Lô Xích Phong nghĩ đơn giản hơn Đặng Cảo rất nhiều, đây là vì hắn chức quan không cao, chỉ là một gã quân phủ phó chức, hiện tại quân phủ trên cơ bản đã giải tán, hắn Ưng đả lang tướng này cũng không có danh phận, mà Trương Huyễn là tướng quân thật sự, lại là Hà Bắc chiêu thảo sứ, quân chức cao hơn hắn nhiều lắm, cho nên hắn chỉ có thể phục tùng quân lệnh vô điều kiện.
Đương nhiên, Lô Xích Phong cũng có một chút tư tâm, đó là Trương Huyễn là con rể Phạm Dương Lô thị, hắn tuy không phải Phạm Dương Lô thị, nhưng cũng là nhất mạch gia tộc, hàng năm hắn đều sẽ đi Phạm Dương tham gia Lô thị tộc tế, cũng từng gặp thê tử Lô Thanh của Trương Huyễn, ở một mức độ nào đó, hắn và Trương Huyễn có một chút quan hệ thân thích quanh co như vậy, Lô Xích Phong tự nhiên sẽ có một phần suy nghĩ đầu nhập vào.
Trương Huyễn vào quận nha, Đặng Cảo mời Trương Huyễn ngồi xuống, Lô Xích Phong thì ngồi ở hạ thủ tiếp khách, mấy tên tùy tùng dâng trà cho bọn họ, Đặng Cảo lúc này mới thấp giọng hỏi: “Xin hỏi tướng quân, U Châu quân sao lại đem Cao Khai Đạo đón đi, chẳng lẽ La đô đốc và Cao Khai Đạo thực sự có quan hệ nào đó?”
Trương Huyễn cười hỏi ngược: “Đặng thái thú vì sao sẽ nói như vậy?”
Đặng Cảo nhìn thoáng qua Lô Xích Phong, Lô Xích Phong oán hận nói: “Nếu không phải U Châu quân thả, Cao Khai Đạo sao có thể dẫn quân bắc thượng Liêu Đông? Chúng ta đã sớm hoài nghi La Nghệ và Cao Khai Đạo có cấu kết, hôm qua tận mắt nhìn thấy, mới chứng thật điều chúng ta hoài nghi.”
Trương Huyễn chậm rãi nói: “Đã nói đến trình độ này, vậy ta cũng không giấu hai vị, La Nghệ thật ra là có cấu kết với Cao Lệ, mà bản thân Cao Khai Đạo là người Cao Lệ, quân đội của hắn là thế lực Cao Lệ xếp vào ở Liêu Đông, cho nên La Nghệ thầm giúp Cao Khai Đạo cũng chính là hợp tình hợp lý.”
“Quân bán nước chết tiệt!” Lô Xích Phong mắng khẽ một tiếng.
Đặng Cảo lại thấp giọng hỏi: “Tướng quân cảm thấy chuyện này cần bẩm báo triều đình không?”
Trương Huyễn lắc đầu, “Chuyện này tuyệt không thể làm ầm ĩ, triều đình một khi can thiệp, nếu không giải quyết không được vấn đề, ngược lại sẽ đem La Nghệ bức phản. Một khi La Nghệ tạo phản, Cao Lệ sẽ tiến công Liêu Đông quy mô, khi đó Đặng thái thú liền không đường thối lui, cho nên ta cảm thấy bảo trì trầm mặc mới là lựa chọn tốt nhất.”
Đặng Cảo yên lặng gật đầu, hắn biết Trương Huyễn nói đúng, triều đình căn bản không thể chú ý đến Liêu Đông, mà nếu bảo trì trầm mặc, vậy bọn họ chỉ có thể nghe theo Trương Huyễn an bài. Trên thực tế, bọn họ đã thành thủ hạ của Trương Huyễn, không có đường sống lựa chọn khác.
Trương Huyễn lại tiếp tục nói: “Ta tính bổ nhiệm Dương Thiện Hội làm thái thú Yến quận, do hắn phụ trách thủ huyện Yến Thành, Đặng thái thú tiếp tục đảm nhiệm thái thú quận Liễu Thành, toàn bộ dân cư Liêu Đông đều tập trung ở Yến Thành và Liễu Thành, chỉ cần thủ được hai tòa thành trì này, Liêu Đông sẽ không thất thủ. Lô tướng quân, phòng ngự Liễu Thành bên này ta giao cho ngươi.”
Lô Xích Phong vội vàng đứng dậy hành lễ, “Ty chức tuân lệnh!”
~~~~
Cao Khai Đạo âm thầm may mắn mình quyết định phái sáu ngàn quân phục kích Liễu Thành, tuy phục kích chưa thành công, hắn lại bảo tồn cho mình một cánh quân, không đến mức thua táng gia bại sản.
Nhưng hắn ở Liêu Đông đã không còn nơi sống yên ổn, hắn không thể không phục tùng La Nghệ an bài.
Sáu ngàn quân của Cao Khai Đạo đóng ở ngoài Lâm Du quan của quận Bắc Bình, chính hắn tắc tiến vào quan nội, gặp được từ Trác quận tới rồi La Nghệ.
Trong đại trướng, La Nghệ ngồi ở trước bàn trầm ngâm không nói, Cao Khai Đạo thì thấp thỏm bất an đứng ở một bên, yên lặng chờ đợi La Nghệ quyết định.
Qua một hồi lâu, La Nghệ mới chậm rãi nói: “Dù sao ta hiện tại vẫn là Đại Tùy U Châu đô đốc, rất nhiều chuyện không thể làm quá phận, cho nên ta cho ngươi một lựa chọn.”
“Mời đô đốc nói thẳng!” Cao Khai Đạo khom người nói.
“Ngươi có hai con đường, một đường là đi Hà Bắc, ta thả ngươi vào Lâm Du quan, ở Hà Bắc mặc ngươi phát triển, ta sẽ không nghe không hỏi, ngươi và ta cũng không có quan hệ. Đương nhiên, nếu ngươi vẫn muốn ở lại Liêu Đông, ta cũng không phản đối, nhưng ngươi đừng trông cậy vào ta sẽ lại một lần nữa tiếp ứng ngươi.”
Cao Khai Đạo không muốn ở lại Liêu Đông, ở lại Liêu Đông đã không thực tế nữa, quân tư lương thực hắn mất sạch, sáu ngàn người không có lương thực, chỉ có thể là tự chịu diệt vong.
Trầm mặc một lát, Cao Khai Đạo liền thở dài nói: “Xin đô đốc nói con đường thứ hai.”
“Con đường thứ hai chính là ngươi gia nhập quân đội của ta, ngươi trở thành một quân của U Châu, tiếp tục thống soái quân đội của ngươi đóng ở quận Bắc Bình, lương thảo ngươi cần do ta cung ứng, cơ bản ngươi có thể bảo trì độc lập, nhưng lựa chọn này ta là có điều kiện.”
“Đô đốc có điều kiện gì?”
Ánh mắt La Nghệ ngước lên, sắc bén nhìn chăm chú vào Cao Khai Đạo, “Con ngươi phải ở lại Kế huyện, ta sẽ an bài hắn ở quận học đọc sách, cũng cam đoan hắn an toàn, đây là điều kiện của ta, ngươi tự cân nhắc đi!”
Cao Khai Đạo đương nhiên biết con mình là ở lại bên người La Nghệ làm con tin, trong lòng hắn không quá nguyện ý, nhưng nghĩ đến mình ở Hà Bắc cũng không có chỗ đặt chân, đầu tiên Trương Huyễn sẽ không tha cho hắn, tiếp theo hắn và Đậu Kiến Đức có thù oán, Đậu Kiến Đức cũng sẽ không tha cho hắn, Cao Sĩ Đạt và Lô Minh Nguyệt cũng sẽ không cho hắn cơ hội phát triển, tất nhiên là diệt cho thống khoái, nghĩ tới nghĩ lui, hắn trừ một con đường đầu hàng La Nghệ, hắn thế mà không còn đường nào có thể đi.
Tất cả bất đắc dĩ, Cao Khai Đạo chỉ đành quì một gối hành lễ, “Ty chức nguyện góp sức vì đô đốc!”
La Nghệ gật gật đầu, “Vậy buổi tối hôm nay, ngươi đem con đưa tới đi!”
***
Tết Trung Nguyên là ngày tế tổ trong năm, lại gọi là tết Vu Lan, cũng là tết quỷ từ xưa đến nay, một ngày này thành Trường An trắng đêm không đóng cửa thành, thả lỏng cấm đêm, mọi người ở trong sông lớn nhỏ thả đèn, để tiếp dẫn hồn phách người nhà từ địa phủ đi ra, cùng lúc đó, từng nhà đều ở cửa đặt một ít ngũ cốc, cung cấp hồn phách người thân đã qua đời dùng ăn lúc về nhà.
Trường An, các hạng hoạt động tết Trung Nguyên chủ yếu tập trung ở Khúc Giang cùng các chùa chiền lớn, hai bờ Khúc Giang tụ tập ngàn vạn người thả đèn, khiến trong Khúc Giang thủy quang ảnh ngược, đèn đuốc huy hoàng, có thể nói là đồ sộ.
Mà chùa chiền to nhỏ thì tổ chức pháp hội Vu Lan bồn, các sư sẽ tổ chức tịnh đàn nhiễu kinh, thượng lan bồn cung, các sư thụ thực vân vân các các loại nghi thức.
Trường An, chùa Báo Ân cũng không ngoại lệ, mấy trăm tăng nhân tụ tập ở quảng trường chùa, tín đồ tới từ bốn phương tám hướng đem các loại thức ăn cung phụng cho tăng chúng, bày tỏ vô thượng sùng kính đối với Phật Đà.
Nhưng đêm tết Trung Nguyên, chùa Báo Ân ở Trường An còn tổ chức một hạng mục công việc trọng đại khác, đó là một tụ hội bí mật của quý tộc Quan Lũng, một lần nữa thành lập phủ Võ Xuyên.