Giang Sơn Chiến Đồ ( Dịch Full )

Chương 601 - Chương 546: Thủy Tặc Trường Giang (1)

Chương 546: Thủy tặc Trường Giang (1)
Chương 546: Thủy tặc Trường Giang (1)

Hoàng Dục đứng ở trên hoành dương thuyền, nhìn chăm chú vào từng chiếc thuyền đáy bằng chở đầy sắt thô từ trong dòng sông nhỏ đi ra, chậm rãi tới gần hoành dương thuyền, đem từng khối sắt thô cực lớn để vào lưới dây thừng, vô số binh sĩ trên thuyền dùng tháp cần trục đem lưới dây thừng nặng mấy ngàn cân chậm rãi kéo lên thuyền lớn.

“Hoàng tham quân không đi thăm nhà một chút sao?” Thiên tướng Chu Mãnh chậm rãi đi đến bên cạnh Hoàng Dục cười hỏi.

Hoàng Dục lắc lắc đầu, “Trước mắt đang chấp hành nhiệm vụ, nào có thể về nhà, sau khi giao lệnh mới là thời gian của mình.”

“Thật ra có thể viết phong thư nhà để bọn họ mang về.” Chu Mãnh chỉ chỉ thuyền nhỏ bận rộn phía dưới.

Hoàng Dục cười nói: “Đa tạ tướng quân quan tâm, ta đã viết thư nhà ở Giang Đô, nhờ thúc phụ mang về rồi.”

Chu Mãnh gật gật đầu, lại cảm khái nói: “Lần này thế mà lại lặn lội đường xa tới Trường Giang, đại soái của chúng ta thực là đại thủ bút, nhưng cũng không ngờ sẽ thuận lợi như vậy, thế mà không gặp phải thuyền trinh sát tuần hành quân đội Giang Đô, cũng là chúng ta may mắn.”

Hoàng Dục khẽ cười nói: “Chính cái gọi là binh mã chưa động, lương thảo đi trước, đây thật ra không phải may mắn, mà là thám tử Giang Đô chúng ta đã sớm thăm dò chi tiết Trường Giang, có đầy tình báo chuẩn bị, cho nên chúng ta mới có thể thuận lợi như vậy.”

“Thì ra là như thế.”

Chu Mãnh kinh ngạc nói: “Chẳng lẽ đại soái đã sớm mưu tính việc này sao?”

“Cũng không phải, bởi vì đại soái muốn lợi dụng đầy đủ hoành dương thuyền vận chuyển hàng hóa, Trường Giang cũng sẽ là nơi thường đến, cho nên rất chú trọng tình báo tuần tra phòng ngự Trường Giang, chúng ta ở huyện Giang Dương chuyên môn có một điểm tình báo, bọn họ phụ trách thu thập các loại tình báo trên Trường Giang, sau đó phát hướng Thanh Châu, chúng ta bởi vậy mò thấu chi tiết Trường Giang, chín chiếc thuyền lớn mới dám nghênh ngang như vậy đi vào Trường Giang, nhưng đội tàu chỉ có thể đến quận Lư Giang.”

“Đây là vì sao?”

Hoàng Dục thản nhiên nói: “Qua quận Lư Giang sẽ là địa bàn của Bà Thủy tặc Lâm Sĩ Hoằng, người này có mấy trăm chiếc chiến thuyền, khống chế thủy đạo Trường Giang phía tây quận Lư Giang, chín chiếc hoành dương thuyền này của chúng ta hắn sao có thể không đỏ mắt.”

Chu Mãnh cả kinh, vội nói: “Chúng ta lúc qua Giang Ninh có thể bị người của Giang Nam hội phát hiện rồi, bọn họ có thể thông báo Lâm Sĩ Hoằng hay không?”

“Ngươi lo lắng do Lâm Sĩ Hoằng ra mặt cướp thuyền, lại hai nhà chia của sao?”

“Ta quả thật có chút lo lắng, ta từng nghe đại soái nói, hai chiếc hoành dương thuyền này đó là Giang Nam hội chuẩn bị bán cho Lâm Sĩ Hoằng, kết quả bị chúng ta đoạt, hiện tại Trường Giang phòng bị lỏng, mấy trăm chiếc chiến thuyền của Lâm Sĩ Hoằng chính là vua Trường Giang, phạm vi hoạt động của bọn hắn sẽ tuyệt không giới hạn ở phía tây Lư Giang.”

Hoàng Dục cũng cảm thấy Chu Mãnh lo lắng có đạo lý, tuy Giang Nam hội chưa chắc sẽ bán bọn họ, nhưng đội tàu của Lâm Sĩ Hoằng nhất định sẽ không bị cực hạn ở phía tây quận Lư Giang, nếu đại soái vẫn là Giang Hoài chiêu thảo sứ, cho Lâm Sĩ Hoằng một trăm lá gan hắn cũng không dám tới trêu chọc, nhưng bọn họ hiện tại xa ở Thanh Châu, Lâm Sĩ Hoằng chưa chắc sẽ e ngại bọn họ nữa.

Đúng lúc này, bỗng có binh sĩ chỉ vào mặt sông phương xa hô to: “Chu tướng quân, có đội tàu đến!”

Chu Mãnh chấn động, vội đi đến mép thuyền nhìn kỹ, chỉ thấy trên mặt sông phía tây ngoài hai dặm xuất hiện một đội tàu, đều là chiến thuyền khoảng năm trăm thạch, khoảng hơn hai mươi chiếc, sắc mặt Chu Mãnh ngưng trọng hẳn lên, lập tức ra lệnh: “Thuyền số một cùng thuyền số hai đi ngăn trở bọn họ, không cho bọn họ tới gần.”

Lần này Chu Mãnh cũng dẫn theo một ngàn thuỷ quân, chủ yếu tập trung ở trên thuyền số một cùng thuyền số hai, đối phương chỉ có hai mươi mấy chiếc chiến thuyền năm trăm thạch, lấy hình thể hoành dương thuyền cùng một ngàn binh sĩ, đối phương không phải đối thủ của mình.

Hai chiếc thuyền lớn hoành dương thuyền chậm rãi đi lên, xếp hàng ở trên mặt sông, chặn lại phía trước đường đi đội tàu, một ngàn binh sĩ giơ cung cài tên, ở trên thuyền trận địa sẵn sàng đón quân địch.

Hơn hai mươi chiếc chiến thuyền xuất hiện ở trên mặt sông chính là thuyền trinh sát sông của Bà Dương thủy tặc Lâm Sĩ Hoằng. Chính như Chu Mãnh nói, thủy quân Đại Tùy giải tán, Trường Giang phòng thủ đường thủy thả lỏng, Lâm Sĩ Hoằng sớm không hài lòng phạm vi thế lực trung du Trường Giang, hắn bằng vào ưu thế tuyệt đối mấy trăm chiếc chiến thuyền của mình, đã đem thế lực kéo dài đến mặt nước hạ du Trường Giang.

Chỉ là ngại bởi mặt mũi Giang Nam hội, trinh sát tuần hành của bọn họ lấy huyện Giang Ninh làm giới hạn, phía đông Giang Ninh bọn họ không đi, nội địa Giang Nam bọn họ cũng không đi.

Hôm nay đội thuyền trinh sát tuần hành này do đồng hương kiêm anh em kết nghĩa Thao Sư Khất của Lâm Sĩ Hoằng dẫn dắt, bọn họ vừa lúc gặp đội tàu Thanh Châu đến quận Lịch Dương chở gang cùng đồng đĩnh.

Lâm Sĩ Hoằng hiện tại đã không phải Bà Dương thủy tặc, hắn đã chiếm lĩnh quận Dự Chươ ng, tự phong làm đại tướng quân, có hơn năm vạn quân, các loại chiến thuyền hơn bốn trăm chiếc, Thao Sư Khất thì là nhân vật số hai, cai quản thuỷ quân, bình thường Thao Sư Khất sẽ không đi ra, nhưng hôm nay hắn vừa lúc dẫn quân tuần tra Trường Giang.

Thao Sư Khất tuổi tầm hơn ba mươi, làn da màu đồng cổ, dáng người không cao, nhưng bộ dạng dị thường cường hãn. Hắn vô cùng kinh ngạc nhìn chín chiếc hoành dương thuyền hình thể khổng lồ xa xa. Thao Sư Khất đương nhiên biết đây là thuyền gì, năm trước hắn ở huyện Giang Dương đã phát hiện hai chiếc hoành dương thuyền bỏ hoang, hắn nhất thời vui sướng vô cùng.

Nhưng thuyền lớn thuộc về huyện Giang Dương, cũ nát nữa cũng là hai chiếc quan thuyền, hắn liền ủy thác Trầm Kiên thay hắn mua về và sửa hai chiếc hoành dương thuyền này, nhưng ở lúc thuyền vừa mới tu sửa xong, Trương Huyễn lại hoành đao giết ra, cướp đi hai chiếc thuyền lớn hiếm thấy này, Thao Sư Khất và Lâm Sĩ Hoằng vì thế đau lòng hơn một tháng, bọn họ biết giá trị hai chiếc hoành dương thuyền này, Thao Sư Khất cũng vì thế âm thầm tự trách không thôi.

Mà hiện tại, không chỉ có hai chiếc hoành dương thuyền, thế mà là chín chiếc hoành dương thuyền, Thao Sư Khất ở ngoài sự kinh ngạc, trong ánh mắt lộ ra sự tham lam khó có thể ức chế.

“Nhị đại vương, đối phương hình như có quân đội!”

Một gã thủ hạ bị nóng cháy trong mắt Thao Sư Khất dọa sợ, thật cẩn thận nhắc nhở.

Ánh mắt Thao Sư Khất rơi ở trên hai chiếc thuyền lớn vắt ngang ở trên mặt sông, bên trên đứng đầy binh sĩ. Hắn nhắm chừng thô sơ giản lược, có khoảng một ngàn người, mà mình chỉ có bốn trăm người. Con mẹ nó, sớm biết đã mang nhiều quân đội chút!

Nhưng trong lòng hắn cũng rõ, chín chiếc hoành dương thuyền này nhất định là đội tàu của Trương Huyễn, chỉ là lúc bọn họ tới, Giang Nam hội vì sao không thông báo mình?

‘Bọn chúng nhất định còn có thể đến tiếp!’

Trong lòng Thao Sư Khất nổi hung lên một trận.

Bình Luận (0)
Comment