Lã thị huynh đệ theo hai gã thân binh lên thuyền Trương Huyễn ngồi, bọn họ đều tỏ ra có chút khẩn trương, bọn họ biết đây là thời khắc quyết định vận mệnh của bọn họ.
Hai ngày qua bọn họ cũng cảm nhận được tướng sĩ quân Tùy cừu thị đối với huynh đệ bọn họ, loại cảm giác này làm bọn họ rất khó chịu, bọn họ có thể không để ý địch ý của tướng sĩ, nhưng bọn họ lại không thể không cân nhắc thái độ của Trương Huyễn, nếu Trương Huyễn bỏ bọn họ như giày rách, vậy bọn họ nên làm cái gì bây giờ?
Nhưng bọn họ cũng không có đường sống lựa chọn, dùng lời của Lữ Phi để nói, vươn đầu một đao, rụt đầu cũng là một đao, còn không bằng biết sớm một chút, sớm hết khúc mắc.
Không bao lâu, bọn họ tới trước khoang thuyền của Trương Huyễn, thân binh ra hiệu bọn họ ở bên ngoài chờ một chút, bản thân đi vào bẩm báo. Không bao lâu, thân binh đi ra nói: “Đại soái mời hai vị đi vào!”
Hai người nhìn nhau, cùng nhau đi vào khoang thuyền, trong khoang thuyền Trương Huyễn đang ngồi ở trước bàn phê duyệt tấu quyển, bên cạnh có hai gã quan văn đang sửa sang lại các loại điệp văn tấu quyển chồng chất như ngọn núi nhỏ. Huynh đệ hai người nhìn nhau, cùng tiến lên trước quì một gối, “Ty chức tham kiến đại soái!”
“Vất vả hai vị tướng quân rồi, mời ngồi!”
Trương Huyễn cười tủm tỉm dùng bút chỉ chỉ vị trí bên cạnh, “Chờ ta một lát, xong ngay đây.”
Thái độ hòa ái của Trương Huyễn làm hai người hơi yên tâm. Lúc này, hai gã thân binh tiến vào dâng trà. Không bao lâu, Trương Huyễn phê xong phần tấu quyển trước mắt, tính cả mười mấy phần tấu quyển phê xong bên cạnh cùng nhau giao cho hai gã quan văn, dặn bọn họ lập tức phái người đưa hướng Trung Đô.
Hai gã quan văn thi lễ lui xuống, Trương Huyễn buông bút cười nói: “Để hai vị đợi lâu rồi.”
Huynh đệ hai người vội vàng hạ thấp người, “Ty chức không dám!”
Trương Huyễn trầm ngâm một phen, lại nói: “Lần này tiêu diệt quân đội của Lâm Sĩ Hoằng, hai vị tướng quân có công rất lớn, dựa theo ta lúc trước hứa hẹn, ta chính thức phong hai vị tướng quân làm huyện hầu, đều thưởng năm trăm lượng vàng, trăm khoảnh đất.”
Huynh đệ hai người vui mừng quá đỗi, cùng nhau quỳ xuống tạ ơn. Trương Huyễn cười cười lại nói: “Tước vị có thể truyền cho con cháu, coi như là hai vị tướng quân trồng xuống đại thụ cho hậu nhân hưởng bóng mát. Mặt khác quân chức ta trao tặng hai vị chức Hổ nha lang tướng.”
Trong lòng Lã thị huynh đệ thực sự cảm động, Tề vương cũng không bởi vì hành vi trước đó của bọn họ mà mang thành kiến, phong tước phong quan ban thưởng không thiếu một thứ này, đây mới là người thật sự làm đại sự.
Lúc này, Trương Huyễn lại hỏi: “Ta nghe nói hai vị tướng quân và đồng nghiệp khác ở chung không quá hòa hợp, có chuyện này sao?”
Lữ Bình thở dài nói: “Là một số hành vi của chúng ta làm mọi người sinh ra hiểu lầm, chúng ta cũng có thể lý giải tâm tình mọi người, cũng không muốn giải thích.”
Trương Huyễn gật gật đầu, “Ta cũng đã giải thích cho mọi người, các ngươi là ta phái đi nằm vùng, hành vi của các ngươi đều là vì lợi ích của quân Tùy, nếu Lâm Sĩ Hoằng chết cần các ngươi đến gánh vác trách nhiệm, vậy ngàn ngàn vạn vạn dân chúng vô tội bị Lâm Sĩ Hoằng hại chết lại hướng ai đi đòi đạo nghĩa? Hắn bị con trai giết chết hoàn toàn là chính hắn báo ứng, là trời khiển trách, không quan hệ với các ngươi!”
Lã thị huynh đệ đều rơi lệ đầy mặt quỳ xuống, nức nở nói: “Ơn tri ngộ của điện hạ, chúng ta không thể báo đáp, xin điện hạ nhận của chúng ta một lạy!”
Huynh đệ hai người cung kính hành đại lễ, Trương Huyễn khoát tay nói: “Không cần đa lễ, ta cân nhắc một chút chức vụ cụ thể của các ngươi, ta quyết định để Lữ Phi tướng quân gia nhập Tùy quân đệ ngũ vệ, cũng chính là theo Lý Tĩnh tướng quân, trước mắt quân đội của hắn ở huyện Mân quận Kiến An nghỉ ngơi hồi phục, ta đang muốn phái một đội tàu đi vận chuyển vật tư, ngươi cũng theo đội tàu cùng đi đi!”
Lữ Phi vội vàng khom người, “Ty chức tuân lệnh!”
“Ngươi đi tìm Cổ tư mã trước, vận chuyển cụ thể do hắn đến an bài, ta nói chuyện tiếp với Lữ Bình tướng quân.”
Lữ Phi biết huynh đệ có phân công khác, liền đứng dậy thi lễ, lui xuống trước.
Lúc này, Phòng Huyền Linh cũng vội vàng tới, Lữ Bình vội đứng dậy hướng quân sư chào. Phòng Huyền Linh cười nói: “Về sau thời gian chúng ta giao tiếp sẽ rất nhiều, không cần khách khí.”
Trong lòng Lữ Bình khó hiểu, lời này của Phòng quân sư là có ý tứ gì, chẳng lẽ để mình chuyển công tác văn chức hay sao?
Trương Huyễn cười nói với Lữ Bình: “Phòng quân sư còn phụ trách sở tình báo Bắc Tùy chúng ta, đây là một nha môn rất thần bí, mọi người đều biết nó tồn tại, lại không biết nó ở nơi nào?”
“Ý tứ đại soái, để ty chức vào sở tình báo?”
Trương Huyễn gật gật đầu, “Ta cảm thấy cái này càng thêm thích hợp phát huy tài năng của ngươi.”
Trương Huyễn lại thản nhiên nói: “Đương nhiên, ngươi có thể tự mình lựa chọn, nếu ngươi không muốn vào sở tình báo, ta cũng có thể giống huynh trưởng ngươi, đem ngươi an bài vào quân đội.”
Trương Huyễn vừa dứt lời, Lữ Bình lập tức tỏ thái độ nói: “Ty chức đương nhiên đồng ý vào sở tình báo, nguyện ý tiếp nhận tất cả an bài của điện hạ!”
Trong lòng Lữ Bình hiểu, nếu vào quân đội, cuộc sống về sau của hắn sẽ không dễ chịu, chỉ có thể tầm thường lăn lộn đến chiến tranh chấm dứt, mà vào sở tình báo, hắn sẽ không còn quan hệ với quân đội, sẽ bắt đầu cuộc đời mới của hắn, đây thật ra là Tề vương cố ý đề bạt trọng dụng đối với mình.
Trương Huyễn rất hài lòng thái độ của hắn, cười nói: “Sở tình báo Trường An trước mắt vận chuyển rất khá, nhưng sở tình báo Lạc Dương lại còn yếu, làm ta không quá hài lòng, cho nên ta quyết định để ngươi đảm nhiệm Lạc Dương hầu chính. Lữ tướng quân, vai ngươi gánh trách nhiệm nặng nề đó!”
Lữ Bình không chút do dự nói: “Ty chức nhất định sẽ dốc hết toàn lực thu thập tình báo cho điện hạ.”
Lúc này, Phòng Huyền Linh chậm rãi nói: “Nghĩ hẳn ngươi cũng biết, lần này quân Đường và Vương Thế Sung đạt thành hiệp nghị bí mật, hướng quân Đường bán đứng Tương Dương, khiến quân Đường đánh bất ngờ Tương Dương thành công, tiếp đó lại chiếm lĩnh toàn bộ bắc bộ Kinh Châu, càng thêm quan trọng là cướp lấy khu vực khai thác mỏ Giang Hạ, làm chúng ta rất bị động.
Tuy đây là Vương Thế Sung bán đứng chúng ta, nhưng tình báo không kịp thời cũng khiến chúng ta thế mà không biết việc Tương Dương dân biến, sở tình báo Lạc Dương trách nhiệm trọng đại, điện hạ đã bãi miễn Lạc Dương hầu chính, hiện tại do ngươi đi chưởng quản sở tình báo Lạc Dương. Ta muốn biết, ngươi tính từ chỗ nào bắt đầu?”
“Cái này... Ty chức còn chưa cân nhắc.”
Lữ Bình thẳng thắn làm Phòng Huyền Linh tương đối hài lòng, hắn gật gật đầu cười nói: “Ta chỉ điểm cho ngươi một phương hướng, ngươi không ngại từ trên người Vương Thế Uẩn bắt tay vào làm.”
~~~~
Lữ Bình theo Phòng Huyền Linh lui xuống, lúc này, tham quân tòng sự Lô Hàm lại ôm mấy chục tấu quyển đi vào khoang thuyền, “Đây là một lô tấu quyển Đỗ tham quân phái người vừa mới đưa tới, đều là đợi điện hạ phê duyệt.”
Trương Huyễn nhướng mày, “Xem ra là không cho ta ngủ buổi tối rồi.”
Lúc này, Trương Huyễn lại nhớ tới một chuyện, nói với Lô Hàm: “Ngươi buông tấu quyển trước, ta có lời muốn nói với ngươi.”