Lô Trác mừng rỡ, “Thế thúc mời nói!”
Bùi Uẩn vuốt râu cười nói: “Hiện tại Trung Nguyên thiên tai lớn, sứ giả vỗ về của triều đình còn chưa quyết định nhân tuyển, nếu hiền chất làm sứ giả vỗ về, nán lại bên ngoài mấy tháng, không phải là biến tướng tránh họa sao?”
“Nhưng... thánh thượng sẽ đồng ý sao?” Lô Trác chần chờ hỏi.
“Thánh Thượng đương nhiên sẽ không đồng ý, nhưng có ta và huynh trưởng từ bên trong vận hành thao tác, chuyện này có lẽ sẽ không cần thông qua thánh thượng, mà là do Yến vương điện hạ tới quyết định, đến lúc đó cụ thể đề cử ai làm sứ giả vỗ về, chính là chuyện của Lại bộ cùng ngự sử đài.”
Lô Trác nhất thời tỉnh ngộ. Lại bộ nắm giữ ở trong tay Bùi Củ, ngự sử đài nắm giữ ở trong tay Bùi Uẩn, nếu bọn họ liên danh đề cử mình làm sứ giả vỗ về, Yến vương nhất định sẽ đồng ý.
Chỉ là...
Lô Trác dù sao cũng là gia chủ Lô thị, hắn chậm rãi tỉnh táo lại, liền ý thức được Bùi Uẩn là có chuyện tới nhà, gã giúp hắn một đại ân, nhất định là có điều kiện.
Trầm mặc một lát, Lô Trác liền hàm súc thử nói: “Thế thúc đại ân như thế, bảo chất nhi cảm tạ như thế nào mới được?”
Bùi Uẩn cười cười, lại nói: “Còn có một tin tức ta quên nói cho hiền chất, huynh trưởng ta đã quyết định hủy bỏ thông gia với Thôi thị. Nói thẳng, ta trước nay kiên quyết phản đối huynh trưởng đem cháu gái ruột gả cho Thôi Văn Tượng, kẻ này lỗ mãng, ngu xuẩn, gặp lợi quên nghĩa, mất đức hạnh, tương lai không thành được chủ Bác Lăng Thôi thị, ta nhiều lần khuyên bảo huynh trưởng, hiện tại huynh trưởng rốt cuộc đã tiếp nhận đề nghị của ta.”
Lô Trác nhất thời trầm mặc không nói. Hắn đương nhiên biết Bùi Uẩn vì sao nhắc tới việc này, Thôi Bùi thông gia, trên thực tế là vì giúp Thôi Triệu đối phó mình. Từ sau khi đám cưới Thôi Lô hai nhà vỡ tan, Thôi Triệu đã coi mình là địch, hơn nữa được lợi bởi Trương Huyễn, thanh danh Lô thị ở trong sĩ tộc Hà Bắc không ngừng tăng vọt, mình đã thay thế Thôi Triệu trở thành lãnh tụ sĩ tộc Hà Bắc, Thôi Triệu muốn đoạt lại địa vị lãnh tụ, liền ôm chân Bùi Củ.
Hiện tại Bùi Uẩn tỏ rõ thái độ hủy bỏ hôn sự này, thật ra chính là nói cho mình, Bùi gia không giúp Thôi Triệu đối phó mình nữa, cũng chính là liên minh Bùi Thôi sắp tiêu tán, đây là Bùi Uẩn đang thể hiện ý tốt rõ ràng đối với mình, Lô Trác sao có thể nghe không hiểu.
Chỉ là Bùi Uẩn nhiều phen lấy lòng mình, hắn rốt cuộc muốn cầu mình cái gì?
Lô Trác thở dài nói: “Ta hoàn toàn hiểu tâm ý thế thúc, thế thúc cứ nói rõ đi! Cần chất nhi làm gì? Chỉ cần chất nhi có thể làm được, nhất định sẽ không chối từ!”
Bùi Uẩn nên nói đều nói hết rồi, Lô Trác đã biết ý đồ đến của mình, hắn cũng không hàm súc uyển chuyển nữa, liền chậm rãi nói: “Hiền chất hẳn là cũng biết, lúc trước Bùi gia chuẩn bị chiêu Trương Huyễn làm rể, nhưng cuối cùng không thành công...”
Lô Trác biến sắc, hắn bỗng hiểu ý tứ Bùi Uẩn, nhất thời vội nói: “Trương Huyễn đã cưới tiểu nữ làm vợ, hiện tại lại nói chuyện này, có phải không có ý nghĩa hay không?”
“Hiền chất nghe ta nói xong đã.”
Bùi Uẩn cười, lại tiếp tục nói: “Lúc trước Bùi gia đã phạm một sai lầm, nên lấy đích nữ gả Trương tướng quân, nhưng cuối cùng là cháu gái ta Trí Trí cùng Trương tướng quân thân cận, có chút chậm trễ Trương tướng quân, hiện tại hối hận thì đã muộn. Nhưng đại trượng phu nên có ba vợ bốn nàng hầu, ta muốn lại đem cháu gái Trí Trí gả Trương tướng quân làm bình thê. Hiền chất cũng biết, chuyện này là do phu nhân của Trương tướng quân làm chủ, cho nên ta hy vọng hiền chất có thể giúp ta việc này.”
Lô Trác một lúc lâu nói không ra lời, thì ra Bùi Uẩn là vì mục đích này. Bùi Trí Trí hắn biết, là Bùi Tuyên Khí con trưởng Bùi Uẩn sinh cùng thị nữ, bộ dạng rất không tệ, lúc trước Bùi gia chính là muốn đem nàng gả cho Trương Huyễn làm vợ, nhưng không biết vì sao, Trương Huyễn không đáp ứng.
Bình thê chỉ là cách nói dễ nghe một chút, trên thực tế chính là thiếp, lấy thân phận thứ nữ của Bùi Trí Trí, làm bình thê cũng không phải là không thể được, nhưng Bùi gia là địa vị gì, quan viên bình thường có thể lấy được thứ nữ Bùi gia làm vợ đã phải đốt nhang thơm rồi, hiện tại Bùi gia thế mà lại muốn đem thứ nữ tặng cho Trương Huyễn làm thiếp.
Lô Trác bỗng có một loại đắc ý nói không nên lời, Lô gia thế mà ở trong bất tri bất giác vượt qua Bùi gia sĩ tộc quyền lực số một Đại Tùy, điều này thật sự là không thể ngờ được!
“Hiền chất có thể đáp ứng không?” Bùi Uẩn ánh mắt sáng ngời nhìn chăm chú vào Lô Trác.
Lô Trác sao có thể không đáp ứng, hắn còn cần dựa vào Bùi thị huynh đệ giúp hắn rời khỏi Giang Đô tránh họa!
Lô Trác gật gật đầu, “Được rồi! Ta đêm nay sẽ viết thư cho tiểu nữ.”
***
Trên đường cái phía nam thành Thái Nguyên, mấy chục kỵ binh hộ vệ Lý Uyên một đường chạy vội về hướng bắc. Lý Uyên đầu đội kim khôi, thân khoác hoàng kim khóa tử giáp, hông đeo chiến kiếm, rất uy phong lẫm liệt, kim khôi và hoàng kim giáp đều là di vật của Lý Hổ tổ phụ Lý Uyên, luôn đặt ở đáy hòm, thẳng đến gần đây hắn mới lật ra làm giáp trụ bản thân mặc.
Nửa tháng qua, tâm tính Lý Uyên có biến hóa rất lớn, chủ yếu là sau khi tiêu diệt Vô Đoan Nhi khiến hắn có được hai vạn binh sĩ tinh nhuệ. Ngay không lâu trước đây, trưởng tử Kiến Thành dẫn hai vạn quân rút đến quận Trường Bình, khiến trong tay hắn có bốn vạn quân, lòng hắn tự tin, làm việc liền không sợ này sợ nọ nữa, cứ một thời gian liền đi huyện Giới Hưu xem xét hai vạn quân đội huấn luyện.
Cách thành Thái Nguyên không đến mười dặm, một đội kỵ binh hơn trăm người chạy tới trước mặt, dẫn đầu là một tướng lĩnh trẻ tuổi, chính là thứ tử Lý Thế Dân của Lý Uyên.
“Phụ thân!”
Lý Thế Dân thật xa liền thấy phụ thân mặc kim giáp, vội vàng vẫy tay hô to.
Lý Uyên ghìm chặt chiến mã, cười hỏi: “Thế Dân, sao con lại tới đây?”
Lý Thế Dân chạy tới trước mặt phụ thân, lau đi mồ hôi trên trán cười nói: “Con cảm thấy phụ thân hộ vệ quá ít, không quá yên tâm, cho nên đặc biệt tới bảo hộ.”
“Nhị ca là đang cười nhạo võ nghệ ta không cao sao?” Lý Huyền Bá phía sau Lý Uyên rầu rĩ than thở một câu.
“Tiểu tam, nhị ca của con là có ý tốt, chưa có nói con không được.”
Lý Uyên quay đầu an ủi con trai một câu. Hắn trước đây không thích con trai ba, nhưng từ khi Huyền Bá luyện thành tuyệt thế võ công, trở thành thiên hạ đệ nhất mãnh tướng, hắn liền hoàn toàn thay đổi thành kiến đối với Huyền Bá, bắt đầu thích gã.
Lý Thế Dân tiến lên vỗ vỗ bả vai huynh đệ cười nói: “Một hai tên mâu tặc Tam đệ đương nhiên không cần để ở trong lòng, nhưng nếu là một ngàn binh sĩ đột kích, ngươi cũng chỉ có thể bảo vệ bản thân mình, bên cạnh phụ thân có thêm một kỵ binh, liền có thêm một phần bảo hộ, hiểu chưa?”