Nhưng Lô Khánh Hồng cuối cùng lựa chọn Trung Đô, năm trước hắn từ chức quận thừa về Bắc Tùy làm thiếu phủ tự khanh, chưởng quản tả tàng tiền tài Bắc Tùy, cùng với các hạng mục công việc đúc tiền đúc vật dụng. Bởi hắn sống khiêm tốn, rất nhiều người đều biết anh trai Tề vương phi là Lô Khánh Nguyên, lại không biết Lô Khánh Hồng cũng là huynh trưởng của Tề vương phi.
Lô Khánh Hồng được quản gia dẫn dắt vội vàng tới nhà giữa, hắn vừa ngồi xuống, đã nghe thấy một trận tiếng hoàn bội vang, chỉ thấy đám đông thị nữ vây quanh vương phi đi đến. Lô Khánh Hồng vội đứng dậy hành lễ, “Vi thần tham kiến vương phi!”
Lô Thanh khoát tay, “Hôm nay ta bảo đại ca đến, chỉ là vì nói việc nhà, đại ca không cần hành lễ quân thần.”
Lô Khánh Hồng gật gật đầu nói: “Tiểu muội tìm ngu huynh có chuyện gì?”
Lô Thanh khoát tay, “Ngồi xuống nói sau!”
Lô Khánh Hồng ngồi xuống, Lô Thanh bảo thị nữ dâng trà, lúc này mới hỏi: “Về chuyện Nhị thúc dung túng con thâu tóm đất đai, ở Trung Đô đã truyền ồn ào, ngay cả ta cũng đã nghe nói, chuyện này ảnh hưởng rất lớn với danh dự Lô gia, ta muốn nghe đại ca giải thích.”
Lô gia hầu như có một nửa tộc nhân đều sinh sống ở Trung Đô, làm người thừa kế gia chủ, Lô Khánh Hồng tự nhiên phụ trách công việc gia tộc ở Trung Đô. Lô Khánh Hồng khôn khéo thạo đời, hắn trầm ngâm một phen hỏi: “Đây là ý tứ Tề vương sao?”
“Ca đừng quản là ý tứ ai, hiện tại là ta đang hỏi ca!” Trong giọng nói của Lô Thanh bắt đầu có một tia bất mãn.
Lô Khánh Hồng lập tức hiểu, đây nhất định là Tề vương ủy thác vương phi đến hỏi mình, hắn không dám tùy tiện ứng phó tiểu muội, trầm ngâm một phen rồi nói: “Phần danh sách đó ta đã xem, cũng từng dựa vào đó dò hỏi Nhị thúc, Nhị thúc không phủ nhận, năm ngàn khoảnh đất quả thật là hắn treo ở danh nghĩa Nhị lang, nhưng trong này có ẩn tình.”
“Ẩn tình gì?”
Lô Thanh khắc chế lửa giận sắp bùng nổ hỏi: “Chẳng lẽ những trang viên đó là đất đai Lô gia mua ở quận Huỳnh Dương sao?”
Lô Khánh Hồng cười khổ một tiếng, nói: “Lô gia không mua đất ở Huỳnh Dương, hơn nữa trong năm ngàn khoảnh ruộng tốt này, thật ra không có một mẫu thuộc về Nhị thúc, toàn bộ ruộng tốt đều không quan hệ với hắn, chỉ là có người đem đất đai treo ở danh nghĩa hắn, hắn là thay người khác bảo quản.”
“Là ai?”
Lô Khánh Hồng lắc đầu, “Nhị thúc không chịu nói.”
“Hắn vì sao không chịu nói?”
Lô Khánh Hồng cũng chợt bất mãn hẳn lên, đề cao thanh âm nói: “Hắn là trưởng bối của ta, là Công bộ thượng thư của triều đình, hắn không chịu nói, chẳng lẽ ta còn có thể bóp cổ hắn buộc hắn nói ra sao?”
“Nhưng chuyện này đã ảnh hưởng đến danh dự Lô gia, hắn bảo trì trầm mặc, đặt Lô gia ở đâu?” Lô Thanh cũng phẫn nộ hét.
Lô Khánh Hồng chậm rãi tỉnh táo lại, từ tốn nói: “Tiểu muội không cảm thấy chuyện này là có người ở sau lưng ám toán Nhị thúc sao?”
Lô Thanh thở phào nhẹ nhõm, khiến bản thân bình tĩnh trở lại, nói với Lô Khánh Hồng: “Tướng quân nói cho ta biết, chuyện này nước rất sâu, chàng bảo ta chuyển lời ca, Lô gia không cần tiếp tục bảo trì khiêm tốn, quản lý trường học mở nghĩa trang thêm, đừng bị tiền tài ăn mòn gia phong.”
Lô Khánh Hồng gật gật đầu, “Lời của Tề vương ta sẽ khắc trong tâm khảm.”
Lô Thanh thở dài, lại nói: “Tướng quân bảo ta lại chuyển lời mọi người, theo ngự sử đài yêu cầu, triều hội ngày kia phải chuyên môn hỏi việc này trên triều đình, nếu Nhị thúc không thông qua, có thể phải bị buộc tội miễn chức, tướng quân bảo thúc chuẩn bị cho tốt, chỉ có hai ngày thời gian.”
Trầm mặc một lát, Lô Khánh Hồng hỏi: “Điện hạ không chuẩn bị hỏi đến việc này sao?”
Lô Thanh lắc lắc đầu, “Đây là việc của Lô gia, Lô gia nên tự mình nghĩ cách giải quyết, đừng mọi chuyện đều trông cậy vào người khác.”
Lô Khánh Hồng che dấu không được sự thất vọng trên mặt, hắn còn trông cậy vào Tề vương có thể giúp bọn họ, nhưng Tề vương lần này lại đặt thân ra ngoài. Bất đắc dĩ, Lô Khánh Hồng chỉ đành nói: “Được! Ta lại đi nói chuyện với Nhị thúc.”
Lô Khánh Hồng rời khỏi Tề vương phủ, sau đó tới phủ Công bộ thượng thư Lô Sở, hôm nay không phải ngày nghỉ, nhưng Lô Khánh Hồng đã không có tâm tư để ý việc công nữa.
Lô Sở vừa mới hạ triều trở về, hắn tựa như chuyện gì cũng chưa xảy ra, vào triều hạ triều, bận rộn việc công, tựa như Trung Đô gần đây đồn đãi không có nửa điểm quan hệ với hắn.
Đây cũng là chỗ rất nhiều người đồng tình hắn, hắn tuy là thượng thư tôn quý, nhưng gia cảnh không dư dả, ở là nhà quan phủ, bản thân không có nhà, đồ dùng trong nhà cũ nát, chỉ có mấy lão bộc đi theo, ngay cả thê tử cũng phải đích thân ra đường mua đồ ăn, cơm canh quần áo đều rất đơn giản.
Thanh quan như vậy thế mà có được năm ngàn khoảnh ruộng tốt, nghĩ như thế nào cũng không có khả năng, cho nên rất nhiều người đều giải thích thay hắn, nếu năm ngàn khoảnh đất là thật, vậy cũng nhất định là tài sản của Lô gia, không quan hệ với Lô thượng thư.
Cũng có người cho rằng, đất ở quận Huỳnh Dương, lại không thuộc về lãnh thổ Bắc Tùy, khi mua đất, Lô Sở cũng không phải quan viên Bắc Tùy, Lô Sở cũng chưa trái với luật pháp Bắc Tùy, chuyện này không quan hệ với triều đình.
Còn có người nói, Lô Sở là Lạc Dương nội sử lệnh, đất đai của những trang viên này hẳn là Hoàng Thái đế ban cho, triều đình nên điều tra rõ ràng, không thể tùy ý dị nghị đại thần.
Tuy có rất nhiều ý kiến châm chọc hắn cùng đồng tình hắn, nhưng Lô Sở lại hoàn toàn không để trong lòng, cũng không thèm giải thích.
Trong thư phòng, Lô Khánh Hồng hướng Nhị thúc Lô Sở chuyển đạt thái độ của vương phi.
Lô Sở bởi vì nói chuyện cà lăm, khó nói chuyện, cho nên hắn luôn trầm mặc ít lời, nói rất ngắn cũng rất ít, hồi lâu sau hắn nói: “Buổi chiều ta đã gặp điện hạ rồi.”
Lô Khánh Hồng cả kinh, vội hỏi: “Điện hạ nhắc tới việc này không?”
Lô Sở lắc đầu, “Không!”
Lô Khánh Hồng cười khổ một tiếng nói: “Vậy thì đúng, điện hạ căn bản không muốn hỏi đến việc này, hắn chỉ là xuất phát từ ý tốt, bảo vương phi nhắc nhở chúng ta, ngày kia triều hội sẽ hỏi việc này trên triều đình.”
Lô Sở cười nhẹ, “Chuyện này điện hạ lòng như gương sáng, thật ra ta cũng biết là ai đang truyền bá.”
“Là ai?”
“Đừng hỏi, ngươi không cần quan tâm, ước thúc tộc nhân cho tốt. Điện hạ nói đúng, đừng để cho gia phong bị tiền tài ăn mòn.”
Lô Khánh Hồng đụng một cây đinh, đây là tính tình thối của Nhị thúc hắn, cái gì cũng không sao cả, cái gì cũng không nói, hắn cũng có chút tâm ý nguội lạnh rồi, thật sự không được, thì hướng phụ thân thỉnh tội!
~~~~
Triều đình Bắc Tùy không phải mỗi ngày đều cử hành triều hội, mà là mùng năm tháng giêng hàng năm cử hành đại triều hội, do thái hậu chủ trì ăn mừng năm mới, không thảo luận triều chính, chỉ cử hành một lần nghi thức đơn giản.
Mà mỗi tháng thì ở ngày sóc vọng cử hành tiểu triều hội, cũng chính là mồng một mỗi đầu tháng cùng mười lăm vọng nhật mỗi tháng, hai ngày này cử hành một lần tiểu triều hội, tiểu triều hội lại xưng là đình nghị, chức sự quan triều đình thất phẩm trở lên đều phải tham gia, bình thường là tuyên bố một số quyết định trọng đại.