Một binh sĩ quan sát một lát, trở về hướng Tống Nhân Kiệt bẩm báo: “Khởi bẩm giáo úy, ngoài nhà đá có sáu gã trông coi, kẻ trông coi còn lại đều ở trong một dãy phòng đối diện, nhưng cửa sổ nhà đá bị rèm vải che khuất, không thấy rõ tình hình bên trong, không biết phòng trong có người trông coi hay không?”
Tống Nhân Kiệt trầm ngâm một lát, đây dù sao cũng là vợ con Đậu Kiến Đức, không phải tù phạm bình thường, hẳn là khả năng giam lỏng lớn nhất, trong phòng hẳn là điều kiện không tệ, hơn nữa không có người trông coi.
Hắn nhìn nhìn sắc trời, đã canh năm, không thể tiếp tục kéo dài. Hắn lập tức nói với mười mấy thủ hạ chuẩn bị đột kích: “Ra tay phải nhanh, phải tàn nhẫn, không thể có một chút do dự, một khi bắt đầu hành động, ta ở bên ngoài sẽ đồng thời hành động.”
“Xin giáo úy yên tâm, sẽ không có bất cứ vấn đề gì!”
Mười tám thủ hạ đáp ứng một tiếng, lập tức chui vào đường hầm, tổng cộng có sáu gã trông coi, vậy sẽ là ba người đối phó một người.
Trước nhà đá, sáu gã trông coi đang uể oải ngồi dựa vào tường ngủ gật. Vợ con Đậu Kiến Đức trở thành con tin của Bột Hải hội đã sắp bốn năm, vì phòng ngừa Đậu Kiến Đức cướp người, bắt đầu từ hai năm trước, Bột Hải hội mỗi ba tháng đem con tin dời đi một lần, đồng thời đây cũng là cơ mật cao nhất của Bột Hải hội, trực tiếp do hội chủ Cao Liệt phụ trách, ngay cả Cao Tuệ cũng không biết.
Tổng cộng năm mươi tên trông coi, đều là người Bột Hải hội chọn lựa ra, ai cũng trung thành và tận tâm, nhưng thi thố nghiêm mật nữa cũng sẽ có khe hở, lần này tình báo tiết lộ chính là do một gã trông coi trong đó đem địa điểm giấu cho chủ nhân ban đầu của hắn, cuối cùng thông qua Lục Tự Kiệm tiết lộ cho Tùy quân.
Mười tám binh sĩ Tùy quân đã từ trong đường hầm đi ra, phủ phục dưới đất, cách mục tiêu của bọn họ chỉ xa có bảy tám bước. Đúng lúc này, một gã trông coi trong đó đứng lên, tựa như chuẩn bị đi tiểu.
Ngay nháy mắt hắn vừa đứng dậy, mười tám binh sĩ đồng thời bắn ra kình nỏ, không có bất cứ sự chuẩn bị nào, mười tám mũi tên nỏ bôi độc đồng thời bắn thủng đầu sáu gã binh sĩ trông coi, sáu gã binh sĩ trông coi cùng nhau ngã xuống đất, ngay cả kêu thảm thiết cũng chưa phát ra.
Mười tám binh sĩ đồng thời nhảy dựng lên, hướng nhà đá vồ tới, một cước đá văng cửa phòng, lao vào. Cùng lúc đó, một phát tên nỏ kêu vang hướng ngoài tường bắn đi, đây là tín hiệu động thủ, trăm binh sĩ ngoài tường ôm cây gỗ lớn hướng tường cao húc tới.
Mọi chuyện đều xảy ra trong nháy mắt. Ngay cùng lúc Tùy quân phá cửa mà vào, trạm gác ngầm nấp ở trên tường cao phát hiện dị thường, lập tức hò hét, tiếng trống gỗ chói tai chợt vang lên, mấy chục binh sĩ trông coi từ trong phòng đối diện lao ra.
Lúc này, chỉ nghe một tiếng vang lớn, “Rầm!” Bụi đất bay lên, tường cao bị phá vỡ một cái lỗ to, chỉ thấy một đội kỵ binh Tùy quân từ trong bụi đất xuất hiện, bọn họ hò hét hướng binh sĩ trông coi đối diện chém giết.
***
Bột Hải hội từ sau khi ba vạn quân đội trình làng đã công khai hóa, nhưng Bột Hải hội lại không chiếm cứ diện tích đất lớn như loạn phỉ khác, bọn họ chỉ chiếm một tòa thành trì, cũng chính là huyện Hà Gian quận trì quận Hà Gian, ba vạn tinh nhuệ đóng quân trong tòa huyện thành này.
Tuy Hà Gian huyện đã thành thành trì duy nhất Bột Hải hội khống chế, nhưng Bột Hải hội cũng không có tính toán kinh doanh nó, đô thành trong mơ của Bột Hải hội vẫn là thành An Dương, huyện Hà Gian chỉ là nơi ở tạm thời của bọn hắn.
Cũng là duyên cớ này, huyện Hà Gian tỏ ra cũ nát mà nhỏ hẹp, trong thành chật chội không chịu nổi, buôn bán cũng không sôi nổi, phần lớn là tửu quán nhỏ khách sạn nhỏ, nhưng thanh lâu kỹ quán lại rất nhiều, trong huyện thành nho nhỏ thế mà có gần trăm nhà, có ba vạn quân của Bột Hải hội đóng quân ở huyện thành, thanh lâu đương nhiên là làm ăn thịnh vượng.
Đến đêm, toàn bộ huyện thành liền thành một mảng oanh oanh yến yến, khắp nơi có thể thấy được đèn lồng màu vỏ quất đặc hữu của thanh lâu.
Xe ngựa của Cao Tuệ đi vào Hà Gian huyện thành. Nàng tỏ ra có chút mệt nhọc, vẻ mặt phong trần mệt mỏi. Nàng vừa từ Trung Nguyên trở về, hiện tại Cao Tuệ phụ trách Trung Nguyên và Lạc Dương địa khu, Hà Bắc do hội chủ Cao Liệt trực tiếp quản lý, lần này Cao Tuệ trở về chính là hồi bẩm cho huynh trưởng tiến độ của quân Ngoã Cương.
Lúc này, trên đường truyền đến một trận tiếng cười liếc mắt đưa tình, tiếp theo là mấy nam tử cười điên cuồng. Cao Tuệ không khỏi xuyên thấu qua rèm sa của xe ngựa nhìn, sắc mặt nhất thời âm trầm xuống.
Nàng lạnh lùng nhìn nữ tử thanh lâu hai bên đường cái cười nói không ngừng cùng từng đám binh sĩ tầm hoa vấn liễu, trong lòng rất bất mãn, nào có quân đội phóng túng binh sĩ như vậy, ngay cả quân đội Trương Kim Xưng lúc trước cũng không cho phép ra ngoài ban đêm.
Phóng túng binh sĩ như vậy, quân đội còn có sức chiến đấu sao? Nàng đã sớm nghe nói huyện Hà Gian đặc biệt nhiều kỹ viện, lần này là nàng tận mắt thấy, xem ra đồn đãi cũng không phải là giả dối, là tình huống chân thật, Cao Tuệ quyết định hảo hảo nói một câu với huynh trưởng. Nếu Mục Toại Tân quản không tốt quân đội, thì trực tiếp đổi người.
Xe ngựa của Cao Tuệ ở trước cửa phủ Bột Hải hội chậm rãi dừng lại, đây là một tòa nhà lớn diện tích năm mươi mẫu
Ở trung ương huyện thành, nó thật ra là ba dãy nhà ven sông cải tạo thành, hiện tại trở thành tổng bộ của Bột Hải hội.
Cao Tuệ xuống xe ngựa, bước nhanh đi hướng bên trong phủ, vào cửa phủ nàng liền cảm thấy không khí có chút không đúng, mỗi người đi lại vội vàng, tỏ ra rất khẩn trương, nhưng nàng liên tục hỏi hai người, tựa như cũng chưa xảy ra chuyện gì? Làm trong lòng Cao Tuệ có chút kinh ngạc.
Nàng một đường đi thẳng tới ngoại thư phòng của huynh trưởng, chỉ chờ một lát, một thị nữ đi ra hướng nàng quỳ gối thi lễ, “Hội chủ mời phu nhân vào!”
Cao Tuệ vào phòng, chỉ thấy huynh trưởng Cao Liệt đang chắp tay sau lưng đi qua đi lại trong phòng, tỏ ra thấp thỏm lo âu. So sánh với năm trước, mái tóc đen nhánh đã biến thành hoa râm, có thể thấy được áp lực của hắn cực lớn, Cao Tuệ không khỏi âm thầm thở dài, nàng biết tâm bệnh của huynh trưởng ở nơi nào, là nội bộ Bột Hải hội xảy ra vấn đề.
Năm trước, sau khi trải qua một trận sóng gió tù binh, tâm tính đại bộ phận thành viên Bột Hải hội bị bắt rõ ràng có biến hóa, rất nhiều người bắt đầu giữ lại đường lui cho bản thân, không toàn lực ủng hộ Bột Hải hội như trước nữa. Rõ ràng nhất là mùa thu năm trước lương tiền nộp lên trên, lương tiền so với năm kia ước chừng bớt đi một nửa, các hội viên đều có các loại lý do, thu hoạch không tốt, kinh doanh không tốt vân vân, trên thực tế chính là không muốn toàn lực ủng hộ Bột Hải hội nữa.