Tùy quân ở cách huyện thành ngoài năm dặm cắm đại doanh, Trương Huyễn thì ở hơn trăm tướng lĩnh vây quanh tới dưới thành Vô Tích khảo sát thành trì, Trương Huyễn cưỡi ngựa ở trên một gò đất, dùng roi ngựa chỉ vào thành trì cười nói với mọi người: “Ngoài dự liệu của người ta! Trên đầu tường thế mà lại không có máy bắn đá, bọn hắn cho rằng dựa vào cung tên là có thể thủ được thành trì này sao?”
Phòng Huyền Linh cũng cười nói: “Có lẽ bọn hắn cũng cảm thấy chúng ta chỉ có thang công thành!”
“Vậy để bọn hắn xem đi!”
Trương Huyễn lập tức hạ lệnh: “Truyền mệnh lệnh của ta, trong năm ngày phải đắp ra một ngọn núi đất cho ta!”
***
Tùy quân công thành có thể nói thân trải trăm trận, hơn nữa cực có kết cấu, đầu tiên là sử dụng vũ khí cự ly xa áp chế đối phương, sử dụng máy bắn đá hạng nặng là một biện pháp, xây dựng núi đất vượt qua tường thành, chiếm chỗ cao cũng là một loại biện pháp, hai loại phương án so sánh đều có ưu thế, sử dụng máy bắn đá hạng nặng thuận tiện mau lẹ, hơn nữa không chịu địa hình hạn chế, có thể mấy chục cái đồng thời bắn, mà đắp núi đất không chỉ tốn thời gian tốn sức, hơn nữa đỉnh núi cũng chỉ có thể đặt mấy cái máy bắn đá, hiệu quả đả kích không tốt.
Nhưng đắp núi đất lại có một ưu thế cực lớn, đó là có thể mang đến đả kích nặng nề cho sĩ khí quân địch, mỗi ngày ngẩng đầu nhìn tảng đá từ đỉnh núi bay tới, loại áp lực cực lớn đó có thể phá hủy ý chí chiến đấu của quân địch.
Trương Huyễn từng ở quận Đông Hải và quận Đông Bình đem Mạnh Đạm Quỷ đánh cho tè ra quần, hắn rất hiểu biết Mạnh Đạm Quỷ con người này, hơn nữa lại thông qua mấy tháng quan sát mọi phương vị, hắn phát hiện Mạnh Đạm Quỷ hung ác tàn bạo một mặt khác lại là nhát như chuột, năng lực thừa nhận tâm lý của hắn chỉ sợ ngay cả một binh sĩ bình thường cũng không bằng, cho nên Trương Huyễn quyết định hai bút cùng vẽ, dùng áp lực công thành thật lớn phá hủy ý chí chống cự của Mạnh Đạm Quỷ.
Đêm hôm đó, dọc phía bắc sông đào bảo vệ thành dựng lên sừng sững một bức tường gỗ dài năm trăm bước, tường gỗ cao hai trượng, rất dày rộng, bên ngoài bao trùm một tầng bùn đất, đủ để ngăn cản cung tên bắn cùng hỏa tiễn đầu tường tập kích, ở ngay tại sau lưng tường gỗ, năm vạn đại quân cùng nhau hành động, dùng xe gỗ dùng vai gánh, đem từng xe từng sọt bùn đất vận chuyển đến bên cạnh tường gỗ, ngày hôm sau cơ sở của núi đất đã hình thành.
Tặc quân đầu tường sợ hãi một đêm, bọn họ không nhìn thấy tình hình đối diện, tường gỗ thật dài che giấu Tùy quân hành động. Ở phía bắc đại doanh Tùy quân, một vòng đuốc bốn phía đem mảng lớn đất trống soi như ban ngày, mấy trăm thợ thủ công đang bận rộn dựng máy bắn đá hạng nặng, toàn bộ bộ kiện của máy bắn đá hạng nặng đều là thông qua thuyền lớn vận chuyển đến, chỉ cần tiến hành lắp ráp đơn giản là có thể đưa vào chiến đấu.
Trương Huyễn ở dưới mấy chục thân binh hộ vệ đang thị sát lắp ráp máy bắn đá, bên cạnh có quản sự thợ đi cùng, “Tổng cộng có bao nhiêu cái máy bắn đá?” Trương Huyễn hỏi.
“Hồi bẩm điện hạ, lần này tổng cộng vận chuyển đến năm mươi cái máy bắn đá, buổi tối hôm nay có thể hoàn thành lắp ráp toàn bộ!”
Trương Huyễn gật gật đầu, lập tức đi tới trước một cái máy bắn đá đã hoàn thành lắp ráp. Hắn ngẩng đầu nhìn cái máy bắn đá cao gần như tường thành này, giống người khổng lồ đứng sừng sững ở trước mắt mình.
“Cái máy bắn đá này uy lực lớn bao nhiêu?” Trương Huyễn vỗ vỗ cây gỗ to lớn hỏi.
Quản sự đi lên trước cười nói: “Từ dưới thành bắn ngửa, có thể đem tảng đá nặng trăm cân ném ra xa hai trăm năm mươi bước, nếu trang bị ở đầu tường, tầm bắn có thể đạt tới ba trăm năm mươi bước, hơn nữa dùng bàn kéo tăng lực, chỉ cần năm mươi người là có thể thao túng.”
“Phía dưới lắp bánh xe gỗ hay không?” Trương Huyễn phát hiện phía dưới không có bánh xe gỗ.
“Có bánh xe gỗ, sẽ lập tức lắp ráp, cần dùng trâu khỏe kéo lên chiến trường.”
Lúc này, Trương Huyễn quay đầu nói với La Sĩ Tín theo hắn thị sát: “Không cần chờ núi đất đắp xong, ngày mai năm mươi cái máy bắn đá động thủ trước.”
“Ty chức tuân lệnh!”
~~~~
Lúc trời vừa sáng, từ trên thành lâu đã có thể nhìn thấy tình hình sau tường gỗ, nền một ngọn núi đất diện tích trăm mẫu cao tới một trượng đã đắp xong, bốn phía dùng tảng đá thật lớn cố định, điều này làm thủ quân kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm.
Không bao lâu, Mạnh Đạm Quỷ cũng nghe tin vội vàng tới, hắn cũng bị một màn trước mắt làm ngây dại, chỉ thấy vô số binh sĩ Tùy quân qua lại không thôi, đem từng xe bùn đất đắp lên núi đất, hắn lập tức hiểu dụng ý Tùy quân, nhất thời vừa hoảng vừa loạn, lại không biết nên làm thế nào mới tốt. Vốn bọn họ trên cao nhìn xuống, hiện tại biến thành Tùy quân trên cao nhìn xuống, thành trì này còn thủ như thế nào?
“Tướng quân, chúng ta nên làm gì bây giờ?” Một gã phó tướng bên cạnh hỏi.
“Cái này không cần sợ, Tùy quân phô trương thanh thế mà thôi.”
Mạnh Đạm Quỷ quay đầu nói với toàn bộ binh sĩ: “Hiểu chưa? Phô trương thanh thế.”
Hắn vừa dứt lời, chỉ nghe ‘Oành!’ một tiếng vang lớn, binh sĩ phía tây thành la hét lên, ngay sau đó tiếng vang thật lớn lúc trầm lúc bổng.
Mạnh Đạm Quỷ bị dọa nhảy dựng, hét lớn: “Đây lại là chuyện gì thế?”
Các tướng lĩnh nhìn nhau, ai cũng không biết đã xảy ra chuyện gì? Lúc này, một binh sĩ chạy như điên đến, sợ hãi vạn phần hô: “Tướng quân, máy bắn đá của Tùy quân phát động công thành!”
Trong lòng Mạnh Đạm Quỷ run rẩy, hắn không nói một lời bước nhanh đi hướng tây thành, trong lòng dị thường khẩn trương, đám đông tướng lĩnh đi theo phía sau, sắc mặt ai cũng tràn ngập bất an.
Khi mọi người cách lỗ châu mai tường phía tây còn không đến hai mươi bước, binh sĩ phía trước bỗng phát ra một tiếng kêu, ùn ùn nằm úp sấp xuống đất. Chỉ thấy một tảng đá hơn trăm cân hung hăng nện ở trên lỗ châu mai, nhất thời đá vụn bay loạn, tảng đá lớn hướng trên không bật lên một cái, gào thét từ đỉnh đầu Mạnh Đạm Quỷ xẹt qua, vừa lúc đập ở trong đám tướng lĩnh phía sau, chỉ nghe thấy một mảng tiếng kêu thảm thiết, bảy tám gã tướng lĩnh bị tảng đá lăn đập trúng, hai gã lang tướng bị đập thành bánh thịt, theo tảng đá cùng nhau rơi vào trong thành, năm tên đại tướng khác hoặc chết hoặc bị thương, ngã xuống đất thống khổ rên rỉ.
Sắc mặt mọi người đều bị dọa trắng bệch, theo Mạnh Đạm Quỷ vừa lăn vừa bò chạy vội tới dưới tường thành, một lát sau mới chậm rãi ngẩng đầu, từ lỗ châu mai hướng dưới thành nhìn lại, chỉ thấy ngoài hai trăm bước, năm sáu mươi máy bắn đá hạng nặng xếp hình chữ Nhất, tựa như năm mươi vị thần khổng lồ đứng sừng sững ở trên cánh đồng, được binh sĩ Tùy quân thao túng, cán dài ném bắn, không ngừng đem tảng đá hướng đầu tường nện đến, toàn bộ binh sĩ đều bị áp chế không ngẩng nổi đầu, đã có mấy trăm binh sĩ chết thảm ở dưới tảng đá đả kích.
Mạnh Đạm Quỷ sợ hãi từng đợt, mông run rẩy, hắn vốn không muốn đến thủ thành Vô Tích, bị huynh trưởng Mạnh Hải Công cứng rắn ép đến, đối mặt Tùy quân cường đại như thế, lòng tin của hắn bắt đầu sụp đổ từng chút một.