La Sĩ Tín lại bẩm báo: “Ty chức có thể để Giải Uẩn thống soái cánh quân này hay không?”
Giải Uẩn là một gã Hổ nha lang tướng dưới trướng La Sĩ Tín, người quận Dư Hàng, làm người cẩn thận, ấn tượng của Trương Huyễn đối với gã không tồi, liền đáp ứng, “Có thể!”
La Sĩ Tín lập tức xoay người đi, Trương Huyễn lại nói với Dương Trí Phủ: “Vào thành trước đi!”
Trương Huyễn lập tức cử hành nghi thức vào thành đơn giản, hắn dẫn năm ngàn thiết giáp quân xếp thành hàng tiến vào thành Hội Kê, từng nhà ở cửa bày hương án, quỳ đón Tề vương điện hạ vào thành.
Trương Huyễn sau đó vào quận nha. Quận Hội Kê không có thái thú, Mạnh Hưng chính là thống lĩnh quân chính quận Hội Kê, cho nên an bài quan viên chủ chính quận Hội Kê như thế nào cũng là một vấn đề lớn. Địa khu Giang Nam văn hóa khác biệt, tựa như Thành Đô và Trùng Khánh đời sau trong mắt người ngoài đều không sai biệt lắm, trên thực tế một cái là văn hóa Thục, một cái là văn hóa Ba, không giống nhau.
Địa khu Giang Nam cũng vậy, tựa như Ngô Việt chia ra hai loại văn hóa khác nhau, mà quận Đan Dương văn hóa Kim Lăng lại khác với văn hóa Ngô Việt, văn hóa khác biệt dẫn tới địa vực khác biệt, ở trên bổ nhiệm quan viên cũng có sự chú ý, ví dụ như có thể dùng người phương bắc đến các quận Giang Nam làm quan, lại không thể để người Ngô đến đất Việt làm quan, cũng tốt nhất đừng để người Việt đi đất Ngô nhậm chức, như vậy sẽ sinh ra mâu thuẫn vi diệu nào đó.
Cho nên Trương Huyễn phải tự mình bổ nhiệm thái thú ba nơi Đan Dương, quận Ngô và Hội Kê, cái này quan hệ đến sự ổn định lâu dài của Giang Nam, nhân tuyển này Trương Huyễn đã sớm nghĩ sẵn, cũng theo Tùy quân tiến đến.
Không bao lâu, thương tào tham quân sự Tiêu Giám vội vàng đi đến, khom mình hành lễ, “Ty chức tham kiến đại soái!”
Tiêu Giám là hậu duệ Lương triều, cháu Tiêu thái hậu, tuổi chừng ba lăm ba sáu, tính cách ôn nhã, học rộng nhiều tài, hơn nữa rất khôn khéo năng nổ, từng ở Lạc Dương đảm nhiệm triều nghị lang hành hữu vệ phủ trưởng sử, Trương Huyễn cân nhắc để hắn đảm nhiệm thái thú quận Hội Kê.
Theo lý, Tiêu thị gia tộc là sĩ tộc nổi tiếng quận Đan Dương, để Tiêu Giám đảm nhiệm thái thú quận Hội Kê có chút không ổn, nhưng Tiêu Giám còn có một thân phận quan trọng, hắn là con rể Ngu Thế Nam.
Ngu thị gia tộc là sĩ tộc lớn số một quận Hội Kê, ảnh hưởng quận Hội Kê đã mấy trăm năm, ngay cả Dương Quảng vì lung lạc địa khu Giang Nam cũng không tiếc trọng dụng Ngu Thế Cơ. Trong lòng Trương Huyễn rất rõ, hắn nếu muốn được thiên hạ, phải được sĩ tộc thiên hạ ủng hộ trước.
Mà suy yếu sĩ tộc lại là một cái quá trình tiến hành theo chất lượng hơn nữa dài dòng, chỉ có sau khi ở kinh tế văn hóa được phát triển nhảy vọt, khoa cử dần dần thành thục, sĩ tộc không thể lũng đoạn văn hóa nữa, bọn họ tự nhiên sẽ dần dần yếu đi.
Chính là có đầy đủ nhận thức, cho nên Trương Huyễn mới có thể tận lực lung lạc sĩ tộc các quận, tận lực dễ dàng tha thứ sĩ tộc các nơi kết minh ở trên ích lợi.
Quận Hội Kê cũng không ngoại lệ, trong lòng hắn rất rõ, nếu muốn thống trị tốt quận Hội Kê, phải được Ngu thị gia tộc ủng hộ, tựa như quận Ngô phải được Lục thị gia tộc cùng Cố thị gia tộc ủng hộ, Tiêu Giám là con rể Ngu Thế Nam, đương nhiên sẽ nhận được Ngu thị gia tộc ủng hộ cùng tán thành.
Trương Huyễn mời Tiêu Giám ngồi xuống, cười hỏi: “Ở Giang Đô gặp mặt Ngu Nhu chưa?”
Trước mắt gia chủ Ngu thị gia tộc là Ngu Thế Nam, nhưng bởi vì Ngu Thế Nam làm quan ở Trung Đô, không rảnh quản việc trong gia tộc, việc trong gia tộc đều do cháu Ngu Nhu phụ trách xử lý, nhưng bởi vì Mạnh Hải Công chiếm lĩnh quận Hội Kê, Ngu Nhu ở mấy tháng trước đã dẫn tộc nhân ngồi thuyền tới Giang Đô tránh họa.
Tiêu Giám hạ thấp người nói: “Hồi bẩm đại soái, ta và Nhu đệ đã nói chuyện, hắn mấy ngày nay sẽ quay về quận Hội Kê, đến lúc đó hắn sẽ triệu tập toàn bộ thế gia quận Hội Kê gặp mặt.”
Trương Huyễn gật gật đầu cười nói: “Một khi đã như vậy, chuyện này ta sẽ giao cho ngươi.”
Tiêu Giám cả kinh, “Đại soái không đợi gặp mặt rồi mới đi!”
Trương Huyễn cười cười, “Ta thật ra rất muốn, nhưng tình thế không giữ người. Ta cần lập tức dẫn quân đến quận Đông Dương, vừa mới nhận được tin tức, Đường quân đã từ Ba Thục xuất binh tiến vào quận Di Lăng, ngươi thay ta hướng sĩ tộc toàn bộ quận Hội Kê vấn an, lần sau ta sẽ lại đến gặp bọn họ.”
Tiêu Giám yên lặng gật đầu, hắn nghĩ nghĩ, lại nói: “Đại soái, ta muốn để Dương Trí Phủ làm quận thừa, đại soái cảm thấy có thể được không?”
“Không ổn!”
Trương Huyễn không chút do dự nói: “Dương Trí Phủ có thể đi nơi khác làm quan, nhưng không thể ở lại quận Hội Kê.”
“Đây là vì sao? Ty chức không biết, xin đại soái chỉ rõ.”
“Đây thật ra là vấn đề nguyên tắc, Dương Trí Phủ tuy cũng là văn nhân, nhưng hắn ở quận Hội Kê từng thống lĩnh binh sĩ, trong năm ngàn quận binh có ba ngàn người từng là cấp dưới của hắn, ta không phải nói hắn sẽ tạo phản, mà nếu hắn muốn tạo phản, vậy thì khó nói, Tiêu sứ quân hiểu ý tứ của ta không?”
“Ty chức hiểu rồi.”
Trương Huyễn lại cười nói: “Triều đình tự nhiên sẽ phái quận thừa tới, không cần bao lâu sẽ đến nhận chức, Tiêu sứ quân đem thế cục quận Hội Kê ổn định trước đã, ta sẽ để lại năm trăm binh sĩ phụ trách huấn luyện quận binh, có chuyện gì ngươi tìm Giải tướng quân hỗ trợ, ta sẽ phân phó hắn cố gắng giúp ngươi tất cả.”
“Đa tạ đại soái cân nhắc chu toàn!”
Trương Huyễn lại phân phó Tiêu Giám vài câu, liền đứng dậy rời khỏi quận nha về quân doanh. Vừa tới cửa quân doanh, vừa lúc gặp Lý Tĩnh đi kho hàng kiểm kê vật tư trở về. Lý Tĩnh vội bước lên phía trước hành lễ, Trương Huyễn cười hỏi: “Vật tư phong phú không?”
“Hồi bẩm điện hạ, không hổ là vùng quê giàu có, lương thực đại khái có khoảng mười lăm vạn thạch, vải vóc chồng chất như núi, người quản kho hàng nói có hơn hai mươi vạn cuộn, còn có tám vạn đoạn tơ lụa, còn có đồ đồng, gang, các loại binh khí khôi giáp các vật tư chồng chất như núi, mặt khác ty chức lục phủ đệ của Mạnh Hưng, soát được một vạn ba ngàn lượng vàng, châu báu ba rương to, trong đó chỉ hải châu quý báu đã có tràn đầy một rương, tiền đồng chất đầy một hầm, ty chức cũng không biết có bao nhiêu.”
Lý Tĩnh vừa nói vừa cảm thán. Sự giàu có của Tùy triều khiến hắn cảm thấy không thể tưởng tượng, đây còn chỉ là một quận, nếu tài phú các quận thiên hạ đều tập trung lại, vậy không biết phải có bao nhiêu?
Trương Huyễn đương nhiên biết, Đường triều cường đại chính là thành lập ở trên Tùy triều vô cùng giàu có, mấy năm qua hắn cũng đạt được vô số hoàng kim châu báu, ví dụ như tài phú của Vương Bạc, tài phú Ngu Thế Cơ để lại, mấy ngàn xe vàng bạc tài phú Vũ Văn Hóa Cập từ Giang Đô mang ra, quốc khố Cao Ly lục soát được hoàng kim bảo thạch, còn có tài phú của quân Ngoã Cương vân vân.