Giang Sơn Chiến Đồ ( Dịch Full )

Chương 300 - Chương 258: Đến Gặp Ngu Tướng

Chương 258: Đến gặp Ngu tướng
Chương 258: Đến gặp Ngu tướng

Lão giả khẽ mỉm cười:

- Người họ Ngu ở quận Hội Kê rất nhiều, nhưng thật trùng hợp, ta chung tộc với Ngu thượng thư, nếu công tử muốn gặp Ngu thượng thư thì ta có thể dẫn đi bái kiến, đương nhiên Ngu thượng thư phải đồng ý gặp công tử mới được.

Lão giả nói chuyện rất hàm súc, ngụ ý là không phải người nào cũng có thể gặp được Ngu Thế Cơ, nhất định phải có căn cơ mới được, loại căn cơ này hoặc là tiền, hoặc là quyền.

Lần này Trương Huyễn đến kinh cũng là để tìm thời cơ bái kiến Ngu Thế Cơ, dù sao Ngu Thế Cơ cũng là người tâm phúc nhất bên cạnh Dương Quảng, quyền thế rất lớn, các loại báo cáo từ các nơi trước tiên phải trải qua sự xét duyệt của Ngu Thế Cơ mới có thể trình lên Dương Quảng.

Trương Huyễn chủ yếu lo lắng quan viên địa phương sẽ có người âm thầm tố cáo mình, tiết lộ bí mật của mình, nếu Ngu Thế Cơ đồng ý che giấu giúp hắn, mạo hiểm của hắn liền nhỏ đi rất nhiều.

Đương nhiên, Trương Huyễn cũng có thể thông qua Bùi Củ để tránh gió, nhưng Trương Huyễn phát hiện Bùi Củ cũng không thể một tay che trời, hơn nữa hắn cũng không muốn đặt vận mệnh của mình vào trong tay của Bùi Củ.

Tại thời điểm quan trọng mở ra con đường thứ ba, Ngu Thế Cơ không thể nghi ngờ chính là một con đường rất tốt, người này cực kỳ tham tiền, khiến Trương Huyễn có thể lợi dụng được.

Trương Huyễn chỉ là nhất thời không tìm thấy con đường, không biết nên làm quen với Ngu Thế Cơ như thế nào, hôm nay lại không ngờ gặp được người trong tộc của Ngu Thế Cơ, khiến Trương Huyễn có một loại cảm giác kỳ diệu ông trời đã sắp xếp cho mình.

Trương Huyễn vội vàng cười nói:

- Tại hạ Trương Huyễn, có thể xin Ngu công dẫn ta đến bái kiến Ngu tướng quốc được không? Chuyện thành công, tất có hậu tạ!

Ánh mắt lão giả lập tức cười nheo lại:

- Hoá ra công tử chính là Trương tướng quân, nghe danh đã lâu rồi, Trương tướng quân muốn gặp Ngu tướng quốc sao, dễ rồi! Dễ rồi!

***

Mặc dù hôm nay là ngày nghỉ nhưng Bùi Củ cũng không ở nhà nghỉ ngơi, mà trực ở trong triều. Giữa trưa, Bùi Củ ngủ thiếp đi trong phòng trong chốc lát, ở phía ngoài một trận tiếng nói chuyện làm ông ta bừng tỉnh, ông ta mở to mắt, giãy dụa ngồi dậy, người hầu đứng ở cửa vội vàng chạy lên trước dìu ông ta ngồi dậy.

- Ai ở bên ngoài?

Bùi Củ hỏi.

- Là Tấn công tử. Y nói gửi cho ngài một bức thư.

- À! Để y vào đi!

Bùi Củ cũng đang đợi kết quả cuộc xem mắt hôm nay của Trương Huyễn. Ông ta vội vàng phân phó người hầu gọi Bùi Tấn vào.

Một lát sau, Bùi Tấn vội vàng đi tới, quỳ xuống hành đại lễ:

- Cháu bái kiến gia chủ!

- Không cần khách sáo như thế. Đứng lên đi!

Bùi Tấn đứng lên, cung kính đưa thư của tổ phụ Bùi Uẩn cho Bùi Củ:

- Đây là thư của tổ phụ gửi cho gia chủ.

Bùi Củ tiếp nhận thư mở ra cẩn thận xem, mày dần dần nhíu lại, trong thư Bùi Uẩn nói xem mắt cũng không thành công lắm. Trương Huyễn có ý từ chối, có phải là do song phương liên lạc quá ít không?

- Tấn nhi, buổi tiệc khi trưa kết thúc không vui à?

Bùi Củ hỏi.

- Hồi bẩm gia chủ, cháu không tham gia vào bữa tiệc. Nhưng cháu nghe phụ thân nói, không khí trong bữa tiệc rất tốt. Song phương nói chuyện cười đùa, hơn nữa phụ thân cảm thấy Trương Huyễn cũng không tệ lắm, chỉ là...

- Chỉ là cái gì?

Bùi Củ nghe ra lời nói có ý khác. Dường như vấn đề không phải hoàn toàn nằm trên người Trương Huyễn.

- Chỉ là mẫu thân và tổ mẫu đều cho rằng cuộc hôn nhân này có chút không xứng, không đủ môn đăng hộ đối.

Sau một lúc lâu Bùi Củ không nói gì, ông ta cũng vì suy xét đến vấn đề môn đăng hộ đối nên mới quyết định không để đích nữ kết thân, mà dùng đích nữ chi thứ gả cho Trương Huyễn.

Không ngờ Bùi Uẩn lại không đồng ý với kế hoạch này, tuy rằng đây là thái độ của nữ quyến, nhưng Bùi Uẩn dùng phương thức viết thư để nói với mình chuyện này, chứng tỏ Bùi Uẩn cũng không thật thích mối hôn sự này, nói cho cùng cũng là bởi vì Trương Huyễn xuất thân không phải từ thế gia.

Bùi Củ lại nhìn bức thư một lần nữa, trầm tư một lát hỏi:

- Tổ phụ ngươi còn nhắn lại gì nữa không?

- Tổ phụ cũng không có lời nhắn gì, nhưng phụ thân hy vọng gia chủ có thể sắp xếp một mình nói chuyện với Trương Huyễn, hy vọng có thể hiểu biết được suy nghĩ thực sự của hắn. Nếu Trương Huyễn không muốn đám hỏi thì Bùi gia cũng không cần phí sức như vậy.

Bùi Củ hiểu được ý tứ của Bùi Tuyên Khí, Bùi Tuyên Khí không hy vọng mình và Bùi Uẩn vì chuyện này sinh ra mâu thuẫn, nếu bản thân Trương Huyễn không muốn, vậy nội bộ Bùi gia cũng không cần tranh chấp nữa.

Bùi Củ cũng ý thức được mình suy nghĩ có chút đương nhiên, nghĩ đến Trương Huyễn nhất định sẽ cầu còn không được muốn làm rể của Bùi gia, kết quả đều không phải là như thế, xem ra mình quả thật có chút nóng vội.

Mặt khác Bùi Uẩn dường như cũng không rõ giá trị tiềm tàng của Trương Huyễn, nghĩ Trương Huyễn chỉ là một tên Hổ Bí lang tướng bình thường, đây cũng là một việc khiến người ta đau đầu. Ông ta còn phải tìm cơ hội bàn bạc lại với Bùi Uẩn.

- Trở về nói cho tổ phụ ngươi, chuyện này ông ấy không nên có kết luận quá sớm, chúng ta cần bàn bạc kỹ hơn.

***

Lúc xế chiều, Trương Huyễn dẫn theo Uất Trì Cung đi tới phủ trạch của Ngu Thế Cơ, một lão giả đang đứng ở cửa lớn nhìn đông nhìn tây, chính là lão giả mà Trương Huyễn gặp ở quán rượu Thiên Tự Các vào giữa trưa.

Ông ta tên là Ngu Nhân Tự, là tộc thúc của Ngu Thế Cơ, địa vị của ông ta trong gia tộc Ngu thị cũng không cao, nhưng ông ta rất giỏi về lợi dụng thanh danh của tộc cháu Ngu Thế Cơ để kiếm lợi thay mình. Lần này Trương Huyễn hứa hẹn báo đáp ông ta rất dày, ông ta cũng liền phát huy tác dụng của mình.

Đương nhiên, nếu Trương Huyễn chỉ là tới bái kiến Ngu Thế Cơ một chút thì cũng không cần kẻ họ Ngu trung gian này, hắn chỉ cần đưa lên bái thiếp của mình, Ngu Thế Cơ cũng sẽ gặp hắn, nhưng kết quả cũng chỉ là bái kiến một chút mà thôi.

Nếu Trương Huyễn muốn xin Ngu Thế Cơ hỗ trợ, vậy thì phải tặng lễ, nhưng tặng lễ cũng không thể tặng lễ mạo phạm giống như Trương Tu Đà, cuối cùng bị Ngu Thế Cơ đuổi ra ngoài.

Trương Huyễn nhất định phải tìm một người trung gian, có người trung gian dắt mối, song phương người tặng lễ và người nhận lễ có thể ngầm hiểu lẫn nhau, rất nhiều chuyện cũng liền thuận lợi mà hoàn thành. Cho dù không thành thì song phương cũng sẽ không trở mặt nhau, đây là quy định từ xưa đến nay trong chốn quan trường.

Ngu Nhân Tự xa xa thấy Trương Huyễn đến, vội vàng nghênh đón cười nói:

- Trương tướng quân, ta đã nói với Ngu thượng thư rồi, Ngu thượng thư nói rất sẵn lòng gặp mặt tướng quân, mời tướng quân đi theo ta.

- Đa tạ Ngu lão trượng dẫn ta đến bái kiến, xin lão trượng yên tâm, sau khi chuyện thành công, ta chắc chắn sẽ hậu tạ!

Ngu Nhân Tự mừng rỡ trong lòng, ông ta thấy Uất Trì Cung khiêng một rương lớn nặng trịch, liền thấp giọng hỏi:

- Rương này là để tặng cho Ngu thượng thư sao?

Trương Huyễn cười gật đầu:

- Nếu tới cửa thăm hỏi, cũng không thể đi tay không mà đến!

- Đã như vậy thì mời thủ hạ của tướng quân đi với ta vào cửa hông, chúng ta trước tiên đi gặp Hạ Hầu công tử, tướng quân đi cửa chính, sẽ có quản gia dẫn tướng quân đi gặp Ngu thượng thư.

Trước đó Trương Huyễn cũng đã nghe được quy củ của Ngu Thế Cơ, Ngu Thế Cơ làm người cực kỳ tham lam, hoàn toàn là xem lễ vật mà tỏ thái độ, nhưng chỉ cần tặng lễ vật hợp ý lão ta, lão ta sẽ giữ lời hỗ trợ, coi như là có một chút đức tính của tham quan, Ngu Nhân Tự đề xuất dẫn Uất Trì Cung đi cửa hông, hiển nhiên là muốn trước tiên kiểm tra lễ vật.

Trương Huyễn liền phân phó Uất Trì Cung vài câu, Uất Trì Cung gật đầu, theo sau Ngu Nhân Tự bước nhanh đi về phía cửa hông.

Trương Huyễn đi đến trước cửa lớn, quản gia của Ngu Thế Cơ đã đợi ở cửa, gã tiến lên chắp tay cười nói:

- Trương tướng quân có thể đến đúng giờ, quả nhiên là người giữ chữ tín, xin mời đi theo ta.

- Phiền toái quản gia rồi!

Trương Huyễn cười, liền đi theo quản gia vào phủ.

Nhìn một chiếc lá có thể biết cả mùa thu, từ lúc Ngu Thế Cơ để quản gia đến cửa lớn nghênh đón mình, Trương Huyễn liền biết địa vị của mình ở trong triều, tuy rằng bây giờ hắn có chút danh tiếng ở Đại Tùy, nhưng cũng không có nghĩa là hắn có địa vị ở trong triều đình.

Nếu như mình ở trong triều có địa vị thì Ngu Thế Cơ cũng sẽ không để quản gia ra tiếp đón mình, mà sẽ để con cháu của lão nghênh đón, điều này chỉ có thể chứng minh địa vị của Trương Huyễn ở trong triều cũng không cao, trưa hôm nay Bùi Uẩn đồng ý chiêu đãi mình, chỉ sợ cũng là xem thể diện của Bùi Củ.

Trương Huyễn đi theo quản gia tới khách đường, quản gia cười nói:

- Trương tướng quân mời ngồi, lão gia nhà ta sẽ lập tức đến đây.

Trương Huyễn gật đầu, ở trong sảnh lớn ngồi xuống, một thị nữ dâng trà cho hắn, Trương Huyễn chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi Ngu Thế Cơ đến.

Đợi chừng một khắc đồng hồ, thân ảnh của Ngu Thế Cơ mới xuất hiện ở cửa viện tử, bình thường lão ta đều cố ý để khách chờ, như vậy mới có thể duy trì thái độ cao cao tại thượng của lão ta.

Nhưng hôm nay lão ta vì có một vị khách khác, đồng thời còn có một nguyên nhân quan trọng, lão ta cần phải biết lễ vật của Trương Huyễn mang đến cho lão ta rốt cục nặng đến thế nào?

Tâm tình của Ngu Thế Cơ thực không tệ, vừa rồi con riêng Hạ Hầu Nghiễm nói cho lão biết, Trương Huyễn tặng cho lão một ngàn lượng hoàng kim, tất cả đều là thỏi vàng năm mươi lượng, điều này làm cho Ngu Thế Cơ hết sức hài lòng. Lão đi đến đại sảnh cười ha hả nói:

- Thật xấu hổ, vừa lúc có khách đến, để Trương tướng quân đợi lâu rồi.

Trương Huyễn đứng dậy thi lễ nói:

- Là ty chức quấy rầy tướng quốc rồi.

- Không cần phải khách sáo, mời ngồi!

Hai người ngồi xuống theo ghế chủ khách, Ngu Thế Cơ lại phân phó thị nữ:

- Lại đổi một ly trà cho Trương tướng quân.

Vẻ mặt Ngu Thế Cơ tràn đầy ý cười hỏi:

- Trương tướng quân là lần đầu tiên đến phủ của ta đúng không?

- Đúng vậy! Thời gian ty chức ở kinh thành không nhiều lắm.

- Việc này ta biết, Trương tướng quân tiêu diệt loạn phỉ ở Thanh Châu, công cao vất vả, lần này Thánh Thượng phong thưởng, cũng là thừa nhận công trạng của Trương tướng quân, ta cũng muốn chúc mừng tướng quân thăng chức, còn trẻ như vậy đã thăng lên Hổ Bí lang tướng, là người đầu tiên ở Đại Nghiệp đấy. Bởi vậy có thể thấy được, Thánh Thượng rất coi trọng tướng quân!

- Đa tạ tướng quốc nói tốt, những việc ty chức làm đều thuộc bổn phận, là Thánh Thượng ưu ái!

Ngu Thế Cơ ha hả cười, đề tài vừa chuyển liền tiến nhập vào chủ đề chính:

- Gần đây Trương tướng quân có việc gì khó xử sao?

Ngu Thế Cơ và Trương Huyễn chưa bao giờ gặp nhau, cũng không giống như Bùi Củ coi trọng Trương Huyễn, lão ta không hứng thú lắm đối với loại tướng lĩnh trung tầng như Trương Huyễn, lão ta sẽ không lãng phí nhiều thời gian trên người của Trương Huyễn.

Theo lão ta thấy, quan hệ giữa lão ta và Trương Huyễn cũng chỉ là quan hệ mua bán, Trương Huyễn đưa ra một số lượng tiền tài rất lớn, vậy lão ta liền thay Trương Huyễn giải quyết một số phiền toái, chỉ là như vậy mà thôi.

Bình Luận (0)
Comment