Giang Sơn Chiến Đồ ( Dịch Full )

Chương 1101 - Chương 870: Người Mới Vương Phủ

Chương 870: Người mới vương phủ
Chương 870: Người mới vương phủ

Trương Huyễn cũng chưa bảo hắn ngồi xuống, liếc hắn một cái thản nhiên nói: “Ta nên chúc mừng ngươi lại đỗ tiến sĩ trước.”

Lô Hàm cúi đầu, nhu thuận nói: “Chỉ là may mắn mà thôi!”

Trương Huyễn gật gật đầu, “Ngươi vốn thi đỗ hạng năm, bị ta điều đến hạng hai mươi, ngươi biết không?”

“Ty chức đã biết.”

“Là Lô thượng thư nói cho ngươi?”

Lô Hàm lắc đầu, “Là Tô tướng quốc, ngay tại vừa rồi.”

Điều này trái lại có chút ra ngoài Trương Huyễn dự kiến, hắn trầm ngâm một phen nói: “Ngươi biết ta vì sao muốn hạ ngươi thấp xuống không?”

Cả người Lô Hàm run rẩy, một lúc lâu mới nhỏ giọng nói: “Bởi vì thiên sách luận đó... Ta đem một ít ý nghĩ của điện hạ cũng viết vào.”

Trương Huyễn cười nói: “Thật ra ta còn chưa đến mức lòng dạ hẹp hòi như thế, không cho ngươi hạng năm, là vì không muốn cho ngươi bị người ta chú ý, ta hy vọng Lô gia tận lực thu mình một chút, Lô gia đã có ba người ở triều đình làm quan, cộng thêm ngươi chính là người thứ tư, ở triều đình tuyệt đối hiếm có...”

Trầm mặc một phen, Trương Huyễn nói: “Vương phi không muốn bị người ta nói nàng xem trọng ngoại thích, hiểu chưa?”

“Ty chức rõ.” Lô Hàm như trút được gánh nặng, một tảng đá lớn trong lòng buông xuống.

Trương Huyễn lại cười lên, “Thoải mái một chút, không cần quá khẩn trương, ngươi là dựa vào bản lãnh thật sự thi đỗ tiến sĩ, không có ai sẽ ghen tị ngươi, chúng ta nói một chút bổ nhiệm chức quan cho ngươi đi!”

Lô Hàm do dự một phen nói: “Ty chức vẫn muốn về quân đội đảm nhiệm chức cũ.”

Trương Huyễn lắc lắc đầu, “Ta tính cho ngươi đi Hồng Lư tự, đi làm tòng sự của Thôi Quân Túc, đảm nhiệm phó sứ Đột Quyết, đây là chức quan tòng lục phẩm, đối với ngươi tân khoa tiến sĩ như vậy đã rất cao rồi.”

Lô Hàm kích động, chí hướng lớn nhất của hắn chính là bình định Đột Quyết, dọn sạch phương bắc uy hiếp, không ngờ Tề vương cuối cùng vẫn để hắn đi ra một bước này.

Hắn thi lễ thật sâu, “Vi thần nhất định sẽ không làm điện hạ thất vọng!”

“Đi thôi!”

Lô Hàm chậm rãi lui xuống, đi ra khỏi cửa chính phòng làm việc, hắn vui mừng sắp hét thành tiếng, siết chặt hai nắm tay ra sức vung lên, xoay người hướng công sở Lại bộ chạy đi.

Lúc này, loại cảm xúc kích thích khiến Trương Huyễn không thể ngồi xuống nữa đó rốt cuộc bạo phát, khiến hắn không thể nhịn nữa, hắn phải đi phát tiết nó, cho dù nó là thuốc độc, hắn cũng muốn một ngụm uống cạn, một khắc cũng không thể chậm trễ tiếp.

Trương Huyễn đứng dậy nói với thị vệ: “Ta muốn đi gặp thái hậu.”

... .

Trong điện Phù Dung, Trương Huyễn hướng Tiêu hậu hành đại lễ, Tiêu hậu cười nói: “Điện hạ vì sao muốn đến gặp ta?”

“Vi thần tới gặp thái hậu, là muốn nói chuyện với thái hậu việc thay đổi chế độ tướng quốc.” Trương Huyễn khắc chế xao động trong lòng nói.

“Chỉ vì chuyện này?”

Tiêu hậu khẽ nhíu hàng lông mày thật dài, phong tình vạn chủng cười nói: “Có lẽ đây chỉ là một cái lý do ngươi tới gặp ta, đúng không?”

“Vi thần... Đây quả thật chỉ là một cái lý do.”

“Ta vừa mới phối một loại son hiếm thấy, điện hạ có hứng thú đánh giá không?” Tiêu hậu nhẹ nhàng vuốt ve ngón tay, mắt đẹp khẽ nhíu, ánh mắt nóng bỏng nhìn chăm chú vào Trương Huyễn.

Loại dục vọng nguyên thủy kia lặng lẽ bành trướng ở trong lòng Trương Huyễn. Hắn chậm rãi đứng lên, đôi mắt như lửa nghênh đón hướng thái hậu.

“Vi thần nguyện ý đánh giá...”

Nhưng lời của Trương Huyễn cũng chưa nói xong, hắn bỗng phát hiện cái gì đó, biến sắc, trong lòng không khỏi khẽ thở dài, ‘Mình vừa tới nàng liền xuất hiện, cái này không phải trùng hợp, xem ra nàng đã nhìn ra manh mối.’

Trong lòng Trương Huyễn lập tức nguội lạnh, dục vọng trong lòng cũng chợt biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Tiêu hậu cảm thấy Trương Huyễn khác thường, nàng về phía sau nhìn, phía sau không có cái gì.

“Làm sao vậy?”

“Không có gì, vi thần còn có việc, cáo từ trước!”

Trương Huyễn không đợi Tiêu hậu giữ lại, thi lễ xoay người nhanh chóng rời đi. Tiêu hậu ngạc nhiên nhìn hắn đi xa, một phần chờ mong vừa mới dấy lên trong lòng nàng cũng bị Trương Huyễn vô tình rời đi dập tắt.

Đúng lúc này, Tiêu hậu bỗng phát hiện bên cạnh cái cột lớn phía sau lộ ra một góc váy, nàng kinh ngạc nói: “Cát Nhi, là con sao?”

Từ sau cây cột lớn một thiếu nữ chậm rãi đi ra, khuôn mặt xinh đẹp tái nhợt, cắn chặt môi, nàng nhìn chăm chú vào mẫu thân thật lâu, trong mắt tràn ngập oán hận.

~~~~

Ba ngày sau, Lại bộ bổ nhiệm tân khoa tiến sĩ rốt cuộc xuống, trên tám phần sĩ tử đều đi địa phương làm quan, chủ yếu tập trung ở phía nam, lấy đảm nhiệm huyện thừa chiếm đa số. Các sĩ tử phần lớn trẻ tuổi thiếu kinh nghiệm, còn chưa thể một mình đảm đương một phía, đảm nhiệm huyện thừa công việc nặng nề cũng có lợi cho bọn họ nhanh chóng tiến tới trưởng thành.

Chử Toại Lương và Hứa Kính Tông ở dưới một gã quan viên dẫn dắt đi tới phòng làm việc của nhiếp chính vương, bọn họ đều đã thay quan phục thất phẩm, nhưng hai người đều tỏ ra có chút khẩn trương.

Quan viên nhìn ra hai người bọn họ khẩn trương, cười an ủi bọn họ: “Không cần quá lo lắng, hôm nay các ngươi không gặp được Tề vương điện hạ, chủ yếu là đi gặp Đỗ tham quân, mời hai vị!”

Chử Toại Lương và Hứa Kính Tông đều chưa phân phối đi địa phương làm quan, mà là được phân phối đến Tề vương phủ. Tề vương phủ chỉ là tên của một cái cơ cấu, cũng không phải chỉ nơi làm việc ở Tề vương phủ, địa điểm bọn họ làm việc vẫn ở trong cung Tử Vi.

Hai người đi vào sân, chỉ thấy sân rất lớn, to nhỏ hơn ba mươi gian phòng, trong sân trồng mấy cây đại thụ, bộ dạng rất xum xuê, xanh um tươi tốt, vượt ngọn cây, có thể nhìn thấy Tề vương quan các to lớn đồ sộ.

Trong sân rất nhiều quan viên, nhưng rất yên tĩnh, không có ai lớn tiếng nói chuyện. Hơn hai mươi người lui tới, phần lớn ôm văn thư, mỗi người đi lại vội vàng, từ trên phục sức nhìn ra được, bọn họ phần lớn là tòng lại tầng dưới chót, còn chưa có chức quan, chỉ có sau khi thăng làm tòng sự mới xem như cửu phẩm quan.

Hứa Kính Tông nói khẽ với Chử Toại Lương: “Chú ý tới lệnh bài trên cửa không?”

Chử Toại Lương lúc này mới chú ý tới, trước cửa mỗi gian phòng đều treo lệnh bài gỗ, binh tào, khải tào, kỵ tào, truân tào, thương tào, pháp tào vân vân, còn có mấy gian phòng lớn bên trên treo các thẻ bài ‘Kho hàng, kho sách’.

‘Thì ra đây là quân đội lục tào, không biết mình có thể phân đến tào nào?’ Chử Toại Lương thầm nghĩ.

Quan viên cười giới thiệu: “Nơi này là lục tào, tổng cộng có ba tòa đại viện, đây là một trong số đó, hai cái sân khác về sau xem sau! Vào quan các trước, chúng ta đi bên này!”

Quan viên mang theo bọn họ từ một cánh cửa ở giữa đi vào, trực tiếp vào quan các. Trong quan các rất lớn, tựa như một tòa điện phủ, bày chỉnh tề ba mươi mấy cái bàn, chia làm ba dãy thật dài, cạnh mỗi cái bàn đều chất đầy văn thư.

Hứa Kính Tông nhỏ giọng cười nói: “Ta biết rồi, ba dãy này nhất định là trưởng sử, ký thất cùng lục sự.”

Chử Toại Lương gật gật đầu, hắn cũng cho rằng như vậy, một dãy ở giữa là trưởng sử, hai dãy trái phải phân biệt là ký thất với lục sự, chỉ không biết vị trí của bọn họ ở nơi nào?

Bình Luận (0)
Comment