Lưu Chương nhanh chóng rời đi, không bao lâu sau, Trương Thương đã đi vào
"Đại vương!""Sư phụ à
" Lưu Trường bất đắc dĩ nhìn lão, "Nếu tốc độ làm việc nước giống như tốc độ sinh con của ngài thì tốt biết bao
""Ta đã đi dạo các nơi một vòng xong, thế mà đến bây giờ ngài vẫn chưa thi hành một cái chính lệnh như vậy
""Chuyện này là sao?"Trương Thương bình tĩnh nói: "Đều đã chuẩn bị xong, chính bởi vì Đại vương không có ở đây, nên thần không dám tự mình hạ lệnh
", căn cứ tôn chỉ có thể kéo dài một ngày thì thêm một ngày, khi Trương Thương nói lời này cũng không có một chút đỏ mặt, "Cho nên, sư phụ cứ như vậy mà chờ hơn nửa năm??""Thực ra cũng không phải có sứ thần Nam Việt đến, thần phụ trách tiếp đãi sứ thần Nam Việt
""Hả? Sứ giả do Triệu Đà phái tới?" Lưu Trường híp mắt, lập tức phẫn nộ nói: "Lão thất phu này là xảo trá nhất, khi lão đến Trường An lúc trước, một bộ dạng mạng sống không lâu, thế mà mấy năm đã qua rồi, lão vẫn cứ mang bộ dạng mệnh không lâu kia, theo ta thấy, ngày nào đó ta sắp quy thiên, có lẽ lão vẫn là cái bộ dáng này đấy!"Trương Thương cảm khái nói: "Người này sống lâu thật
"Lưu Trường nói: "Ngài cũng giống như vậy
Bộ dạng của ngài lúc này có gì khác so với lúc đến dạy ta trước kia? Một chút biến hóa cũng không hề có!""Sư phụ, ngài nói thật đi
Có phải ngài đã từng nếm các loại Tiên đan gì đó hay không?""Hai người các ngài quả thực là quá tuyệt, một người liều mạng sinh con, thê thiếp có hơn trăm người, tuy tuổi tác lớn như vậy nhưng vẫn nhảy nhót tưng bừng, một người ở chỗ hoang dã, khắp nơi đều trùng độc chướng khí như Nam Việt, cùng đã có tuổi mà vẫn vui vẻ nhảy loạn vậy
"Lưu Trường hỏi: "Triệu Đà phái người đến làm gì?"Trương Thương đáp: "Nam Việt rất là vui mừng đối với chuyện Đại vương cầm quyền
Bọn họ phái người đến chúc mừng, đồng thời xin trả lại quận Trường Sa
""Hả?? Trả lại một quận?? Triệu Đà có lòng tốt như vậy sao?" Lưu Trường không quá tin tưởng lão già này, lão càng biểu hiện nhiệt tình, hắn càng cảm thấy lão có dụng tâm khác, Trương Thương híp mắt, nghiêm túc nói: "Triệu Đà có lẽ cũng đã sợ hãi, nước ta càng lúc càng cường thịnh, Quán hầu thao luyện binh mã ở nước Trường Sa, mà Đại vương thì lại nóng tính, không ôn hòa như bệ hạ
Hắn sợ Đại Hán toàn lực tấn công Nam Việt
""Nam Việt vương tuy rằng là hiền minh, nhưng quốc lực lại thua xa Đại Hán, văn võ trong nước cũng không thể bằng Đại Hán được
"Ánh mắt Lưu Trưởng sáng ngời, "Bọn chúng sợ Quả nhân sao?""Ha ha ha, áp giải sứ giả Nam Việt tới cho ta!""Một quận đủ thế nào được, không dâng ba quận, ông mày sẽ tiến đánh Nam Việt!"Nhìn Đại vương trước mặt chỉ tích tắc đã trở nên ngang ngược, Trương Thương lắc đầu, những người Nam Việt này vẫn không biết tính cách của Đại vương nhà mình đấy
Đại vương nhà mình từ trước đến nay đều là cầm mạnh lấn yếu, bên dưới đại đao chuyên trảm già yếu, gặp mạnh thì yếu, gặp yếu thì mạnh, lộ ra sự yếu đuối của bản thân ở trước mặt y, chắc chắn Đại vương sẽ được đà lấn tới?Sứ thần Nam Việt thấp thỏm bất an ngồi ở trước mặt Lưu Trường
Loan Bố đứng ở một bên, cũng nhìn chằm chằm vị sứ thần này
Nhìn thấy bộ dạng sợ hãi của đối phương, Lưu Trường không khỏi cười lạnh
“Vị sứ quân này, ngài cũng không muốn nhìn thấy tình huống thảm thiết trăm vạn thây nằm, máu đổ ngàn dặm của Nam Việt chứ?" Lưu Trường hoàn toàn không che giấu, mở miệng là đe dọa
Sứ thần kinh hãi, vội vàng nói: "Đại vương, Nam Việt giao hảo với Đại Hán, Đại vương nhà thần càng có thân thích với ngài
”"Có thân thích? So với Tề vương thì sao? Tề vương cũng là chí thân của Quả nhân, nhưng hắn làm người keo kiệt, không muốn giao quận huyện cho Quả nhân xây dựng hành cung lâm viên! Quả nhân liền phế bỏ vương vị của hắn, lệnh tướng quân Quý Bố dẫn người đi giết chết đại thần của hắn! Nam Việt so với Tề quốc như thế nào? Nam Việt vương so với Tề vương ra sao?” Lưu Trường hung thần ác sát hỏi
Sứ thần Nam Việt chỉ run rẩy, sau lưng cảm thấy lạnh lẽo, nói không nên lời
Kỳ thật sau khi nghe được Lưu Trường cầm quyền, phản ứng đầu tiên của Nam Việt vương không phải là vui vẻ, mà là sợ hãi
Thực lực của Nam Việt không thể so sánh với Hung Nô, mà nước Trường Sa cùng nước Ngô xung quanh không ngừng tăng cường quốc lực, thế cục Nam Việt càng ngày càng nguy hiểm, mà Nam Việt sở dĩ có thể tiếp tục tồn tại, là bởi vì các đời hoàng đế Đại Hán đều có thể coi là minh quân
Đại Hán thảo phạt Nam Việt, không phải là gặm không được, song phương dựa trên cơ sở dân số cũng không phải là một đẳng cấp, đó chính là chiến đấu giữa một tráng hán và một đứa bé, nhưng mà đứa nhỏ này ở một chỗ quá nguy hiểm, khiến tráng hán cũng có nguy cơ nhiễm bệnh
Lưu Bang cũng không nghĩ đến việc thảo phạt Nam Việt, bởi vì hắn cảm thấy tiêu diệt Nam Việt có hại nhiều hơn lợi
Mà Lưu Doanh không làm như vậy, chỉ bởi vì đơn thuần chán ghét chiến sự, không hy vọng lại nổi lên chiến tranh
Lữ hậu trái lại từng có tâm tư nuốt chửng Nam Việt, chẳng qua vì còn phải cố kỵ Hung Nô, cộng thêm đám quần thần khuyên can, cho nên mới phải bỏ đi tâm tư như vậy
Về phần Lưu Trường, Triệu Đà quá rõ ràng đây là hạng người gì
Gia hỏa này sẽ hoàn toàn không để ý tới lợi và hại gì đó, nước Nam Việt vốn yếu, y nhất định sẽ tiến đánh, cũng sẽ không để ý có nguy hiểm gì hay không, về phần quần thần khuyên can, thằng nhãi ranh này có thể nghe lọt sao? Quần thần can ngăn, y chỉ nghe một nửa có lợi cho mình, phàm là lời mình không muốn nghe được, y hoàn toàn coi như không hề nghe thấy
Mà sau khi Lưu Trường cầm quyền, gần như chính xác, tình huống đã có chút khác biệt
Nước Ngô lập tức thu hồi hòa khí ban đầu, Lưu Hằng bắt đầu luyện tập quân đội, thỉnh thoảng tổ chức "săn bắn" trước mấy biên quan trọng yếu của Nam Việt
Trường Sa vương trái lại tính tình mềm nhũn, nhưng quốc tướng của hắn lại là kẻ hung ác đấy, thường xuyên gây sự ở biên giới Nam Việt, đánh cả tướng lĩnh quốc gia này, hoàn toàn là đang bức bách Nam Việt vương mưu phản
Ban đầu hàng xóm xung quanh nước Nam Việt đều là lời ngon tiếng ngọt dỗ dành Triệu Đà, chỉ hy vọng thằng cha này không được gây phiền toái cho mình, nhưng hôm nay, bọn họ đều thay đổi biện pháp bức bách Triệu Đà, hận không thể để cho lão lập tức trở mặt với mình, chém xuống mấy cái đầu người
Bộ dáng của các tướng lĩnh phần lớn đều là thuận theo vua
Trong thời kỳ Lưu Bang, các tướng lĩnh địa phương phần lớn đều rất xảo quyệt, trong thời kỳ Lưu Doanh, bọn họ lại biểu hiện ra rất dịu dàng, trong thời đại của Lưu Trường, bọn họ liền thoái hóa thành man rợ
Không chỉ ở Nam Việt, mà ở các nơi còn lại đều là trên làm dưới theo, các tướng lĩnh biên quan thường xuyên ra ngoài khiêu khích, chính là làm nổi bật hai chữ thô bạo và ngang tàn
Đại khái là bởi vì bọn họ đều biết, nếu mình làm như vậy thì sẽ không bị Lưu Trường trừng phạt, nói không chừng còn có thể được thưởng
Dù sao Lưu Trường cũng không thích bọn họ biểu hiện ra quá sợ hãi