Gia Phụ Hán Cao Tổ ( Dịch Full)

Chương 435 - Chương 435: Huynh Bị Lão Ấy Chơi Khăm Rồi!!!

Chương 435: Huynh bị lão ấy chơi khăm rồi!!!

Sau khi nói chuyện một lát với mẹ mình, Lưu Trường đã không nghĩ tới những chuyện kia nữa, y nói:"An, lại đây!""Mấy ngày nay có siêng năng đọc sách không?"Lưu An đáp: "Đọc!"Lưu Trường hỏi: "Đã đọc được những gì?"Lưu An cực kỳ nghiêm túc nhớ lại, đang muốn mở miệng, Lưu Trường đã nhanh chóng ra tay, đoạt lấy chén thịt trong tay nó, giống như dốc vào trong miệng, chỉ mấy ngụm đã hết sạch sành sanh, Lưu An trợn mắt há hốc mồm nhìn y, lại cúi đầu nhìn chén trong tay mình, nó lập tức cất tiếng khóc lớn

Lưu Trường lại cười to, "Ha ha ha, ai bảo ngươi giấu ta!"Lữ hậu giận dữ, bật dậy muốn đi lấy gậy, Lưu Trường đã nhanh chân chạy trốn mất dạng

Khi Lưu Trường nghênh ngang trở lại điện Hậu Đức, Tào Xu cùng Phàn Khanh đang chờ y, Phàn Khanh thoạt nhìn đã thoát khỏi bóng ma cha mình qua đời, vội vàng kéo tay Lưu Trường, bắt đầu hỏi thăm chuyện thú vị trên đường của y, mà Tào Xu thoạt nhìn lại có chút nghiêm túc, bộ dáng cứ như muốn nói lại thôi

Lưu Trường cũng không khoe khoang chuyện mình trải qua ở nước Tề, ngược lại còn nói đến nước Đường, "Tuy đã đi nhiều nơi như vậy, nước Đường chúng ta vẫn là tốt nhất, còn nói cái gì mà nước Đường là chỗ dã man, nước Tề văn phong hưng thịnh, chẳng qua chính là đánh rắm!"Lưu Trường ngồi xuống trò chuyện với hai người

Tào Xu cũng không nhắc đến chuyện của ca ca nàng, chỉ nói về Lưu An

Ba người đang tán gẫu, lại có thị vệ tiến đến bẩm báo, nói là quốc tướng Chu Xương đến cầu kiến

Lưu Trưởng sửng sốt, liền bảo hai người tới cung Trường Nhạc giúp đỡ a mẫu, sau đó lệnh Chu Xương tiến vào

Chu Xương xụ mặt, nghiêm túc bái kiến Lưu Trường, trong đám quần thần trong triều, lão đại khái là người thẳng thắn không thích Lưu Trường nhất, lão tiếp tục giữ chức vị quốc tướng này, chỉ bởi vì lo lắng Lưu Trường làm bừa, "Quốc tướng đến là vì chuyện gì sao?"Chu Xương nói: "Là vì chuyện của nước Tề

"Lưu Trường đáp: "Quốc tướng đến trễ một bước, huynh trưởng đã nói với ta rồi

Cho nên chuyện này cũng không cần nhắc lại

"Chu Xương hỏi: "Bệ hạ đã đi tìm Đại vương?""Đúng, đã tìm tới, còn khiển trách ta một trận, thế nhưng ta cũng không đồng ý với huynh ấy, cũng sẽ không đáp ứng ngài, chuyện này nói gì cũng sẽ vô dụng!" Lưu Trường dùng cách ngồi của tổ tiên truyền lại, vẻ mặt vô lại, Chu Xương vốn quen thuộc bộ dáng này nhất, lão cũng biết hàm nghĩa ẩn giấu dưới vẻ mặt này: Cho dù nói gì ta cũng không nghe, ta cũng sẽ không thay đổi

Chu Xương lại bái, sau đó đi ra điện Hậu Đức, Lưu Trường thì duỗi thắt lưng, chuẩn bị đi nghỉ ngơi

Nhưng Chu Xương cũng không rời khỏi Hoàng cung, lão đi thẳng tới điện Tuyên Thất

"Bệ hạ !!!

"Thấy Chu Xương đến, Lưu Doanh vội vàng đứng dậy, đỡ lão ngồi xuống, vẻ mặt tràn đầy uể oải, nói:"Sao ngài lại đến đây? Có phải là để khuyên can Trường không?""Ài

Hắn đã không nghe lọt lời nào nữa rồi

"Chu Xương nghiêm túc nhìn hắn, lắc đầu, "Thần đến khuyên can bệ hạ!"Lưu Doanh: "Hả?"Chu Xương nói tiếp: "Bệ hạ xưa nay vốn có lòng yêu dân, nhưng dám hỏi bệ hạ, thương sinh trong thiên hạ cùng huynh trưởng của bệ hạ, bên nào nhẹ bên nào nặng?!"Lưu Doanh bối rối nói: "Chuyện này

Cớ gì tướng Chu lại nói ra lời ấy?"Chu Xương nói: "Tề vương bao che cho sủng thần của hắn, cướp lấy ruộng đất màu mỡ của dân chúng, ép bọn họ tới làm thuê cho mình, cấu kết quan lại, cướp bóc thương nhân, tội không thể tha!""Thần vốn tới khuyên can Đại vương, để cho ngài ấy diệt luôn nước Tề! Nhưng chưa từng nghĩ tới, thì ra bệ hạ còn muốn che chở cho Tề vương, muốn khuyên can Đại vương!""Lấy tư phế công, đây là việc làm của hiền quân sao?"

Thành ngữ Trung quốc: có nghĩa là vì tư tình mà bỏ rơi công vụ

"Đường vương loạn chính, thần vốn luôn phản đối, nhưng hành động của bệ hạ hôm nay lại làm cho thần không còn mặt mũi đối mặt với Đường vương!""Bệ hạ không để ý đến thương sinh trong nước, không để ý đến cơ nghiệp Cao Hoàng đế lưu lại, hiện tại xem ra, việc Đường vương chấp chính trái lại cũng là chuyện tốt!"Lưu Doanh có chút bối rối khi đối mặt với lửa giận của Chu Xương, nếu là người khác đến răn dạy hắn, là Trường đệ được a mẫu sủng ái, là Trần Bình vốn thiên vị Trường đệ thì hắn cũng sẽ không kinh ngạc như thế, nhưng vị trước mặt này chính là người đã nhiều lần nhục mạ Trường đệ, thường xuyên đến bái kiến mình, khuyên bảo mình đồng ý chấp chưởng triều chính đấy

Chu Xương chỉ vào Lưu Doanh mắng to một hồi: "Bệ

Bệ

Bệ hạ đọc nhiều sách, cuối cùng lại không hiểu sâu đạo lý trong sách bằng Đường vương, vậy còn đọc sách này làm gì nữa?!"Lưu Doanh cúi đầu, "Tề vương vốn mang bệnh nặng

Ta nhất thời chưa suy nghĩ thấu đáo

"Chu Xương nói: "Tề vương có bệnh nặng, bệ hạ ài

chẳng lẽ Đường vương sẽ không như vậy sao? Đường vương vốn rất yêu quý huynh trưởng, thậm chí có thể mưu phản vì Tề vương, nhưng dưới việc lớn của quốc gia thì chỉ có thể nhịn đau trừng phạt, thế mà bây giờ, bệ hạ không tới thăm hỏi, làm hết trách nhiệm của huynh trưởng, lại muốn chất vấn làm khó

Đây là đạo lý gì vậy?! Bệ hạ học được đạo lý như vậy ở bên trên quyển sách nào thế?!"Lưu Doanh lập tức đứng dậy, có chút xấu hổ nhìn Chu Xương

"Ta sẽ lập tức đi điện Hậu Đức

"Lưu Trường đang ngủ say, trở mình một cái lại cảm thấy bên dưới người có chút cứng

Trong lúc mê mang nhìn về phía trước, y thoáng nhìn thấy có hai bóng người đang quỳ gối trước mặt mình

"Xu

Khanh

lại đây

Để cho Quả nhân nếm thử một cái

""Trường đệ !!!

"Nghe được giọng nam thô trầm kia, Lưu Trường nhảy phắt dậy, kinh hãi mở hai mắt ra

Người quỳ gối trước mặt y chính là Lưu Doanh và Chu Xương

"Các ngươi ngồi ở chỗ này nhìn ta ngủ??""Các ngươi cũng thực sự quá dọa người!"Lưu Trường oán giận, Lưu Doanh cúi đầu, nghiêm túc nói: "Chu tướng nói làm như vậy có thể biểu đạt thành ý của chúng ta

"Lưu Trường nói: "Muốn biểu đạt thành ý thì huynh quỳ bên ngoài là được, quỳ trước giường đệ làm gì vậy?"Lưu Doanh đáp: "Trường đệ à

bên ngoài trời lạnh quá

""Còn rất thực tế

Nói đi, huynh đến tìm đệ làm gì? Nếu cầu tình vì đại ca, vậy thì miễn đàm phán, Quả nhân hiện giờ bắt thiên tử để lệnh chư hầu, nắm quyền lực trong tay, toàn bộ chuyện lớn trong nước đều do quả nhân định đoạt, còn dám khuyên ta, Quả nhân sẽ bắc lên một nồi, nấu mà ăn đi!" Lưu Trường vừa mở miệng nói như vậy, đó chính là lão phản tặc rồi

Lưu Doanh lắc đầu, nghiêm túc nói: "Trường đệ à, huynh đến tạ tội với đệ

Đáng lẽ huynh không nên chất vấn đệ

Huynh cũng không phải có lòng muốn che chở

Chỉ là đại ca huynh ấy

", ánh mắt Lưu Doanh có chút bi ai, "Huynh biết đệ cũng không dễ dàng

Huynh đã sai

"Sau khi Lưu Doanh chính thức thừa nhận sai lầm của mình, Chu Xương lúc này mới hài lòng gật đầu

Nhìn thấy bộ dạng của Lưu Doanh như vậy, Lưu Trường chỉ cười cười, nhìn sau lưng hắn, hỏi: "Không phải tạ tội đều sẽ mang theo lễ vật sao? Lễ vật của Nhị ca đâu?"Lưu Doanh đáp: "A

Huynh tới gấp quá

"Lưu Trường nói: "Nào có đạo lý tay không tới cửa xin lỗi? Đệ nói cho huynh biết, ít nhất ba con dê

Nhục khấu dắt dê

"

Đây là thành ngữ Trung Quốc có nghĩa là nghi thức chiến bại đầu hàng thời cổ đại

"Đại vương!!" Chu Xương lập tức không chịu nổi nữa, lão phẫn nộ nói: "Bệ hạ thành tâm tạ tội, sao Đại vương có thể bắt nạt như thế??""Ta bắt nạt ca ca nhà ta, liên quan đếch gì đến ngươi vậy? Người đâu! Tiễn Chu tướng ra ngoài để ngài ấy nghỉ ngơi thật tốt!" Lưu Trường phất phất tay, lập tức có thị vệ tiến vào, xách Chu Xương đi ra ngoài, Chu Xương vừa đi vừa mắng, đều là các câu nói linh tinh như "Quân vương Kiệt Trụ", hoàn toàn không có ý gì mới, rất nhanh cũng đã không còn nghe được thanh âm của lão nữa, Lưu Trường nhếch miệng nở nụ cười, tiến vài bước ngồi bên cạnh Lưu Doanh, "Nhị ca à, huynh đến tạ tội làm gì vậy, đừng để lão Chu Xương này chơi khăm rồi!"

Bình Luận (0)
Comment