Lô Thanh lườm hắn, “Họ mẹ góa con côi, còn không phải do chàng tới quyết định vận mệnh của họ sao? Cát Nhi trên danh nghĩa là công chúa, nhưng nàng còn có phải công chúa hay không, trong lòng chàng không hiểu sao?”
Trương Huyễn cười cười, lại không nói gì. Lô Thanh lại truy hỏi: “Nói thật, tiểu nhi tử của Trương Huyền Tố thế nào? Phu quân từng gặp chưa?”
“Ta quả thật từng nghe nói, hắn ở Thái Học đọc sách, làm người rất hoạt bát, thích đánh đàn, săn thú, tính cách thật ra rất xứng với Cát Nhi.”
Lô Thanh lại bĩu môi, “Hai mươi mốt tuổi, còn ham chơi như vậy, thế mà là gã Thái Học sinh, ta còn tưởng ít nhất là huyện quan, như đại ca của ta mười tám tuổi đã thi đỗ khoa cử làm Huyện Thừa, hai mươi hai tuổi làm Huyện Lệnh. Nói thật, thế hệ trẻ của Thái Nguyên Vương thị thật đúng là không được.”
“Cũng không phải mỗi con em thế gia đều trẻ tuổi đã có thành tựu như vậy, nhân phẩm con Trương Huyền Tố không kém đến đâu, càng quan trọng hơn là muốn Cát Nhi tự mình lựa chọn, cô ấy thích là được.”
“Vấn đề là cô ấy không thích, cô ấy nói không muốn giống như rau trên chợ bị người khác chọn lựa.”
Trương Huyễn cười to, “Cái so sánh này cũng thú vị!”
Lô Thanh trừng mắt nhìn hắn một cái, “Nói gì vậy, hôn nhân là chuyện của hai bên, người ta cũng muốn tìm hiểu thêm chút, đều là người có thân phận, nếu không tới nhà hỏi trước một chút, nhỡ đâu mạo muội cầu hôn bị từ chối thì làm sao? Chuyện này ta đi nói với mẫu thân cô ấy, tiểu nha đầu da mặt mỏng, đương nhiên sẽ không muốn, nhỡ đâu tương lai mẫu thân cô ấy trách ta thì làm sao?”
Trương Huyễn gật gật đầu, “Cũng tốt, chuyện này các nàng tự đi thương lượng, không nên hỏi ta, chỉ cần cô ấy không lấy chồng Trường An, cô ấy gả cho ai ta cũng không phản đối.”
~~~~
Sáng sớm hôm sau, trong sảnh chính sự của Tử Vi các cử hành Tư Chính nghị sự lần đầu tiên, cái này đánh dấu chế độ nhiều tướng chính thức bắt đầu vận hành thao tác.
Tử Vi các cũng không phải một ngôi lầu nhỏ cô đơn, nó trên thực tế là gọi chung một quần thể kiến trúc, diện tích khoảng hơn hai mươi mẫu, to nhỏ bốn mươi mấy kiến trúc, chỉ nơi tổ chức đã có sáu chỗ, bao gồm nghị sự đại sảnh, sảnh nửa vòng tròn, sảnh chính sự, sảnh cần chính vân vân. Mặt khác, mỗi tướng quốc ở trong Tử Vi các đều có một chỗ phòng làm việc, đều có hai ba gã tòng sự ở đây làm công, cho dù tướng quốc không có mặt, cũng có thể kịp thời tìm được.
Bảy tên tướng quốc thực hành chế độ thẩm nghị biểu quyết, triều vụ bình thường nếu đa số tướng quốc tán thành thì có thể thông qua, nhưng nếu là chính vụ trọng đại, phải năm người trở lên đồng ý mới có thể thông qua, nếu không đạt được tiêu chuẩn này, thì phải xin chỉ thị nhiếp chính vương.
Tử Vi các nghị sự có ba loại phương thức, một loại là sáng sớm mỗi ngày cử hành hội nghị thường kỳ, một loại là nhiếp chính vương đề nghị lâm thời tổ chức nghị sự, còn có một loại do chấp chính sự tướng quốc lâm thời thông báo tổ chức, chấp chính sự tướng quốc cũng chính là người triệu tập nghị sự và người chủ đạo chính vụ, bảy người thay phiên đảm nhiệm, mỗi người đảm nhiệm một tháng.
Hôm nay lần nghị sự đầu tiên là do Trương Huyễn đề nghị tổ chức, Trương Huyễn tuyên bố Tô Uy là người đầu tiên đảm nhận chấp chính sự tướng quốc, đồng thời tuyên đọc quy tắc nghị sự và phạm vi quyền hạn, các loại quy tắc mọi người đều đã biết trước đó, ở nơi này là tuyên đọc một lần.
“Hôm nay lần đầu tiên Tử Vi các nghị sự ta muốn thương lượng với mọi người vấn đề thống nhất giá trị tiền.” Trương Huyễn cười nói với mọi người.
Lúc này, một quan viên từ bên ngoài đi vào, trong tay cầm một cái hộp gỗ bẹp, quan viên đem hộp gỗ mở ra, lần lượt hiện ra ở trước mặt các tướng quốc, trong hộp có hai mươi mấy đồng tiền.
Trương Huyễn nói với mọi người: “Hai mươi mấy loại tiền này đều là tiền đồng trước mắt lưu thông ở các quận Bắc Tùy, có thể xưng là đủ loại, nhiều nhất là tiền Khai Hoàng Ngũ Thù, còn có tiền Khai Hoàng Ngũ Thù đúc trong những năm Đại Nghiệp, còn có tiền Trần triều Ngũ Thù, thậm chí còn có tiền đồng Bắc Chu thậm chí Tấn triều, còn có không ít tiền đồng lén đúc, đổi như thế nào cũng chưa có quy củ rõ ràng, mọi người đều tùy tâm sở dục, tiền cực kỳ hỗn loạn, ta trước ở Bắc Hải từng gặp được tình huống không thu tiền Đại Nghiệp, chính là cái này...”
Trương Huyễn từ trong hộp lấy ra một đồng tiền màu đen sì, “Cái này cũng gọi là tiền Khai Hoàng Ngũ Thù, nhưng nó là đúc ở năm Đại Nghiệp thứ mười, cho nên mọi người đều gọi nó là tiền nát Đại Nghiệp, nát tới trình độ nào đây?”
Trương Huyễn nhẹ nhàng bẻ, đồng tiền rất dễ dàng bị bẻ thành hai nửa, lại vò một cái, bột cặn ùn ùn rơi xuống, “Mọi người đều thấy rồi đó, loại tiền Ngũ Thù này hàm đồng lượng cực thấp, bên trong có vụn giấy, vải vóc vân vân linh tinh, nhưng tiền nát như vậy lượng đúc cực lớn, nó ảnh hưởng nghiêm trọng đến danh dự của tiền Khai Hoàng Ngũ Thù. Mọi người đều có kinh nghiệm, đi tửu quán ăn cơm, khi trả tiền, tửu bảo đòi phân biệt từng đồng, sợ thu phải tiền nát Đại Nghiệp, tốn thời gian tốn sức, thậm chí mua vật quý trọng chỉ lấy vàng.”
Lúc này, Trương Huyễn lại từ trong hộp lấy ra một đồng tiền, “Chúng ta lại nhìn đồng tiền này, đây là Khai Nguyên Thông Bảo hai tháng trước Đường triều bắt đầu đúc, so với tiền Ngũ Thù hơi to hơn, một quan tiền nặng sáu cân bốn lạng, mà một quan tiền Khai Hoàng Ngũ Thù chỉ có bốn cân hai lạng, nghe nói Đường triều đã đúc hai mươi vạn quan, ở trên thị trường cực được hoan nghênh, một đồng Khai Nguyên Thông Bảo có thể đổi năm đồng tiền Khai Hoàng Ngũ Thù, có ý tứ gì? Chính là một quan tiền Trường An đúc là có thể mua đi năm quan tiền hàng hóa của chúng ta, rất dễ vơ vét tài nguyên của chúng ta, tình huống phi thường nghiêm trọng, cho nên lần đầu tiên Tư Chính nghị sự ta yêu cầu tiền tệ rõ ràng. Ta đề nghị đúc tiền mới để thay thế tiền Khai Hoàng Ngũ Thù, mọi người đều thảo luận đi!”
Trương Huyễn ở hôm qua đã đem nội dung hôm nay nghị sự phát cho các vị tướng quốc, cho nên mọi người đều có chuẩn bị. Tô Uy là người đầu tiên đảm nhận chấp chính sự, hắn đứng lên nói: “Tiền tệ bản triều hỗn loạn mọi người đều đã thấy, sớm từ bốn tháng trước, ta và Bùi tướng đã từng thương thảo chuyện này, chỉ là lúc ấy điện hạ ở hồ Bà Dương, hơn nữa triều đình lại bận khoa cử, cho nên chuyện này chưa xâm nhập nghiên cứu và thảo luận, nhưng chúng ta hay là có một cái bước đầu ý tưởng.”
Tô Uy đi đến trước bàn lấy ra một đồng tiền Ngũ Thù, nói với mọi người: “Đây là tiền Khai Hoàng Ngũ Thù vài năm trước chúng ta ở Thanh Châu đúc, dân gian gọi là ‘Thanh tiền’, hàm đồng lượng rất cao, ở trên thị trường cực được hoan nghênh, đã có danh dự rất cao, nhưng bởi vì lượng đúc ít, cho nên đại bộ phận đều bị người ta cất chứa, ở trên thị trường ngược lại rất ít thấy. Phương án đầu tiên của chúng ta, chính là lợi dụng danh dự Thanh tiền hiện tại, mở rộng lượng đúc Thanh tiền, dùng Thanh tiền để từng bước thay thế tiền Ngũ Thù Đại Nghiệp cùng tiền Khai Hoàng Ngũ Thù trước đây, phương án thứ hai chính là khôi phục đúc tiền Khai Hoàng Ngũ Thù...”