Giang Sơn Chiến Đồ ( Dịch Full )

Chương 544 - Chương 501: Quách Huyến Xuất Binh

Chương 501: Quách Huyến xuất binh
Chương 501: Quách Huyến xuất binh

Quách Huyến trầm mặc, y ý thức được Diêu Khải nói rất có lý, hẳn là Trương Huyễn và La Nghệ không cấu kết với nhau, hơn nữa y biết rằng bình thường Trương Huyễn và La Nghệ cũng không có liên quan gì, nhưng ngược lại quan hệ của Trương Huyễn và con trai La Nghệ lại không tệ, dựa vào tính cách của Trương Huyễn không có khả năng thay La Nghệ bất chấp mạo hiểm này.

Tính cách của Quách Huyến vô cùng đa nghi, tuy rằng y miễn cưỡng tin tưởng Trương Huyễn rất không có khả năng cấu kết với La Nghệ, nhưng y vẫn không yên lòng về La Nghệ, lại nói với Diêu Khải:

- Kỳ thật ta cũng hiểu được đây là một cơ hội tốt, trong năm nay thánh thượng đối với việc ta không tận lực tiêu diệt phỉ hết sức bất mãn, vài lần đã hạ chiếu để ta xuất binh tiêu diệt phỉ, đúng lúc trọng binh của Đậu Kiến Đức và Cao Sĩ Đạt đều tập trung ở bờ bắc Hoàng Hà, cho ta có cơ hội tiến công từ sau lưng, tuy nhiên lại nói, ta làm sao để phòng ngừa La Nghệ làm việc mờ ám sau lưng đây?

Diêu Khải cười nói:

- Tiêu diệt loạn phỉ ở Hà Bắc, làm phó đô đốc U Châu như La Nghệ cũng phải có trách nhiệm, đô đốc có thể phái huynh đệ hoặc con của y làm tiên phong, xuất quân xuôi nam trước một bước, có người nhà của y làm vật thế chấp, đô đốc còn có lo lắng gì nữa?

- Nếu y không chịu để huynh đệ hoặc con của y xuất binh thì sao?

- Nếu y không chịu thì ép y giao quân đội cho đô đốc, nếu y vẫn không chịu nữa, vậy hãy để cho y tự đi giải thích với thánh thượng!

Cuối cùng Quách Huyến bị Diêu Khải thuyết phục, y gật gật đầu nói:

- Được rồi, ta đây liền viết thư cho La Nghệ!

… . . .

Trước mắt La Nghệ đã không còn ở Kế huyện, mà dọn đi huyện Lư Long ở quận Bắc Bình, đây cũng là ký kết ngầm của y và Quách Huyến đạt thành, nếu hai người ai cũng không có cách nào tiêu diệt đối phương, như vậy bọn họ liền nước sông không phạm nước giếng, trong bốn quận của U Châu, Quách Huyến khống chế Trác quận và quận An Lạc, La Nghệ khống chế quận Bắc Bình, còn về phần quận Ngư Dương, hai bên không ai đóng binh, là khu vực hòa hoãn của hai người, lương thực của triều đình đưa xuống cũng do hai người dựa theo số lượng quân đội mà chia ra.

Hai năm qua cả hai người đều bình an vô sự, tuy nhiên hai người vẫn như cũ ngầm đấu nhau, âm thầm thu thập chứng cứ đối phương bất trung với thiên tử, để lật đổ đối phương tại thời khắc mấu chốt.

La Nghệ nắm bắt được việc Quách Huyến khai báo sai quân số, trong danh sách binh lính của Quách Huyến là có hai vạn năm nghìn người, nhưng La Nghệ biết được, trên thực tế Quách Huyến chỉ có hai vạn hai nghìn người, tiền lương của ba nghìn quân kia chính là bị Quách Huyến bỏ túi riêng.

Mà Quách Huyến thì phát hiện La Nghệ âm thầm lui tới với Bột Hải hội, hơn nữa phụ thân của một gã tham quân dưới tay y là một trong sáu quý tộc của Bột Hải hội, Quách Huyến hoài nghi La Nghệ đã đầu quân cho Bột Hải hội, chỉ có điều bây giờ vẫn chưa tìm được chứng cớ xác thực.

Buổi sáng, La Nghệ nhận được thư của Quách Huyến đưa tới, yêu cầu y phái binh cùng mình đi tiêu diệt phỉ. Hơn nữa còn điểm danh huynh đệ La Thọ của y hoặc La Thành suất quân làm tiên phong.

La Nghệ cũng không cự tuyệt luôn, y cũng biết được thiên tử đối với việc U Châu không tiêu diệt được phỉ vô cùng bất mãn, nếu như mình từ chối luôn, vậy liền trở thành nhược điểm để Quách Huyến lật đổ mình, y sẽ nhân cơ hội này đổ tất cả trách nhiệm này lên trên đầu mình.

Nhất thời La Nghệ không đưa ra được chủ ý. Y liền sai người mời Ký Thất tham quân Ôn Ngạn Bác của mình đến.

Ôn Ngạn Bác xuất thân từ danh môn tại Thái Nguyên, con cháu mấy đời đều lấy học thức uyên bác để nổi danh. Phụ thân Ôn Quân Du, từng làm học sĩ Văn Lâm quán của Bắc Tề, huynh trưởng Ôn Đại Nhã đương nhiệm học sĩ đông cung của triều đình. Năm nay vừa mới được điều đi làm tư mã tại Thái Nguyên, phụ tá Lý Uyên. Năm ngoái Ôn Ngạn Bác được Lư gia mời làm tiến sĩ. Đến Kế huyện dạy học, rất được La Nghệ tán thưởng, mời y đảm nhiệm chức vụ Ký Thất tham quân, chính là thư ký riêng, trở thành mưu sĩ tâm phúc của La Nghệ.

Ôn Ngạn Bác xem hết thư của Quách Huyến cười nói:

- Đây là Quách đô đốc không tin đại soái, Quách đô đốc nhân cơ hội Cao Sĩ Đạt và Đậu Kiến Đức đóng quân tại bờ bắc Hoàng Hà, đánh lén sau lưng một cái, để thu hồi lại quận Hà Gian, báo cáo lên thiên tử, nhưng y lại phái đại soái ở phía sau kéo chân sau của gã, vì vậy yêu cầu đại soái cũng xuất binh, đặc biệt còn điểm danh lệnh đệ hoặc là trưởng công tử làm tiên phong, điều này rõ ràng cho thấy y tính dùng hai người này làm con tin.

La Nghệ yên lặng gật gật đầu, phân tích của Ôn Ngạn Bác và mình hoàn toàn giống nhau, nhưng vấn đề là mình có nên đáp ứng Quách Huyến hay không?

- Tham quân cảm thấy thế nào?

La Nghệ hỏi:

- Ta có nên đáp ứng Quách Huyến hay không?

Ôn Ngạn Bác sắp xếp suy nghĩ lại một lần nói:

- Đầu tiên chúng ta rõ ràng, nếu không đáp ứng xuất binh, chỉ sợ chưa đến một tháng thánh chỉ sẽ đến, nhẹ thì sẽ khiến đại soái rời khỏi U Châu, nặng thì giáng chức hoặc là miễn chức, ta cho rằng đây chính là nguyên nhân Quách Huyến không e sợ.

- Ta hiểu ý tứ của tham quân, nếu không thể tránh được việc xuất binh, ta đây cũng chỉ có thể xuất binh, chỉ có điều bắt ta lấy hai thân nhân ra làm tiên phong, ta cảm thấy không ổn, ta nghĩ phái một tên đại tướng dẫn quân xuất chinh, xuất ra năm nghìn người, tham quân cảm thấy thế nào?

Ôn Ngạn Bác cười nói:

- Ta cảm thấy đây là Quách Huyến để đại soái phải tự lựa chọn, hoặc là để lệnh đệ hoặc là để trưởng công tử suất quân, y không còn phải lo lắng phía sau, ít nhất quân đội có thể bảo vệ, nhưng mặt khác nếu để cho tướng lĩnh khác suất quân, việc này khẳng định năm nghìn quân không thể quay trở về quận Bắc Bình được, đây là ý tứ của Quách Huyến.

La Nghệ trầm tư thật lâu, sau đó đi ra đại sảnh nói với thân binh:

- Tìm đại công tử đến đây cho ta!

… . . .

Vượt ngoài dự liệu của Quách Huyến, không ngờ La Nghệ lại có thể thống khoái đáp ứng yêu cầu của mình, y để con trai La Thành của mình dẫn ba nghìn quân đội đi làm tiên phong, nghe theo sự điều khiển của Quách Huyến.

Tuy rằng binh lực có hơi ít một chút, nhưng La Nghệ phái con trai đi theo mình, điều này khiến Quách Huyến rất hài lòng, ít nhất y đã không còn lo lắng phía sau, có thể toàn lực xuôi nam.

Hai ngày sau, cũng chính là ngày thứ năm Trương Huyễn khiến cho quân đội của Đậu Kiến Đức đại bại, Quách Huyến thừa dịp quận Hà Gian trống không, tự mình dẫn hai vạn quân đội từ kênh Vĩnh Tế ồ ạt xuôi nam, tả tiên phong là La Thành, hữu tiên phong là Hầu Quân Tập, đại quân quét ngang quận Hà Gian, nhưng mục tiêu của Quách Huyến lại là hang ổ của Cao Sĩ Đạt ở huyện Nam Bì và nơi ở của Đậu Kiến Đức tại huyện Võ Ấp.

Sở dĩ Quách Huyến tấn công Đậu Kiến Đức và Cao Sĩ Đạt, mà không có tấn công vào hang ổ của Lư Minh Nguyệt ở quận Thượng Cốc gần đó, một nguyên nhân rất lớn chính là Đậu Kiến Đức và Cao Sĩ Đạt chiếm giữ huyện thành, tiền bạc, lương thực, kho hàng và người nhà của trùm thổ phỉ đều ở bên trong huyện thành, đánh hạ được huyện thành là có thể đắc thủ.

Ngược lại, hang ổ của Lư Minh Nguyệt giấu ở bên trong thâm sơn cùng cốc, tìm kiếm không dễ, tấn công lại càng khó, vì vậy mặc dù đại quân của Lư Minh Nguyệt đã giết đến quận Tương Quốc, đằng sau vô cùng trống rỗng, Quách Huyến vẫn không có ý định tiến đánh Lư Minh Nguyệt, mà thẳng hướng đến quận Hà Gian, toàn lực đối phó Cao Sĩ Đạt và Đậu Kiến Đức.

… . .

Sông Chương bắt nguồn từ Khổng Tử lĩnh tại Triệu quận, một đường từ phía đông bắc uốn lượn chảy đi, chảy qua Triệu quận, quận Tín Đô và quận Hà Gian, cuối cùng tại phía bắc huyện Trường Lư của quận Hà Gian rót vào kênh Vĩnh Tế, là con sông vô cùng trọng yếu của khu vực Hà Bắc.

Huyện Cung Cao của Quận Hà Gian chính là nằm ở giữa sông Chương và kênh Vĩnh Tế, trong huyện có mấy con sông nhỏ thông với sông Chương và kênh Vĩnh Tế, khiến cho vận chuyển đường thủy của huyện Cung Cao vô cùng tiện lợi, hướng bắc có thể tiến vào Trác quận, thậm chí tiến vào Bột Hải, phía nam có thể đi tới Lạc Dương và Hoàng Hà, vận tải đường thủy thông suốt bốn phương tám hướng.

Ngay tại một vùng quê của huyện Cung Cao cách sông Chương chừng một dặm, có một trang viên chiếm diện tích hai nghìn mẫu đất, trong trang viên bị một con sông nhỏ chia thành hai, phía nam xây dựng hơn mười tòa kiến trúc, phía bắc là một khu quân doanh.

Đồng thời bốn phía xây dựng tường vây cao gần hai trượng, ngoại trừ dựng lên tháp cao để giám thị, còn có tráng đinh mang đao dắt chó lớn đi tuần tra dọc theo tường vây, bất cứ kẻ nào cũng không được phép đến gần tường vây trang viên quá năm mươi bước, nếu không nhẹ thì bị đánh đập, nặng thì chết.

Trang viên này vừa thần bí mà tràn đầy sát khí khiến cho nông hộ xung quanh đều bàn tán, đột nhiên năm trước trang viên được xây dựng cải tạo, cũng không ai biết người nào ở trong trang viên, chỉ biết là thường thường có xe ngựa lui tới, thậm chí còn có đội tào chứa đầy hàng hóa đi vào trang viên, nhưng quan phủ cũng chưa bao giờ dám hỏi tới.

Mọi người chỉ biết trước kia trang viên này thuộc về một viên thượng thư của Bắc Tề, mọi người liền hoài nghi có phải chỗ này có người muốn tạo phản.

Buổi chiều hôm đó, một con thuyền chở khách từ kênh Vĩnh Tế theo sông nhỏ chạy vào trong cửa sông của trang viên, dừng lại trên một bến tàu trong trang viên, một gã tiểu tướng tuổi trẻ oai hùng mang theo hơn mười tên trang đinh chạy ra nghênh đón, cung kính đứng ở bên bến tàu chờ.

Lúc này từ trong tàu chở khách một nữ tử đi ra, chỉ thấy nàng dáng người cao gầy, hông đeo trường kiếm, mặc một thân màu vàng nhạt cùng với váy ngắn áo lỡ tay, đầu đội nón có màn che, lụa mỏng che khuất khuôn mặt, đứng phía sau là hai gã hộ vệ dáng người dũng mãnh nhanh nhẹn.

Tiểu tướng tuổi trẻ liền vội vàng tiến lên khom mình thi lễ:

- Cháu họ tham kiến cô cô!

Nữ tử bỏ nón có màn trướng ra, lộ ra một khuôn mặt trắng nõn, rõ ràng đúng là nhân vật thứ ba của Bột Hải hội mất tích đã lâu - Cao Tuệ.

Cao Tuệ già đi rất nhiều, trên trán và khóe mắt đã xuất hiện không ít nếp nhăn nhỏ, nhưng trong đôi mắt hạnh vẫn như trước mang theo vẻ quyến rũ, cách ăn mặc vẫn lẳng lơ như vậy, tuy nhiên xương gò má cao ngất cùng với làn môi hơi mỏng đã phá hư đi dung mạo có lực hấp dẫn đối với nam nhân của nàng, khiến cho người ta cảm thấy nàng rất khắc nghiệt và cường ngạnh.

Cao Tuệ đi xuống thuyền nhẹ nhàng cười:

- Dực nhi mặc khôi giáp vào thật có bộ dáng của tướng quân, không tệ, thoạt nhìn thật giống.

Tên tiểu tướng trẻ tuổi đến đón tiếp Cao Tuệ chính là con trai thứ ba của hội chủ Cao Liệt của Bột Hải hội, tên là Cao Nguyên Dực, dáng người khôi ngô, hai vai có lực, từ nhỏ thích luyện võ, mặc dù mới mười bảy tuổi, nhưng trong Bột Hải hội đã có chút danh tiếng, sử dụng một thanh đại đao nặng bảy mươi cân.

Mặc dù từ nhỏ Cao Nguyên Dực luôn sợ cô cô, nhưng đánh giá của cô cô lại khiến trong lòng y không thoải mái, cái gì mà gọi là nhìn thật giống, chẳng lẽ là mình cố ý hóa trang sao?

Trong lòng của y rất không vui, nói chuyện cũng có chút lười nhác mệt mỏi:

- Phụ thân đang chờ tại Vọng Sơn các.

Cao Tuệ gật gật đầu, xoay người đi đến một lầu cao phía xa xa, đi vài bước, nàng dừng chân quay đầu cười nói với cháu họ:

- Đổi kiếm bên hông thành một thanh hoành đao, thì trông càng giống một tướng quân hơn.

Nàng cười khúc khích, bước nhanh đi xa, Cao Nguyên Dực bị cô cô mỉa mai rất giận, y giật bảo kiếm bên hông xuống, hung hăng ném vào trong sông nhỏ bên cạnh.

Bình Luận (0)
Comment