạc Dương, quan lại tiễn chân đều quyến luyến, hoàn toàn khác với lúc y tới
Lưu Trường cáo biệt họ hướng về nước Đường
Lạc Dương lệnh lau mồ hôi, mắng huyện úy:" Ngươi dám khoác vai đại vương, không sợ chết sao?"Huyện úy cười lớn:" Đại vương là người thoáng đạt không trách tội hạ quan, ngài sao lại mắng?""Thoáng đạt tới mấy cũng là đại vương, có điều đại vương đúng là không giống lời đồn
"Đám quan lại gật đầu đồng cảm, quả nhiên là mắt thấy mới là thật
Lưu Trường dọc đường về nước Đường thậm chí còn bắt vài quan viên địa phương gây dân oán sục sôi, xử tử tại chỗ
Khi vào lãnh địa nước Đường, Giả Nghị dẫn quan lại ra nghênh đón
Rõ ràng bản thân là người Trường An, vậy mà Lưu Trường thấy họ bỗng nhiên vui vẻ, như đây mới là quê hương thực sự
Giả Nghị đen hơn, không lạnh nhạt với đồng nghiệp như ban đầu, chỉ là Lưu Trường nhìn ra hắn bất mãn, ánh mắt ai oán như ca kia kia trong thành Lạc Dương
"Giả huyện lệnh, quả nhân xem Quá Tần Luận của ngươi rồi, rất hay, thực sự là quá hay, đại hiền ở thái học đều tán dương ngươi
"Giả Nghị u oán nói:" Nếu thế sao đại vương đưa Triều Thác về triều đình, lại để thần ở đây làm huyện lệnh
""Triều Thác có thể làm việc thực tế, chính sách đề xuất ra hợp với đương thời
Ngươi thì khác, mỗi thứ đề xuất qua đều đi trước quá xa, nên không mang ngươi theo
Đó là quả nhân coi trọng ngươi, mài rũa ngươi
Bảo kiếm phải qua mài rũa mới sắc bén, hiểu chưa?""Đại vương, bảo kiếm này mài nữa sẽ nát mất
"Lưu Trường nhìn xung quanh, rất hài lòng với sự phát triển của Cao Đô, nơi này phần vinh hơn Lạc Dương nhiều, vỗ vai Giả Nghị:" Đừng sốt ruột, ngươi làm không tệ, tới lúc trọng dụng rồi
"Giả Nghị sáng mắt:" Đại vương mang thần tới thiếu phủ chứ?""Khi quả nhân tới thì quận thừa Hà Nội vì tham ô phạm pháp đã bị xử quyết, ngươi đi làm quận thừa đi
"Lưu Trường vốn cho rằng mình đưa Trương Thương đi, nước Đường sẽ gặp vấn đề, giờ xem ra Vương Lăng làm việc không tệ
Chỉ khổ đám xá nhân của mình, Vương Lăng nhất định làm khó đám "phản tặc" đó không ít
Lưu Trường ở Cao Đô vài ngày, tới ngày thứ ba một đoàn người bụi bặm đường đất tới bái kiến
Thấy những người này, Lưu Trường vô cùng kích động, toàn là gương mặt quen thuộc, Quý Bố, Loan Bố, Triệu Bình
"Loan Bố, rốt cuộc ngươi cũng tới, ngươi không biết thời gian qua mấy lần quả nhân gọi ngươi, ngươi không có ở bên
""Triệu công, vẫn khỏe chứ?""Quý Bố, lâu rồi không gặp
"Không ngờ Quý Bố đột nhiên đi nhanh tới, tóm lấy cổ áo Trương Bất Nghi vật xuống đất, Lưu Trường kinh ngạc nhìn cảnh này:" Sao thế?"Quý Bố phẫn nộ nói:" Đại vương có điều chưa biết, vốn là thần đưa phu nhân tới Trường An, tên này nói mời thần uống rượu bái biệt
Không ngờ hắn chuốc say thần sau đó sai người trói lại
Thần quyết không tha tên phản tặc này
"Trương Bất Nghi phẫn nộ mắng:" Ngươi tới Trường An cũng chỉ bái kiến thái hậu mà thôi, có ích gì? Không bằng để ta đi, tên thất phu, tưởng ta sợ ngươi sao, còn không thả ta ra, ta là con Lưu hầu
"Quý Bố thình lình rút kiếm cắm phập trước mặt Trương Bất Nghi, trường kiếm kêu ong ong
Trước Bất Nghi tức thì hét to:" Bệ hạ cứu thần
"