Quận Bình Nguyên là một trong các căn cơ Cao Sĩ Đạt chiếm lĩnh gần năm năm, bởi vì Cao Sĩ Đạt hấp thụ Trương Kim Xưng giáo huấn, ở quận Bình Nguyên và quận Bột Hải tích cực thi hành quân truân, giải quyết nguồn lương thực của quân đội, gánh nặng của dân chúng không lớn, bởi vậy lòng dân cùng trị an quận Bình Nguyên cùng quận Bột Hải coi như ổn định, chưa xuất hiện cảnh tượng thê thảm cả quận đào vong như quận Thanh Hà, một nguyên nhân quan trọng khác là Cao Sĩ Đạt tự mình hiểu lấy, chưa từng dám nhìn ngó Thanh Châu.
Cho dù là năm trước liên thủ với Đậu Kiến Đức tiến công Thanh Châu, Cao Sĩ Đạt cũng chỉ bày ra một cái tư thái, chỉ kêu mà bất động, không giống Đậu Kiến Đức thật sự xuất binh quận Tế Bắc.
Cũng chính là hai nguyên nhân này, Trương Huyễn chậm chạp chưa động thủ với quận Bình Nguyên, khiến quận Bình Nguyên cùng quận Bột Hải bảo trì ổn định trên trình độ nhất định.
Nhưng cái này không đại biểu Trương Huyễn sẽ buông tha Cao Sĩ Đạt mãi, hắn chỉ là đang đợi thời cơ. Theo Lý Uyên khởi binh ở Thái Nguyên, thời cơ của Trương Huyễn rốt cuộc cũng đến, hắn và Đậu Kiến Đức đạt chung nhận thức, liên thủ đối phó Cao Sĩ Đạt.
Buổi sáng hôm nay, trên mặt sông ở ngoài Lộc Giác bảo yếu địa chiến lược bên bờ Hoàng Hà quận Bình Nguyên xuất hiện chiến thuyền rợp trời rợp đất, buồm như mây, cột buồm như rừng, từng chiếc thuyền nhỏ chở đầy binh sĩ hướng Lộc Giác bảo chạy đến, mấy chục chiếc chiến thuyền ngàn thạch đã tới gần Lộc Giác bảo, tên bắn như mưa về phía tòa thành.
Lộc Giác bảo là bến tàu duy nhất bên bờ Hoàng Hà quận Bình Nguyên có thể đỗ chiến thuyền ngàn thạch, từ Lộc Giác bảo hướng Đông Đô là mảng đầm lầy mênh mông vô bờ, kéo dài mãi đến bờ biển quận Bột Hải, mà hướng tây Lộc Giác bảo thì là đồi núi ít dốc, tuy thuyền có thể cập bờ, nhưng không thể lên bờ, chỉ có bên bờ Lộc Giác bảo có một nơi bằng phẳng rộng hai dặm, dễ dàng cho nhân viên cùng vật tư trên thuyền lên bờ.
Bởi vậy Lộc Giác bảo vẫn luôn là bến tàu buôn bán quan trọng nhất của quận Bình Nguyên, Lộc Giác bảo trấn cũng bởi vậy mà phồn vinh.
Cao Sĩ Đạt cũng không quá coi trọng phòng ngự bờ bắc Hoàng Hà, chủ yếu là không phòng thủ được, cho dù phòng được chiến thuyền cũng không phòng được Tùy quân từ trên đất liền quận Thanh Hà đánh tới, cho nên Lộc Giác bảo chỉ có một ngàn quân đóng, do một gã thiên tướng dẫn dắt.
Khi vô số chiến thuyền Tùy quân xuất hiện trên mặt sông, một ngàn thủ quân Lộc Giác bảo sợ hãi, ở sau khi đối kháng hai đợt tên với chiến thuyền Tùy quân, các binh sĩ bắt đầu đào vong. Tướng thủ thành thấy đại thế đã mất, liền ở trên đầu tường dựng cờ trắng, tỏ vẻ nguyện ý đầu hàng.
Tùy quân hầu như không đánh mà thắng chiếm lĩnh Lộc Giác bảo, hai vạn binh sĩ Tùy quân bắt đầu đổ bộ quy mô lớn, vô số lương thảo vật tư từ trên thuyền lớn dỡ xuống, lúc này Trương Huyễn cũng từ trên một chiếc chiến thuyền xuống, có quân sĩ đem tướng phòng thủ đầu hàng dẫn đến trước mặt Trương Huyễn, tướng thủ thành quỳ xuống hành lễ, “Bái kiến Tề quốc công đại tướng quân!”
Trương Huyễn ra hiệu thân binh đỡ hắn dậy, cười hỏi: “Ngươi tên là gì, là người ở nơi nào?”
“Tiểu nhân tên Triệu Địch, là người Bình Nguyên huyện.”
Trương Huyễn thấy hắn khoảng ngoài ba mươi tuổi, bộ dạng có chút hung hãn, liền biết hắn là bọn cướp quen ở đồi Đậu Tử, không truy hỏi thân thế hắn nữa, lại hỏi: “Ta muốn biết tình huống thủ quân huyện Bình Nguyên và huyện An Đức.”
Nam bộ quận Bình Nguyên có hai huyện thành lớn, một cái là huyện Bình Nguyên, một cái là huyện An Đức. Huyện Bình Nguyên sát quận Thanh Hà, là huyện lớn dân cư số một của quận Bình Nguyên. Mà huyện An Đức là quận trì, đánh hạ hai huyện thành này, quận Bình Nguyên trên cơ bản đã mất đại thế.
Trương Huyễn ở trước khi xuất binh đương nhiên đã nắm giữ đầy đủ tình báo. Huyện An Đức là trọng địa quân truân của Cao Sĩ Đạt, khai khẩn trên vạn khoảnh ruộng quân đội, có ba vạn người đóng quân đồn điền, mà phụ cận huyện Bình Nguyên chủ yếu là ruộng dân, không có quân trú đóng, nhưng Trương Huyễn muốn biết Cao Sĩ Đạt có thể có điều động khẩn cấp gì hay không.
“Hồi bẩm đại tướng quân, Cao Sĩ Đạt dẫn đại quân vùng huyện Cung Cao ở tận cùng phía bắc quận Bình Nguyên giằng co với quân đội của Đậu Kiến Đức, nam bộ quận Bình Nguyên chỉ có ba vạn người, đóng quân ở huyện An Đức. Huyện Bình Nguyên bên kia giống Lộc Giác bảo, chỉ có ngàn người đóng quân, phụ trách duy trì trật tự.”
Trương Huyễn gật gật đầu, nhất trí với tình báo mình lúc trước đạt được. Hắn lập tức xua tay bảo quân sĩ đem tướng phòng thủ dẫn đi, lại ra lệnh: “Đi nói cho La tướng quân, để lại ba ngàn quân thủ Lộc Giác bảo, đại quân còn lại sau khi chỉnh đội bắc thượng huyện Bình Nguyên.”
Đúng lúc này, một kỵ binh truyền tin từ phương xa vội vàng chạy tới, trong chốc lát chạy tới trước mặt Trương Huyễn, xoay người xuống ngựa quì một gối bẩm báo, “Khởi bẩm đại soái, Uất Trì tướng quân đã dẫn quân đội công chiếm huyện Bình Nguyên.”
Uất Trì Cung là từ huyện Cao Đường quận Thanh Hà dẫn một vạn tân quân hướng quận Bình Nguyên xuất phát. Trương Huyễn không ngờ tốc độ tiến quân của Uất Trì Cung nhanh như vậy, trong lòng hắn mừng rỡ, lại hỏi: “Cao Sĩ Đạt bên kia có tin tức chưa?”
“Tạm thời chưa có, nhưng thám báo đã bắc thượng.”
Lúc này, La Sĩ Tín chạy tới bẩm báo: “Đại soái, quân đội đã tập hợp xong!”
“Quân đội lưu thủ phái trú sao?”
“Đã phái trú!”
Trương Huyễn gật gật đầu, thét ra lệnh: “Đại quân lập tức bắc thượng, đi quận Bình Nguyên hội hợp với Uất Trì tướng quân.”
~~~~
Cao Sĩ Đạt chưa biết Đậu Kiến Đức đã liên thủ với Trương Huyễn, tuy Cao Tuệ nhiều phen yêu cầu huynh trưởng đem tình báo chuyển cho Cao Sĩ Đạt, nhưng Cao Liệt một lòng muốn thúc đẩy hai quân Cao Đậu mâu thuẫn lo lắng Cao Sĩ Đạt ở sau khi biết được tin tức Trương Huyễn xuất binh giải hòa với Đậu Kiến Đức, liền không tiếp nhận đề nghị của Cao Tuệ, giấu diếm tình báo quan trọng này.
Trước mắt Cao Sĩ Đạt đang tự mình dẫn mười vạn đại quân ở huyện Cung Cao giằng co với đại quân của Đậu Kiến Đức. Cao Sĩ Đạt và Đậu Kiến Đức sở dĩ có thể cùng tồn tại thời gian dài, một nguyên nhân rất quan trọng là hai người lấy kênh Vĩnh Tể làm biên giới, phía tây kênh Vĩnh Tể là địa bàn của Đậu Kiến Đức, phía đông kênh Vĩnh Tể là địa bàn của Cao Sĩ Đạt.
Mà bốn quận họ khống chế cũng trên cơ bản là dọc theo kênh Vĩnh Tể cắt biên giới, cho nên hai người tường an vô sự thời gian dài, nhưng trong biên giới cũng có một nơi đặc thù, đó là huyện Cung Cao. Huyện Cung Cao thuộc quận Bình Nguyên, nhưng nó lại ở bờ tây Vĩnh Tể, Đậu Kiến Đức cho rằng bờ tây Vĩnh Tể là địa bàn của hắn, huyện Cung Cao nên thuộc về hắn, nhưng Cao Sĩ Đạt thì kiên trì quận Bình Nguyên thuộc phạm vi thế lực của mình, huyện Cung Cao thuộc về quận Bình Nguyên, đương nhiên nên do hắn quản hạt.
Hai người vì sở hữu huyện thành này tranh chấp không thôi, cuối cùng là Bột Hải hội ra mặt điều giải, huyện Cung Cao tạm không thuộc về ai, hai bên đều không thể đóng quân ở huyện Cung Cao, nhưng từ sau khi Cao Sĩ Đạt ở quận Hà Gian đoạt một ngàn chiến mã của Đậu Kiến Đức, sự ăn ý giữa hai người bọn họ liền bị đánh vỡ.