Trương Huyễn cười cười, lại hỏi: “Ở nơi này đã quen chưa?”
Vũ Văn Thành Đô lắc đầu, “Không quen lắm!”
Trương Huyễn ngẩn ra, “Vì sao?”
Vũ Văn Thành Đô nhìn các tướng nói: “Mọi người đều chiến công hiển hách, ty chức lại thân không tấc công, áp lực quá lớn, hy vọng đại soái có thể lập tức phát nhiệm vụ cho ty chức.”
Các tướng dưới trướng cùng nhau cười to, Trương Huyễn cũng gật gật đầu cười nói: “Được rồi! Lập tức có ba vạn hàng binh Giang Hoài tới Trung Đô tập huấn, nhiệm vụ này ta sẽ giao cho Vũ Văn tướng quân, để bọn họ hảo hảo nếm thử sự lợi hại của Vũ Văn tướng quân.”
Mọi người lần nữa cười to, Vũ Văn Thành Đô vừa định nói chuyện, Trương Huyễn xua tay ngăn hắn, cười nói: “Ta biết Vũ Văn tướng quân là muốn tham chiến, sau đầu xuân sẽ phát động chiến dịch Giang Nam, Vũ Văn tướng quân có thể tham chiến.”
Vũ Văn Thành Đô mừng rỡ, đứng dậy hành lễ nói: “Ty chức tuân lệnh!”
Lúc này, mắt toàn bộ đại tướng trong lều đều nóng bỏng hẳn lên, bọn họ cũng muốn tham gia chiến dịch Giang Nam. Trương Huyễn chậm rãi nói với mọi người: “Trước mắt ta ở Giang Nam bố trí bốn vạn bộ binh, cùng với một vạn kỵ binh và hai vạn thuỷ quân, nhìn từ tình báo, Mạnh Hải Công rất có thể sẽ liên thủ với Lâm Sĩ Hoằng, cho nên ta chuẩn bị lại hướng Giang Nam tăng binh ba vạn, khiến binh lực Giang Nam đạt tới mười vạn người, mặt khác quân đóng ở Giang Hoài chỉ có một vạn, ta cũng chuẩn bị hướng Giang Hoài tăng binh một vạn, củng cố Giang Hoài an toàn. Về phần Tịnh Châu, ta tạm thời không muốn khai chiến, duy trì hiện trạng.”
Lúc này, Ngụy Văn Thông hỏi: “Xin hỏi đại soái, quân Đường năm nay sẽ phát động tiến công đối với chúng ta sao? Nghe nói bọn hắn cũng đang tích cực mộ binh, có phải muốn thu phục hai quận Thượng Đảng cùng Trường Bình hay không?”
Đây cũng là chuyện mọi người rất quan tâm, tuy Tùy quân không chuẩn bị tiến công Tịnh Châu, nhưng không tương đương quân Đường sẽ tường an vô sự.
Trương Huyễn khẽ cười nói: “Đường quân muốn thu phục hai quận Tịnh Châu hay không, mấu chốt xem bọn hắn có hướng Hà Đông tăng binh điều lương hay không. Tình báo thám báo của chúng ta luôn luôn thu thập tình báo đối phương, nhìn từ tình huống trước mắt, Đường quân chưa tăng binh, cũng chưa điều động lương thực, quân đội có thể lâm thời bố trí, nhưng lương thực lại cần mấy tháng chuẩn bị, một khi đầu xuân, Hoàng Hà tuyết tan, thuỷ quân của chúng ta sẽ lại phong tỏa Hoàng Hà, bọn hắn sẽ không có cơ hội, cho nên ta có thể phán đoán, khả năng Đường quân năm nay phản công Tịnh Châu không lớn, hơn nữa nhìn từ tình báo, Đường quân rất có thể sẽ phát động chiến dịch Kinh Châu, từ Ba Thục xuất binh tiến công Kinh Châu.”
“Vậy Vương Thế Sung thì sao? Đại soái cảm thấy hắn sẽ có động tác gì?” Tô Định Phương cũng hỏi.
Trương Huyễn nói với các tướng: “Lúc trước Trung Nguyên đại chiến, rất nhiều người kỳ quái, ta vì sao sẽ đem quận Tương Dương tặng cho Vương Thế Sung, thật ra ta chính là muốn mở một cái lỗ hổng cho Vương Thế Sung, để Vương Thế Sung hướng nam phát triển, một khi Đường quân tiến công Kinh Châu, tất nhiên sẽ uy hiếp đến lợi ích của Vương Thế Sung, cho nên ta suy đoán Vương Thế Sung năm nay phương hướng chủ công cũng sẽ ở phương nam. Trung Nguyên không có chiến sự gì, nhưng chúng ta phải cẩn thận lại có loạn phỉ nhân cơ hội tạo phản, cho nên năm nay nhiệm vụ của thám báo quân sẽ tương đối nặng nề.”
Nói đến đây, Trương Huyễn nhìn thoáng qua Trầm Quang, Trầm Quang lập tức đứng dậy hành lễ, “Ty chức đã chuẩn bị đâu vào đấy.”
Mọi người bừng tỉnh đại ngộ, đều âm thầm bội phục. Đều nói đại soái mưu tính sâu xa, nhìn từ quận Tương Dương, đại soái quả nhiên bố cục sâu xa, có chủ công hùng tài vĩ lược như vậy, trong lòng mọi người càng thêm có lòng tin đối với đoạt thiên hạ.
Lúc này, phương hướng Trung Đô truyền đến tiếng pháo, Trương Huyễn đứng dậy cười nói: “Nắm chặt thời gian để binh sĩ nghỉ ngơi huấn luyện, chờ sau đầu xuân đại chiến tiến đến.”
***
Huyện Trần Lưu, ngày thứ năm Lưu Lan Thành theo dõi kho hàng của nhà buôn Bắc Địa, kho hàng một mực yên lặng rốt cuộc đã có động tĩnh.
Buổi sáng hôm nay, mười mấy võ sĩ hộ vệ một chiếc xe ngựa chậm rãi đỗ ở trước cổng. Cửa xe mở, Cao Tuệ từ bên trong xe ngựa đi ra, bước nhanh về phía trong kho hàng.
Lưu Lan Thành ngồi ở lầu hai tửu quán đối diện vội vàng thấp giọng hỏi Lăng Kính, “Tiên sinh, nữ tử đó là người thế nào?”
“Cô ta chính là Cao Tuệ, đầu mục Bột Hải hội.” Lăng Kính nhìn bóng lưng Cao Tuệ nói.
“Đã là đầu mục Bột Hải hội, chúng ta đơn giản trực tiếp bắt cô ta, sẽ thuận tiện hơn hay không?” Một gã phó thủ thám báo khác là Tào An Tín hỏi.
Lăng Kính nghĩ nghĩ, vẫn lắc đầu nói: “Kế hoạch của chúng ta đã chế định, không có lỗ hổng, không nên tự tiện thay đổi.”
Đã đợi năm ngày, đối phương rốt cuộc có động tĩnh, Lăng Kính cũng có chút hưng phấn hẳn lên. Hắn hướng Lưu Lan Thành thấp giọng nói: “Đi tìm Vương Thuận đến, chúng ta cần tình báo mọi lúc.”
“Ty chức rõ, sẽ lập tức đi an bài!”
Lưu Lan Thành nháy mắt cho phó thủ của mình, Tào An Tín vội vàng đứng dậy, theo hắn vội vã đi. Lăng Kính uống ngụm rượu. Thật ra hắn cũng muốn bắt Cao Tuệ, nhưng Lưu Hắc Thát hiển nhiên so với Cao Tuệ càng thêm quan trọng, hắn áp chế suy nghĩ này.
~~~~
Trên nội sảnh của hãng buôn, vài tên thủ hạ hướng Cao Tuệ khom mình hành lễ. Cao Tuệ ngồi ở trên giường, uống ngụm trà hỏi: “Gần đây nơi này có tình huống nào khác thường không?”
“Hồi bẩm phu nhân, Trần Lưu bên này rất bình tĩnh, không có gì khác thường.”
“Nhưng Lạc Dương bên kia lại đã có khác thường, hai quản sự đều muốn chuồn, một kẻ bị xử tử, một kẻ tạm thời không biết tung tích, hai quản sự này đều biết tình huống huyện Trần Lưu bên này, ta rất lo quan phủ sẽ hốt cửa hàng này.”
“Khởi bẩm phu nhân, nếu quan phủ bên kia có chút tin tức không ổn, Vương chủ bộ nhất định sẽ cho chúng ta biết trước, nhưng hiện tại Vương chủ bộ không có tin tức, vậy nói lên Tùy quân chưa theo dõi huyện Trần Lưu chúng ta.”
“Nhưng ta lo đêm dài lắm mộng, lô hàng đó cần lập tức chở đi.”
Chủ sự cầm đầu nói: “Ty chức là muốn chở đi, nhưng Tùy quân luôn luôn nghiêm tra gang, đường xá không an toàn, chúng ta đang đợi cơ hội, nhưng hai ngày nay nghe nói đã lơi lỏng.”
Cao Tuệ lạnh lùng nói: “Ta vì chuyện này mà tới. Hiện tại lơi lỏng là vì mừng thọ thái hậu, các quận thiên hạ ăn mừng mười ngày, cho nên mười ngày này cửa ải không tra. Ta đã làm thí nghiệm, gang có thể thông qua cửa ải, cho nên lô hàng này phải lập tức khởi hành, lập tức đi ngay, đi Đông quận bắc thượng vượt Hoàng Hà, phải nhanh! Phải ở trong mười ngày chạy tới quận Thượng Cốc.”
Mọi người đều bắt đầu hành động, đem từng bao hàng hóa chất lên con la, bọn họ lấy vận chuyển lá trà làm yểm hộ, lợi dụng hơn hai trăm con la vận chuyển lá trà, da trâu và năm trăm cái minh quang khải bắc thượng.