Chủ tướng quân Sở tên là Lam Bình Vọng, tầm ngoài năm mươi tuổi, trước khi hắn và phụ thân của Lâm Sĩ Hoằng đều từng là giáo úy thuỷ quân trong quân Tây Lương, sau khi Tây Lương bị Dương Tố đánh diệt, hắn từ đó theo phụ thân Lâm Sĩ Hoằng làm thủy tặc ở Trường Giang.
Hai mươi mấy năm trước, phụ thân của Lâm Sĩ Hoằng bị quân Tùy chém giết, hắn lại theo Lâm Sĩ Hoằng, lập công lao hãn mã cho Lâm Sĩ Hoằng trở thành bá chủ mặt nước Trường Giang, trở thành nhân vật số hai trong thuỷ quân.
Lam Bình Vọng trước mắt là đại tướng thủy chiến số một của quân Sở, thanh danh rất cao, kinh nghiệm cực kỳ phong phú. Hắn liếc một cái đã nhìn ra Tùy quân bày Thiên Hạt trận, làm trong lòng hắn thầm giật mình.
Thiên Hạt trận hoặc là chỉ có vẻ ngoài, dễ dàng công phá, hoặc là uy lực cực lớn, nếu là thủy tặc bình thường bày ra loại trận hình này thì thuộc loại kẻ trước, một đòn có thể phá, nhưng Tùy quân hiển nhiên không phải thế, bọn họ có thực lực thủy chiến cường đại, bày ra Thiên Hạt trận tất nhiên là định liệu trước.
Lúc này, Lâm Lôi cháu Lâm Sĩ Hoằng cao giọng nói: “Trận hình quân Tùy nhìn như đáng sợ, thật ra bên trong trống rỗng, ta dẫn ba mươi chiếc khoái thuyền đánh vào lòng nó, một đao chặt đứt trái tim, trận hình quân địch tự nhiên tan rã.”
“Ngươi nghĩ đơn giản quá rồi!” Lam Bình Vọng khinh thường hừ một tiếng.
“Hừ! Đơn giản hay không thử rồi nói sau!”
Lâm Lôi xoay người bỏ đi. Hắn nhảy xuống một chiếc thuyền nhỏ, hướng thuyền mình ngồi chạy đi. Lam Bình Vọng nhìn hắn đi xa, không khỏi đau đầu một trận, người này chính là một cái gai trong quân, ỷ vào hắn là cháu của đại vương mà làm theo ý mình, tác chiến thì cũng rất dũng mãnh, nhưng hiện tại đối mặt là quân Tùy, lỗ mãng xuất kích sẽ làm hỏng đại sự.
Tuy nói như vậy, hắn cũng không ngăn được Lâm Lôi, trơ mắt nhìn gã đi xa.
Thuộc cấp Lý Ứng ở một bên thấp giọng nói: “Chúng ta dùng chiến thuật bầy sói chỉ sợ có chút không ổn, ty chức đề nghị sửa bày chiến thuật tổ ong, tập trung binh lực đánh một bên của nó.”
Lam Bình Vọng lắc lắc đầu, “Trận hình không ở tốt xấu, mà ở chỗ trình độ thuần thục. Chiến thuật tổ ong chúng ta không quen, ngược lại sẽ bị quân địch phá, ta đã dùng chiến thuật bầy sói nhiều lần, phối hợp ăn ý. Thật ra Lâm Lôi nói không sai, tập trung công kích thân bọ cạp, thân bọ cạp vừa vỡ, đuôi và càng đều hủy.
“Ty chức đã rõ.”
Lam Bình Vọng sau đó hướng gã hạ lệnh: “Lâm Lôi trẻ tuổi cậy sức, ta lo y sẽ tham công sơ suất tiến lên, ngươi dẫn hai mươi chiếc thuyền tiếp ứng y, ta dẫn chủ lực thay các ngươi chống đỡ hai cái kìm bọ cạp.”
“Tuân mệnh!”
Lý Ứng xuống khỏi chủ thuyền, lên chiến thuyền của mình. Hắn vung lên chiến kỳ màu xanh lục, dẫn hai mươi chiếc chiến thuyền gắt gao đi theo chiến thuyền của Lâm Lôi.
Lúc này, Lam Bình Vọng hét lớn một tiếng: “Nổi trống xuất kích!”
~~~~
Một trận thủy chiến kịch liệt bùng nổ ở trên mặt sông, ba trăm năm mươi chiếc chiến thuyền cài răng lược, dựa theo đội chém giết, trên sông lớn tên bay như châu chấu, pháo đá công kích, đánh trúng đội tàu quân địch, phát ra tiếng va chạm rất lớn, buồm của mười mấy chiếc chiến thuyền bị hỏa tiễn bắn trúng, ở trên mặt sông nhanh chóng cháy lên dữ dội, binh sĩ hoảng sợ vạn phần ùn ùn nhảy sông cầu sinh.
Quân Tùy và quân Sở chiến thuật khác nhau rất lớn, quân Tùy thiên hướng tác chiến cự ly xa, dùng cung tên và pháo đá phá hủy thuyền của đối phương, cho dù hai bên tới gần, quân Tùy cũng là dùng phương thức va chạm mãnh liệt, lợi dụng thuyền kiên cố đâm hỏng đối thuyền phương, xa gần kết hợp, rất có kết cấu.
Lần này xuất chiến, quân Tùy cũng mang theo lượng lớn hỏa tiễn, bọn họ sử dụng hỏa tiễn và máy bắn đá ném, thiêu đốt chiến thuyền khiến toàn bộ trên mặt sông biến thành một mảng biển lửa, dị thường thảm thiết đồ sộ.
Mà chiến thuật của quân Sở lại hoàn toàn khác, bọn họ sở trường nhất chính là chiến thuật bầy sói, trên thực tế là nhiều chiếc thuyền vây quanh một chiếc thuyền địch, mọi người xông lên thuyền đem binh sĩ thuyền địch giết chết.
Đây là chiến thuật thủy tặc, vẫn luôn là truyền thống của quân đội Lâm Sĩ Hoằng.
Lúc này, một đội tàu quân Sở từ bên cạnh lao tới, nhanh chóng hướng trung bộ trận hình quân Tùy chạy đi, đội tàu hai mươi chiếc chiến thuyền này tạo thành chính là Lâm Lôi dẫn dắt.
Hắn không chỉ rất thích đấu đá hung hăng, hơn nữa cực kỳ cố chấp, chiến thuật của hắn rất rõ ràng, bắt giặc bắt tướng trước, đánh vào nội địa quân địch, chặt đứt trái tim quân Tùy, cũng chính là chiếc chủ thuyền ba ngàn thạch kia. Chỉ cần chủ thuyền bị phá huỷ, vậy thuỷ quân quân Tùy cũng sẽ theo đó tan tác.
Lâm Lôi dẫn hai mươi chiếc chiến thuyền lao vào lòng thuỷ quân Tùy, hắn không ngừng đem chiến thuyền phóng thích, đi ngăn cản chiến thuyền Tùy từ hai bên đánh tới, mà hắn thì dẫn năm chiếc chiến thuyền trung tâm lao thẳng tới chiếc chủ thuyền quân Tùy hình thể lớn nhất kia.
Lâm Lôi nhìn rất rõ, trên cột buồm chiếc thuyền lớn ba ngàn thạch kia có lệnh kỳ binh đang giơ cờ ra lệnh, đây tất nhiên là chủ thuyền của quân địch, chỉ cần chiếm lĩnh chiếc chủ thuyền này, bọn họ sẽ lấy được toàn thắng.
“Treo buồm ở đuôi, đẩy nhanh đội tàu, xông lên!”
Lâm Lôi như một con báo bắt giết mồi, hưng phấn lớn tiếng ra lệnh. Chiến thuyền của hắn là một chiếc chiến thuyền năm trăm thạch, tính cả bốn chiếc phó thuyền, năm chiếc chiến thuyền bày ra đội ngũ hình lăng, bọn họ phá tan đạo phong tỏa thứ nhất, lao về phía chủ thuyền quân địch ngoài vài dặm.
Lão tướng Lai Hộ Nhi đứng ở trên đầu thuyền, lạnh lùng nhìn năm chiếc chiến thuyền quân Sở lao tới trước mặt, hắn giống như ngửi được khí tức sốt ruột khó dằn nổi của quân địch, muốn phá huỷ mình. Lai Hộ Nhi cười lạnh một tiếng, lập tức hạ lệnh: “Phá hủy năm chiếc thuyền này!”
Lệnh kỳ binh trên cột buồm vung cờ xí, hạ đạt mệnh lệnh bao vây, hơn hai mươi chiếc chiến thuyền từ ba phía hướng năm chiếc chiến thuyền của Lâm Lôi bao vây. Mắt Lâm Lôi cũng sắp phun ra lửa rồi, hắn còn có một tia cơ hội, ở trước khi quân địch hoàn thành bao vây từ một chỗ trống lao ra.
Mười mấy chiếc thuyền lớn tựa như cánh cổng chậm rãi khép lại, mà chiến thuyền của Lâm Lôi thì ý đồ ở trước khi cánh cổng khép lại lao ra ngoài. Mắt thấy chiến thuyền của Lâm Lôi sắp cướp được tiên cơ, đúng lúc này, một chiếc thuyền lớn hai ngàn thạch bỗng từ chéo bên cạnh chạy đến, đoạn đầu thuyền lớn bọc sừng húc bằng gang thật lớn, ở trong một mảng tiếng kinh hô, hai chiếc thuyền ầm ầm va chạm, vụn gỗ văng khắp nơi, bọt nước tung tóe, hai chiếc thuyền kịch liệt chấn động.
Chiến thuyền của Lâm Lôi bị húc ngang nứt thành hai đoạn, lượng lớn nước sông ùa vào khoang thuyền, thuyền bắt đầu nhanh chóng chìm xuống, Lâm Lôi và mấy chục binh sĩ ở trong sự hốt hoảng nhảy xuống nước chạy trốn. Cùng lúc đó, một chiếc chiến thuyền năm trăm thạch khác nhanh chóng đem Lâm Lôi cứu lên, mấy chiếc thuyền còn lại bị ép ngừng lại.