Lô Xích Phong nghe mà trợn mắt há hốc mồm, thế mà lại là vượt biển tới đây. Lúc này, Đặng Cảo đã xem xong thư, trong lòng vạn phần kích động, vội vàng đem thư đưa cho Lô Xích Phong nói: “Lô tướng quân đọc thư trước đi, chúng ta được cứu rồi!”
Lô Xích Phong vội vàng tiếp nhận thư đọc một lần, nhất thời trong lòng mừng rỡ. Trương Huyễn ở trong thư tỏ vẻ muốn vượt biển lên phía bắc đánh Cao Khai Đạo, bảo vệ Liêu Đông. Hắn vội hỏi: “Không biết tướng quân của các ngươi chuẩn bị bao giờ xuất binh, phái bao nhiêu quân đội bắc thượng Liêu Đông?”
“Cụ thể phái bao nhiêu quân đội ty chức không biết, nhưng đại soái trước khi đi nói cho ty chức, nếu Liễu Thành bên này có thể đứng vững Cao Khai Đạo tiến công mãnh liệt, chậm nhất trong nửa tháng đại quân nhất định có thể giết đến Liêu Đông.”
Lô Xích Phong gật gật đầu, “Xin chuyển lời Trương tướng quân, chúng ta sẽ động viên toàn thành tử thủ Liễu Thành, chờ đợi viện binh của hắn đến!”
~~~~
Đại doanh của Cao Khai Đạo ngay tại trong một cánh đồng phía nam huyện Liễu Thành ngoài mười dặm, là một tòa quân doanh kiểu bức tường, có gần ba vạn quân, bởi vì quân đội của Cao Khai Đạo được Cao Lệ toàn lực ủng hộ, tuy quân đội Cao Lệ tạm thời chưa tiến vào Liêu Đông, nhưng Cao Lệ lại hướng quân đội Cao Khai Đạo cung cấp lượng lớn vũ khí, lương thực Tùy quân để lại, đem quân đội của Cao Khai Đạo chế tạo thành một cánh quân tinh nhuệ.
Cao Khai Đạo vốn là thuộc cấp của Cách Khiêm hãn phỉ Hà Bắc, từ sau đầu năm Cách Khiêm bị Dương Nghĩa Thần đánh tan toàn tuyến, Cao Khai Đạo liền dẫn hai vạn thủ hạ còn lại bắc thượng Liêu Đông, ở Liêu Đông cát cứ phát triển.
Nhưng một thân phận khác của Cao Khai Đạo lại là con vợ kế hoàng tộc Cao Lệ, tuy hắn xuất thân không tốt, phụ thân là hoàng tộc bà con xa Cao thị, mẫu thân chỉ là một thị nữ, nhưng bằng vào hắn võ nghệ cao cường cùng khôn khéo có khả năng, ở quân đội Cao Lệ từng bước được tăng lên, cuối cùng được thượng tầng Cao Lệ thưởng thức phái đến Trung Nguyên, ẩn núp ở trong quân đội của Cách Khiêm, trở thành phụ tá đắc lực của Cách Khiêm, ở sau khi Cách Khiêm binh bại mất mạng, Cao Khai Đạo ở dưới Cao Lệ bày mưu đặt kế, dẫn quân bắc thượng Liêu Đông phát triển.
Cao Khai Đạo khoảng ngoài ba mươi tuổi, mặt ngựa, hai mắt dài nhỏ, tỏ ra đặc biệt âm hiểm giả dối, nhưng hắn lại có một dáng người đẹp, cao sáu thước năm ( khoảng một thước chín ), bả vai rộng, cơ bắp đôi tay rất phát triển. Hắn từ nhỏ ở Liêu Đông học võ, luyện một thân võ nghệ cao cường, dùng một cây chùy đồng cán dài nặng tám mươi cân, có sự dũng mãnh vạn người khó địch.
Cao Khai Đạo ở Liêu Đông phát triển có thể nói thế như chẻ tre, ngắn ngủn ba tháng đã thổi quét ba quận Liêu Đông, binh lực từ ban đầu hai vạn tăng lên nhanh chóng mãnh liệt đến bốn vạn đại quân, nhưng từ một tháng trước hắn bắt đầu tiến công một tòa thành kiên cố cuối cùng Liễu Thành huyện của Liêu Đông, sự nghiệp của hắn ở Liêu Đông liền không thuận, hắn tấn công huyện Liễu Thành suốt một tháng, chẳng những chưa hạ được tòa Liêu Đông đệ nhất thành chứa đựng lượng lớn lương thực và vũ khí này, ngược lại tổn binh hao tướng vượt qua vạn người.
Đương nhiên, Cao Khai Đạo cũng không cho rằng quân đội thủ thành lợi hại bao nhiêu, đối phương sáu ngàn quân chết quá nửa, còn có mấy vạn dân phu giúp đỡ thủ thành, quân đội không đáng lo, mấu chốt là thành trì Liễu Thành quá cao lớn chắc chắn, tường thành cao tới bốn trượng, sông đào bảo vệ thành rộng ba trượng, nối liền một thể với Bạch Lang thủy, dùng thang công thành bình thường không được, phải dùng thang công thành. Chính là Liễu Thành dễ thủ khó công, khiến cho Cao Khai Đạo tổn thất thảm trọng, một tháng cũng chưa đánh hạ được Liễu Thành.
Sớm từ mười ngày trước Cao Khai Đạo đã dừng công thành, hắn đang đợi Cao Lệ sắp đưa tới thang công thành loại dài hơn, loại thang công thành này là hàng nhái thang đặc thù Tùy quân tấn công Liêu Đông thành làm ra, vừa rộng vừa cao, thân thang trầm trọng, cương xoa bình thường rất khó đem nó đẩy ra ngoài thành, chính là vũ khí sắc bén dùng lúc tấn công Liễu Thành, căn cứ tình báo, loại thang công thành này ba ngày trước đã vượt qua Liêu Hà, đang trên đường tiến đến Liễu Thành, làm Cao Khai Đạo rất chờ mong.
Nhưng tối hôm qua U Châu đô đốc La Nghệ đưa tới một phong thư lại phá hủy tâm tình chờ mong của Cao Khai Đạo.
Trong đại trướng, Cao Khai Đạo đang chắp tay sau lưng đi qua đi lại, ánh mắt thỉnh thoảng liếc về phía bản đồ trên bàn. Trên bản đồ bị hắn dùng bút vẽ một đầu mũi tên, từ quận Bắc Hải vẽ mãi tới quận Liễu Thành, đi ngang qua toàn bộ Bột Hải.
Trương Huyễn thế mà lại chuẩn bị xuất binh Liêu Đông tiêu diệt mình, điều này khiến Cao Khai Đạo vừa bất an, vừa căm tức, bất an là hắn nghe đại danh Trương Huyễn đã lâu, Nam chinh bắc chiến, chiến công hiển hách. Nay hắn giết hướng Liêu Đông, mình có thể ngăn được hay không, mà căm tức lại là nhằm vào La Nghệ. Nếu La Nghệ chịu phối hợp mình lừa mở cổng Liễu Thành huyện thành, hắn đã sớm hạ được tòa đại thành chắc chắn này, không đến mức hôm nay còn trú binh dã ngoại, nhưng La Nghệ rất giảo hoạt, từ đầu tới cuối không chịu giúp mình thiên thành.
“Khởi bẩm đại vương, có tình báo khẩn cấp!” Ngoài lều bỗng truyền đến tiếng một binh sĩ bẩm báo.
“Tiến vào!”
Cao Khai Đạo đã trở nên rất mẫn cảm, nghe được tình huống khẩn cấp trái tim hắn liền bắt đầu nhảy lên mạnh mẽ.
Một binh sĩ bước nhanh vào, quì một gối nói: “Một mũi trinh sát bị phục kích, đã chết chín huynh đệ, một huynh đệ bị thương nặng chưa chết, đã được cứu tới đây, hiện chờ ở ngoài lều. Hắn nói phát hiện tình báo trọng đại, nhất định muốn tự mình bẩm báo đại soái.”
Cao Khai Đạo thầm cả kinh, ngoài thành không nên có binh sĩ Tùy quân mới đúng, sao có thể bị tập kích?
Hắn vội vàng đi ra khỏi đại trướng, chỉ thấy trên đất ngoài lều đặt một bộ cáng, trên cáng là một binh sĩ bản thân bị thương nặng, hơi thở mỏng manh. Gã hơi mở mắt, tựa như muốn nói cái gì, Cao Khai Đạo vội vàng ngồi xổm xuống thấp giọng hỏi: “Đã phát hiện tình báo gì?”
Binh sĩ hơi thở mỏng manh nói: “Năm tên Tùy binh... ngồi thuyền đi rồi, là... là khẩu âm Tề quận...”
Chưa nói xong, cả người binh sĩ run rẩy một trận, rốt cuộc tắt thở.
Cao Khai Đạo một lúc lâu nói không nên lời. Hắn đã hiểu, nhất định là người của Trương Huyễn đã tới Liễu Thành, La Nghệ trong thư nói cho hắn, Trương Huyễn sẽ ngồi thuyền vượt biển mà đến, như vậy binh sĩ Tùy quân ngồi thuyền đến huyện Liễu Thành liền hoàn toàn ăn khớp tình báo của La Nghệ.
Đầu óc Cao Khai Đạo nhất thời trở nên trống rỗng, một loại sợ hãi thật sâu từ ở sâu trong lòng dâng lên, giống như chuyện hắn sợ hãi đã lâu bỗng xảy ra.
Đứng sững sờ thật lâu, hắn xoay người đi về phía trong đại trướng, ở cửa lều bỏ lại một câu, “Bảo Trữ tiên sanh tới gặp ta!”