Đoàn người tới trước quận nha, mấy binh sĩ đứng ở chỗ râm mát đi lên đón, “Các ngươi là người nào?”
Trương Công Cẩn chắp tay cười nói: “Chúng ta là từ U Châu tới đây, phụng lệnh La đô đốc tới gặp Trương đại soái, xin thông báo thay chúng ta!”
Một binh sĩ nhận ra La Thành, nói nhỏ cho lữ soái cầm đầu hai câu, lữ soái đánh giá La Thành một cái, liền gật gật đầu nói: “Các vị xin chờ một chút, ta lập tức đi bẩm báo!”
Lữ soái xoay người hướng bên trong quận nha chạy đi, không bao lâu, Trương Huyễn bước nhanh từ trong quận nha đi ra, cười ha ha nói: “Các vị, đã lâu không gặp, hoan nghênh đến Tề quận!”
La Thành tiến lên giành trước thi lễ, “Tiểu đệ chào đại ca, lần này tiểu đệ là đặc biệt đến thăm chất nhi.”
Trương Huyễn cười cho hắn một quyền hõm vai, “Đặc biệt đến mà nói, phải cho lễ gặp mặt, chuẩn bị cho con ta lễ gặp mặt gì?”
“Lễ gặp mặt đương nhiên là có, đại ca yên tâm.”
Lúc này, Trương Công Cẩn tiến lên hành lễ, “Tham kiến đại soái!”
Trương Huyễn biết La Thành chỉ là tới chơi một chút, Trương Công Cẩn mới là đại biểu chính thức của La Nghệ. Hắn thu hồi nụ cười tùy ý, ôm quyền hoàn lễ nói: “Thời tiết nóng như vậy, Trương trưởng sử một đường vất vả, mời mọi người vào trước đi đã!”
“Mời Trương đại soái!”
Mọi người đi Trương Huyễn đi vào cổng quận nha...
Trương Huyễn sai thủ hạ đi dịch quán an bài tùy tùng của Trương Công Cẩn ở lại trước, hắn thì đem Trương Công Cẩn và La Thành mời đến nội đường.
La Thành không muốn tham dự hội đàm chính thức, hắn cũng về dịch quán nghỉ ngơi trước một bước. Trương Công Cẩn ở nội đường ngồi xuống, Trương Huyễn lại bảo người dâng trà. Trương Công Cẩn áy náy nói: “Tháng trước đô đốc nhà ta đã thu được thư tướng quân gởi, chỉ là công việc thật sự quá nhiều, ngàn đầu vạn mối, không có thời gian cẩn thận cân nhắc đề nghị của tướng quân, cho nên kéo dài một tháng mới trả lời, xin tướng quân thứ lỗi!”
“Hiện tại La đô đốc cân nhắc xong chưa?” Trương Huyễn cười hỏi.
Trương Công Cẩn gật gật đầu, “Cao Khai Đạo chiếm cứ Liêu Đông, uy hiếp rất lớn với quận Bắc Bình, đô đốc nhà ta vốn hai lần muốn xuất binh thảo phạt, nhưng đều bởi các loại duyên cớ chưa xuất binh. Trương tướng quân đề nghị liên thủ thảo phạt Cao Khai Đạo, đương nhiên là chuyện tốt, chỉ là đô đốc nhà ta không hiểu, tướng quân tính xuất binh như thế nào? Chẳng lẽ trực tiếp giết đến quận Bắc Bình sao?”
Trương Huyễn lắc lắc đầu, “Quân đội của ta sẽ ngồi thuyền bắc thượng, nhưng thuyền của ta không nhiều, cho nên xuất binh cũng nhiều nhất năm sáu ngàn, cho nên ta hy vọng liên thủ với La đô đốc đối phó Cao Khai Đạo, chỉ cần U Châu chịu bỏ năm ngàn quân, tính cả quân đội của ta, chúng ta có thể tiêu diệt Cao Khai Đạo.”
Trương Công Cẩn nhẹ nhàng ‘Ồ ——‘ một tiếng, thì ra Trương Huyễn chuẩn bị ngồi thuyền bắc thượng, khó trách hắn có thể giết đến Liêu Đông, nhưng trong lòng Trương Công Cẩn vẫn có chút nghi hoặc, hắn lại hỏi: “Tướng quân vì sao vội vàng muốn tiêu diệt quân đội của Cao Khai Đạo? So sánh, chúng ta lại cảm thấy Đậu Kiến Đức, Cao Sĩ Đạt, Lô Minh Nguyệt đối với Thanh Châu uy hiếp lớn nhất, Cao Khai Đạo xa ở Liêu Đông, tựa như tạm thời còn chưa uy hiếp đến tướng quân, đây lại là vì sao, tướng quân có thể chỉ giáo hay không?”
Trương Công Cẩn xem như đã hỏi tới mấu chốt, Trương Huyễn trước mắt cực kỳ xa Liêu Đông, hắn sao lại đột nhiên quan tâm tới Liêu Đông? Cho dù tiêu diệt Cao Khai Đạo, quân đội chiếm lĩnh Liêu Đông vẫn là U Châu quân, chẳng lẽ Trương Huyễn hắn còn muốn khống chế Liêu Đông hay sao?
Trương Huyễn sớm có chuẩn bị, hắn thản nhiên nói: “Chúng ta nhận được tình báo xác thực, Cao Khai Đạo đã âm thầm đầu hàng Cao Lệ. Hắn chiếm lĩnh Liêu Đông, trên thực tế chính là Cao Lệ chiếm lĩnh Liêu Đông, một khi Cao Lệ xuất binh, sẽ uy hiếp nghiêm trọng sự an toàn của Hà Bắc. Cho nên ta cho rằng nên giải quyết Cao Khai Đạo trước, ngăn cản Cao Lệ xuất binh Liêu Đông. Ta cảm thấy La đô đốc đem Cao Khai Đạo thả về Liêu Đông, có chút thất sách!”
Trương Công Cẩn đỏ mặt, hắn hiểu sự bén nhọn trong câu này của Trương Huyễn, ám chỉ bọn họ có cấu kết với Cao Khai Đạo, Trương Công Cẩn vội vàng giải thích: “Tướng quân có thể hiểu lầm rồi, Cao Khai Đạo không phải là từ quận Bắc Bình tiến vào Liêu Đông, hắn là đi quận Ngư Dương vòng qua cứ điểm Lô Long tiến vào Liêu Đông, bên kia chúng ta binh lực không đủ, phòng ngự mỏng yếu, cho nên bị Cao Khai Đạo chui chỗ trống.”
Cao Khai Đạo rốt cuộc đi Liêu Đông như thế nào, Trương Huyễn đã sớm phái người tra rành mạch, hắn cũng tạm thời không muốn xé rách da mặt với Trương Công Cẩn, liền không nhắc việc này nữa, đề tài thoáng chuyển hỏi: “Không biết La đô đốc chuẩn bị bao giờ xuất binh, phái bao nhiêu quân đội bắc thượng Liêu Đông, Trương trưởng sử có thể chỉ rõ hay không?”
Trên mặt Trương Công Cẩn nóng nát, hồi lâu sau mới cười khổ nói: “Để tướng quân thất vọng rồi, đô đốc nhà ta cân nhắc mãi, vẫn là quyết định tạm thời không xuất binh Liêu Đông.”
Trương Huyễn trầm mặt xuống, “Đây là vì sao?”
“Một là đô đốc nhà ta không quá rõ dụng ý xuất binh Liêu Đông của Trương tướng quân, tuy vừa rồi tướng quân đã nói rõ lý do xuất binh Liêu Đông, nhưng đây không phải nguyên nhân chủ yếu chúng ta không xuất binh, nguyên nhân chủ yếu là U Châu chịu uy hiếp cực lớn. Lô Minh Nguyệt, Bột Hải hội, Đậu Kiến Đức và Cao Sĩ Đạt đang như hổ rình mồi nhìn chằm chằm Trác quận, tiếp theo quận Thượng Cốc còn có Ngụy Đao Nhi và Vương Bạt Tu uy hiếp, binh lực bọn hắn đều có mười mấy vạn, mà chúng ta chỉ có hơn hai vạn người, một khi phái binh bắc thượng, Trác quận sẽ xuất hiện cục diện binh lực trống rỗng, chỉ sợ khó có thể ngăn cản các lộ loạn phỉ thừa dịp trống mà vào. U Châu sẽ nguy hiểm.”
“Cho nên La đô đốc quyết định từ chối đề nghị xuất binh của ta?” Trương Huyễn lạnh lùng nói.
“Không phải từ chối, mà là cân nhắc lợi hại. Cao Khai Đạo uy hiếp đối với chúng ta còn chưa lớn, so sánh mà nói, tiêu diệt Ngụy Đao Nhi cùng Vương Bạt Tu quận Thượng Cốc mới là khẩn cấp.”
Nói đến đây, Trương Công Cẩn khom người thi lễ, “Xin tướng quân thứ lỗi!”
La Nghệ không chịu xuất binh ở trong dự kiến của Trương Huyễn, La Nghệ vốn âm thầm có cấu kết với Cao Khai Đạo, hắn sao có thể xuất binh tiêu diệt Cao Khai Đạo, cho dù hắn miễn cưỡng xuất binh, cũng là vì kéo chân sau mình, hẳn là La Nghệ không tin mình có thể tiêu diệt Cao Khai Đạo, cho nên mới từ chối không đánh.
Trên thực tế, đây là Trương Huyễn đang ép La Nghệ tỏ thái độ, hắn ở trước khi xuất binh bịt mồm La Nghệ trước, miễn cho hắn lại hướng triều đình vu hãm mình. Trương Huyễn khiến La Nghệ biết, mình rất rõ quan hệ của La Nghệ hắn với Cao Khai Đạo.
Trương Huyễn trầm ngâm hồi lâu sau mới chậm rãi nói: “Nếu La đô đốc thật sự không chịu xuất binh, ta cũng không miễn cưỡng, nhưng nếu ta đánh bại Cao Khai Đạo, ta sẽ đóng quân Liêu Đông phòng ngự Cao Lệ, hy vọng khi đó La đô đốc đừng quá mức mẫn cảm.”
“Cái này...”
Trong lòng Trương Công Cẩn bỗng có một loại cảm giác không ổn, hắn cảm giác bọn họ đã rơi vào cạm bẫy Trương Huyễn bày ra.