Giang Sơn Chiến Đồ ( Dịch Full )

Chương 1040 - Chương 832: Địa Đồ Bí Mật (1)

Chương 832: Địa đồ bí mật (1)
Chương 832: Địa đồ bí mật (1)

Các thân binh cũng xông lên trước đoạt đi bảo kiếm trong tay Mạnh Hải Công, Mạnh Hải Công ngồi dưới đất ngửa mặt lên trời khóc to, “Trời muốn diệt ta, Mạnh Hải Công ta đi đâu bây giờ?”

Mạnh Nghĩa khuyên nhủ: “Phụ thân cũng không nên nôn nóng, chúng ta còn có bảy vạn đại quân, nhân số quân đội so với Tùy quân còn nhiều hơn, chúng ta hoàn toàn có thể quyết nhất tử chiến với Tùy quân, cho dù thua chúng ta cũng có thể lui về quận Hội Kê, thậm chí chúng ta còn có thể tiếp tục hướng nam, lui đến quận Vĩnh Gia, quận Kiến An, bên đó căn bản là đất cằn sỏi đá, Tùy quân không thể tiếp tế tiếp viện, cũng sẽ không tiếp tục đuổi theo, nơi đó không thể có đường sống?”

Con trai nói một phen nhất thời khiến trong lòng Mạnh Hải Công lại dấy lên một tia hy vọng, lúc trước hắn lựa chọn quận Hội Kê làm sào huyệt, chính là cân nhắc đến phương nam còn có đường lui, hiện tại hắn thế mà quên mất.

Mạnh Hải Công vội vàng đứng dậy hướng thân binh ra lệnh: “Nhanh đi mời Mao quân sư tới gặp trẫm!”

Không bao lâu, Mao Văn Thâm vội vàng chạy tới ngự thư phòng của Mạnh Hải Công, khom mình hành lễ: “Vi thần tham kiến bệ hạ!”

Mạnh Hải Công khoát tay, “Cái hoàng đế này ta không muốn làm nữa, không cần xưng bệ hạ cái gì nữa, cứ như ban đầu.”

“Ty chức tuân lệnh!”

Mạnh Hải Công vội vàng chỉ vào bản đồ Giang Nam trước mắt nói: “Ta quyết định quyết nhất tử chiến với Trương Huyễn, quân sư cho rằng ta nên bày chiến trường ở nơi nào?”

Mao Văn Thâm nhìn thoáng qua, chỉ thấy Mạnh Nghĩa hướng mình nháy mắt mấy cái, hắn lập tức hiểu, Mạnh Hải Công không phải thật sự muốn quyết chiến, nhắm chừng là đánh được thắng thì đánh, đánh không thắng bỏ chạy, giống năm đó ở quận Đông Hải.

Mao Văn Thâm trầm ngâm một lát, chỉ huyện Phú Dương phía bắc sông Tiền Đường trên bản đồ nói: “Ty chức cảm thấy ta nên giữ lại đường lui cho bản thân, đại vương có thể lui đến vùng huyện Phú Dương quyết chiến với Tùy quân.”

“Vì sao?” Mạnh Hải Công hỏi.

“Đại vương, huyện Phú Dương tựa sông Tiền Đường, chúng ta có thể phái một cánh quân dựng cầu nổi trước ở trên sông Tiền Đường, nếu chúng ta thắng, tự không cần phải nói, nếu chúng ta thua, đại vương có thể nhanh chóng từ cầu nổi rút lui hướng nam, sau đó một mồi lửa đốt cầu nổi, đem Tùy quân chặn lại ở phía bắc sông Tiền Đường.”

Mạnh Hải Công dù sao cũng là thân trải trăm trận, hắn lập tức phát hiện chỗ không ổn trong kế sách này, do dự một chút nói: “Binh sĩ của chúng ta phần lớn là đám ô hợp, lực ngưng tụ của lòng quân quá yếu, một khi rút lui hướng nam lòng quân sẽ không khống chế được, nếu kỵ binh Tùy quân đuổi theo, còn muốn bảo bọn hắn bày trận tác chiến thì không có khả năng.”

Mao Văn Thâm cười khổ một tiếng nói: “Đại vương sẽ không thật sự cho rằng chúng ta tập kết đại quân còn có thể đánh bại Tùy quân chứ!”

Mạnh Hải Công không lên tiếng, hắn hiểu ý tứ Mao Văn Thâm, trên thực tế chính là dùng mấy vạn đại quân để ngăn cản Tùy quân, yểm hộ hắn đào tẩu. Tuy trong lòng hắn rất không thoải mái, nhưng hắn lại không thể không tiếp nhận sự thật, nhân số hai quân xấp xỉ, quân đội của hắn tuyệt đối không phải đối thủ của Tùy quân, không cần hoài nghi.

Mạnh Hải Công thở dài, “Chỉ sợ lâm thời dựng cầu nổi không kịp.”

“Đại vương, thiên hạ không có kế sách thập toàn thập mỹ, chúng ta tận lực bù lại sự thiếu sót, ví dụ như chúng ta có thể dùng kế kim thiền thoát xác, phái một cánh quân giả làm nghi binh đi tấn công Tùy doanh, yểm hộ đại vương rút lui ngay trong đêm, về phần cầu nổi, thật ra không cần dựng trước, chỉ cần chuẩn bị trước, thì có thể trong thời gian ngắn nhất dựng xong. Lúc chúng ta tấn công quân đội của Trầm Pháp Hưng, không phải từng dùng kế sách này sao?”

Mạnh Hải Công nhất thời nhớ ra, bọn họ lúc trước tấn công quân đội của Trầm Pháp Hưng, trước phái binh sĩ đem năm mươi chiếc thuyền nhỏ dùng vòng sắt chế trụ đầu đuôi, bỏ neo một chuỗi ở bên bờ, sau chém đứt dây thừng tận cùng phía tây đội tàu, đội tàu liền bị dòng nước đẩy ngang ở trên sông, một cây cầu nổi lập tức hình thành, ngay cả nửa nén hương cũng không cần, khiến bọn hắn đánh quân đội Trầm Pháp Hưng không kịp trở tay.

Mạnh Hải Công vỗ gáy, “Không nói ta suýt nữa quên, được rồi! Chúng ta cứ dựa theo kế sách của quân sư, phái một mũi nghi binh đi mê hoặc Tùy quân trước.”

Mạnh Hải Công lại quay đầu nói với Mạnh Nghĩa: “Đi tập hợp quân đội, chúng ta rút lui ngay trong đêm nay!”

***

Trên Thái hồ mênh mông ánh sóng, một đội tàu do trăm chiếc thuyền Du Diên tạo thành đang nhanh chóng chạy đi hướng nam, đội tàu này là do chiến thuyền cỡ trung năm trăm thạch tạo thành, chở ba ngàn binh sĩ, do thuỷ quân Hổ bí lang tướng Chu Mãnh cầm đầu, bởi vì đều là thuyền Du Diên, cho nên thuyền tỏ ra rất dài nhỏ, có thể di chuyển ở trong lòng sông nhỏ rộng một trượng, ba mươi binh sĩ trên mỗi chiếc thuyền đều là tay chèo, dùng mái chèo ngắn quạt nước, khiến thuyền đi rất nhanh.

Đội tàu này là từ Vô Tích tiến vào Thái hồ, mục tiêu của bọn họ không phải Ngô huyện, mà là huyện Ô Trình phía nam Thái hồ, Trương Huyễn sở dĩ từ Vô Tích nam hạ tiến quân thong thả, chính là tranh thủ thời gian cho đội tàu này.

Đích cuối cùng của đội tàu này lại là sông Tiền Đường, bọn họ cần tiến vào sông Tiền Đường trước một bước, cắt đứt đường lui của đại quân Mạnh Hải Công.

Từ huyện Vô Tích đến sông Tiền Đường có hai con đường thủy, một cái là kênh đào Giang Nam, điểm kết thúc của kênh đào Giang Nam chính là sông Tiền Đường, bởi vì đi kênh đào Giang Nam phải qua Ngô huyện, sẽ mất đi tính bí ẩn, cho nên bọn họ chỉ có thể chọn con đường thủy thứ hai, từ huyện Vô Tích tiến vào Thái hồ, vòng qua Ngô huyện.

Đương nhiên, từ Thái hồ là không có sông đi thông sông Tiền Đường, nhưng từ Thái hồ có thể tiến vào kênh đào Giang Nam tiếp, đi đến huyện Dư Hàng liền tiến vào sông Tiền Đường.

Ở trên bản đồ của quan phủ, thủy đạo Thái hồ nối liền kênh đào Giang Nam chỉ có hai cái, một cái ở huyện Vô Tích, mà một cái khác là Ngô Tùng giang dựa sát Ngô huyện, nhưng nếu bọn họ từ Ngô Tùng giang đi vào kênh đào Giang Nam, chắc chắn sẽ bị quân đội của Mạnh Hải Công phát hiện, Mạnh Hải Công rất có thể sẽ thay đổi sách lược, quay sang hướng quận Tuyên Thành phía tây rút lui, bọn họ đi sông Tiền Đường cắt đứt đường lui của quân đội Mạnh Hải Công liền không có ý nghĩa nữa.

Cho nên đội tàu này phải tiếp tục tìm kiếm đường thủy thứ ba nối liền kênh đào Giang Nam, mà tiền quận thừa Ngô quận Tương Nguyên Siêu cho bọn họ tờ bản đồ mạng lưới đường thủy quận Ngô phát huy tác dụng thật lớn vào lúc này.

Ở trên bản đồ phía nam Ngô huyện ít nhất còn có bốn con sông nhỏ nối liền Thái hồ và kênh đào Giang Nam, nhưng ba đường thủy đầu quá hẹp, không thể cho thuyền Du Diên năm trăm thạch đi, chỉ có đường thủy thứ bốn, tên là sông Ô Gia, nối liền huyện Ô Trình với huyện Gia Hưng, ở huyện Gia Hưng trực tiếp rót vào kênh đào Giang Nam, trên bản đồ đánh dấu lòng sông hẹp nhất rộng một trượng tám thước, hoàn toàn phù hợp yêu cầu của bọn họ.

Bình Luận (0)
Comment