Trữ tiên sanh Cao Khai Đạo nói, là phụ tá của Cao Lệ Mạc Ly chi Uyên Thái Tộ, Uyên Thái Tộ xuất phát từ kiêng kị đối với Tùy triều, không phái quân đội cùng quan viên chính thức tiến vào Liêu Đông, mà là dùng phụ tá, võ sĩ, thương nhân các lực lượng dân gian trợ giúp Cao Khai Đạo.
Trữ tiên sanh tên đầy đủ là Trữ Thọ Đức, tuổi chừng bốn mươi, vừa ốm vừa cao, giống như cây gậy trúc.
Hắn theo Uyên Thái Tộ đã mười mấy năm, là phụ tá rất đắc lực của Uyên Thái Tộ, hắn được phái tới làm quân sư của Cao Khai Đạo, giúp Cao Khai Đạo khống chế Liêu Đông,
Một lát sau, Trữ Thọ Đức lắc lư vào đại trướng, thấy Cao Khai Đạo tâm sự nặng nề đứng ở trước bản đồ, liền cười nói: “Chẳng lẽ là quân đội của Trương Huyễn đã giết đến?”
“Tiên sinh sao biết?”
Cao Khai Đạo trợn mắt ngẩng đầu, nhìn chăm chú vào Trữ Thọ Đức. Hắn thật ra rất không thích Trữ Thọ Đức này, hắn biết người này thật ra là Uyên Thái Tộ phái tới giám thị mình, phòng ngừa mình ủng binh tự lập, hơn nữa Trữ Thọ Đức đại biểu Uyên Thái Tộ, chung quy sẽ không tự chủ được biểu hiện ra một loại tư thái trên cao nhìn xuống, làm Cao Khai Đạo rất bất mãn, chỉ là hắn cần được Cao Lệ ủng hộ lương thực cùng binh khí, mới không thể không nhịn xuống sự bất mãn trong lòng.
Đây cũng là nguyên nhân căn bản Cao Khai Đạo kiên trì muốn tấn công huyện Liễu Thành, trong huyện Liễu Thành có đủ lương thực cùng quân tư để hắn thoát khỏi Cao Lệ khống chế.
Trữ Thọ Đức nheo mắt cười nói: “La Nghệ không phải đã nói sao? Trương Huyễn ít ngày nữa sẽ từ đường biển giết đến Liêu Đông, bảo chúng ta làm tốt chuẩn bị nghênh chiến.”
Trong lòng Cao Khai Đạo nhất thời mắng to La Nghệ, hắn căn bản chưa đem thư của La Nghệ nói cho Trữ Thọ Đức, nhưng Trữ Thọ Đức thế mà lại biết rành mạch, nói rõ La Nghệ viết hai phong thư, một phong cho mình, một phong cho Trữ Thọ Đức, tên khốn hai mặt này.
Trong lòng Cao Khai Đạo hung hăng mắng một câu, bất đắc dĩ, hắn chỉ đành đem tin tức trinh sát phát hiện thám báo Tùy quân nói rõ một lần.
Trữ Thọ Đức nhướng mày, “Thế mà lại nghe được ra khẩu âm Tề quận?”
“Thủ hạ ta đều là người vùng quận Thanh Hà, quận Bình Nguyên, chỉ cách Tề quận một cái Hoàng Hà, bọn họ phân biệt được rõ.”
“Xem ra khả năng là thủ hạ của Trương Huyễn khá lớn, nhưng ngươi nghĩ tới chưa, một con thuyền nhỏ có thể vượt qua Bột Hải sao?”
Cao Khai Đạo gật gật đầu, “Một điểm này ta nghĩ tới, cũng là chỗ ta lo lắng nhất, ta hoài nghi đội tàu của Trương Huyễn đã đến Liêu Đông, bỏ neo ở bờ biển, phái thám báo đến liên hệ với Liễu Thành trước.”
“Vậy tướng quân chuẩn bị ứng đối như thế nào?”
“Trừ nghênh chiến, ta còn có thể làm sao bây giờ? Nhưng tiên sinh không là quân sư của ta sao? Ta trái lại muốn nghe cao kiến của tiên sinh một chút!”
Cao Khai Đạo cắn hai chữ ‘Quân sư’ đặc biệt nặng, trong giọng nói tràn ngập châm chọc. Hắn chưa từng thừa nhận Trữ Thọ Đức là quân sư của mình, hôm nay hắn liền cố ý dùng cái quân sư này để chèn ép Trữ Thọ Đức, xem hắn có cách nào?
Trữ Thọ Đức đương nhiên nghe ra châm chọc trong giọng nói của Cao Khai Đạo, trong lòng hắn cười lạnh một tiếng. Hiện tại tạm không tính toán, về sau lại chậm rãi thu thập người này. Hắn nghĩ nghĩ, liền không chút hoang mang nói: “Bạch Lang thủy quá hẹp, hải thuyền khó có thể đi, mà thuyền nhỏ lại không thể vượt biển, cho nên ta suy đoán quân đội của Trương Huyễn sẽ không dọc Bạch Lang thủy hành quân, như vậy ngược lại đi đường xa, quân đội của hắn hẳn là đi đường thẳng về phía Liễu Thành, như vậy cách chúng ta đại khái một trăm năm mươi dặm. Nhanh nhất ngày mai, muộn nhất ngày kia, quân đội của Trương Huyễn nhất định sẽ giết đến.”
Cao Khai Đạo lắc đầu, “Xem ra tiên sinh không quá hiểu vượt biển, thuyền đánh cá phần lớn là ba trăm đến năm trăm thạch, chúng nó ở trong Bột Hải có rất nhiều, sóng gió Bột Hải so với Đông Hải nhỏ hơn nhiều, thuyền năm trăm thạch hoàn toàn có thể vượt biển, cũng có thể đi vào Bạch Lang thủy. Ta lại cảm thấy Tùy quân nhất định sẽ theo đội tàu tiếp tế tiếp viện, quân đội của Trương Huyễn hẳn là dọc Bạch Lang thủy bắc thượng.”
“Không phải như thế!”
Trữ Thọ Đức vẫn cố chấp kiên trì ý nghĩ của mình, “Trương Huyễn sở dĩ liên hệ huyện Liễu Thành, chính là hy vọng có thể từ Liễu Thành đạt được tiếp tế tiếp viện, ta nhắm chừng hắn cũng không nhiều thuyền, lương thực và binh sĩ không thể lưỡng toàn, lương thảo nhất định không đủ.”
Cao Khai Đạo rốt cuộc không kiên nhẫn đối với loại lý luận suông này, hắn bước nhanh đi đến cửa lều cao giọng thét ra lệnh: “Phái ra hai đội thám tử, một đội dọc Bạch Lang thủy tới cửa sông, một đội đi đường thẳng đi bờ biển, tra xét rõ tình báo chi tiết về quân địch cho ta!”
~~~~
Sự thật đã chứng minh, Cao Khai Đạo phán đoán không sai, buổi chiều, Cao Khai Đạo đã nhận được phi ưng truyền báo, ở phụ cận Yến quận Yến Thành huyện phát hiện Tùy quân, khoảng một vạn người và một đội tàu chở đầy lương thực, bọn họ cũng chưa nóng lòng hướng phía Liễu Thành tiến quân, mà là đóng quân ở Yến Thành huyện.
Mà một mũi thám tử khác đi đường thẳng lại không phát hiện được gì cả.
Cao Khai Đạo liên tục cười lạnh, hắn không để ý tới Trữ Thọ Đức đề nghị nữa, dẫn đại quân hướng phía Yến quận chạy đi. Đã không thể tránh được chiến một trận cùng Tùy quân, như vậy thừa dịp Tùy quân Thanh Châu đi xa mệt nhọc, đánh bọn hắn trở tay không kịp.
Nhưng sự giả dối của Cao Khai Đạo lại ở lúc này biểu hiện ra tràn ngập, đại quân hắn chỉ đi ra không đến năm mươi dặm, liền âm thầm phái tâm phúc đại tướng Dương Tri Trí dẫn sáu ngàn quân từ đường nhỏ đi vòng về huyện Liễu Thành, một khi Lô Xích Phong dẫn quân ra khỏi thành phối hợp quân đội của Trương Huyễn, như vậy cơ hội cướp lấy huyện Liễu Thành đã đến.
Ngàn chiếc chiến thuyền của Thanh Châu quân dùng thời gian bốn ngày vượt Bột Hải, đến cửa sông Bạch Lang của Liêu Đông, Trương Huyễn lập tức chia quân hai đường, lệnh Bùi Hành Quảng dẫn ba ngàn kỵ binh vu hồi bắc thượng, bản thân hắn thì tự mình dẫn một vạn đại quân cùng ba trăm chiếc thuyền vận lương dọc theo Bạch Lang thủy ngược dòng.
Bạch Lang thủy bắt nguồn từ Bạch Lang sơn nam bộ quận Liễu Thành, hướng bắc chảy qua huyện Liễu Thành, lập tức rẽ hướng đông, ở sau khi chảy vào Yến quận, lại rẽ hướng nam, cuối cùng ở Yến quận Vọng Hải trấn rót vào Bột Hải, bày ra một cái hình cung tròn bất quy tắc. Bạch Lang thủy lòng sông không rộng, nhiều nhất chỉ có thể chạy thuyền năm trăm thạch, sau khi qua Yến quận, lòng sông đột nhiên hẹp đi, dòng nước chảy xiết, chỉ có thể dùng thuyền nhỏ bắc thượng, bởi vậy đội tàu Tùy quân ở sau khi đến huyện Yến Thành liền dừng tiến lên, đem lương thảo dỡ vào huyện Yến Thành, huyện Yến Thành liền thành trọng địa hậu cần của Tùy quân.
Trên đầu Yến Thành huyện thành, Trương Huyễn và mấy tên tướng lĩnh đứng ở trên đầu tường nhìn Y Vô Lư sơn phương xa, dãy núi như một con rồng khổng lồ từ bắc tới nam nằm ngang trên đồng bằng Liêu Đông, chỉ để lại một cái thông đạo bề rộng chừng trăm dặm nam bộ Yến quận.