Giang Sơn Chiến Đồ ( Dịch Full )

Chương 682 - Chương 598: Tây Tuyến Đột Phá

Chương 598: Tây tuyến đột phá
Chương 598: Tây tuyến đột phá

Mà Cốt Nghi vốn là Hình bộ thị lang, là tâm phúc của Ngu Thế Cơ, lúc trước vụ án tửu lâu của Trương Huyễn hắn tham dự thẩm tra xử lí, mà Ngu Thế Cơ và Khuất Đột Thông vẫn luôn là đối thủ quan trường, quan hệ của Cốt Nghi với Khuất Đột Thông cũng không tốt đến đâu.

Trong Đại vương phủ, Dương Hựu cầm một phần quân báo nói với hai người: “Đây là báo cáo Khuất Đột Thông viết đến, hắn nói trong quân đã xảy ra ôn dịch, hắn hy vọng có thể rút quân về Quan Trung, hai vị sứ quân cảm thấy có được không?”

Âm Thế Sư và Cốt Nghi nhìn nhau, hai người đồng thời lắc đầu, Cốt Nghi vội nói: “Quan Trung dân cư đông đúc, một khi dịch bệnh lan ra, đối với Quan Trung sẽ là tai ương ngập đầu. Điện hạ tuyệt đối không thể để quân đội rút về!”

Dương Hựu gật gật đầu, hắn cũng cảm thấy Cốt Nghi nói có lý, bùng nổ dịch bệnh quân đội sao có thể rút về Quan Trung, hắn lúc này đánh mất ý niệm đồng ý Khuất Đột Thông rút về.

Dương Hựu lại lấy ra một phần báo cáo, thấp thỏm lo âu nói: “Đây là mật báo Tống tướng quân viết đến, nói Lý Uyên âm thầm phái người đưa vật phẩm cho quân doanh của Khuất Đột Thông, còn có nhân viên lui tới, Khuất Đột Thông đã tiếp nhận. Tống tướng quân hoài nghi Lý Uyên và Khuất Đột Thông âm thầm có cấu kết. Ta không biết Khuất Đột Thông rốt cuộc đang làm trò gì, hắn thực sự khiến ta lo lắng.”

Lúc này, Âm Thế Sư ở bên cạnh chậm rãi nói: “Hiện tại phố phường Trường An cũng có rất nhiều đồn đãi, nói con trai Khuất Đột tướng quân từng đọc sách ở phủ Võ Xuyên, là anh em kết nghĩa với trưởng tử Lý Kiến Thành của Lý Uyên, ta đặc biệt đi điều tra việc này, không ngờ việc này lại là thật, sự tình xảy ra ở năm Đại Nghiệp thứ năm.”

Dương Hựu nhướng mày, “Ý tứ Âm tướng quân là nói, Khuất Đột tướng quân và Lý Uyên thực có cấu kết?”

Âm Thế Sư cười lạnh một tiếng, “Ta chưa nói gì giữa bọn họ nhất định có cấu kết, bởi vì ta không có chứng cớ, nhưng ta biết hai người bọn họ là thế giao, phụ thân Khuất Đột Trường Khanh của Khuất Đột Thông năm đó chính là thuộc cấp của tổ phụ Lý Uyên Lý Hổ, Lý Uyên và Khuất Đột Thông giao tình thâm hậu, triều dã đều biết. Không ngờ con bọn họ lại là huynh đệ kết nghĩa, ta không biết để Khuất Đột Thông đi phòng ngự Lý Uyên sáng suốt hay không, ít nhất bọn họ ở bây giờ còn chưa từng đánh một trận.”

“Vậy chúng ta nên làm gì bây giờ?” Dương Hựu lo lắng hỏi.

“Điện hạ, biện pháp có hai cái, hoặc đem Khuất Đột Thông triệu về, nhưng quân đội của hắn không cho phép trở về. Chính như Cốt quận thừa nói, quân mang bệnh không thể về Quan Trung, nếu Khuất Đột Thông không chịu trở về, vậy nói lên trong lòng hắn có quỷ, điện hạ có thể mật lệnh phó tướng Tang Hiển bắt Khuất Đột Thông, và bổ nhiệm gã làm chủ tướng, lệnh gã xuất binh kịch chiến với Lý Uyên, trước dùng quân đội Tang Hiển tiêu hao Lý Uyên, đợi lúc hai quân đều kiệt sức, Tống tướng quân hậu phát chế nhân, nhất định có thể chiến một trận đánh bại Lý Uyên.”

Dương Hựu chắp tay sau lưng đi vài bước. Hắn rốt cuộc gật gật đầu, “Thôi được. Vậy thử một lần đi!”

~~~~

Mưa ở quận Hà Đông ở vài ngày trước đã tạnh, hai ngày qua mực nước nhanh chóng hạ xuống, trừ chỗ quá trũng vẫn có một chút nước đọng, đại bộ phận địa thế bị nước bao phủ đều lộ ra mặt cỏ và bụi cây, nhưng đường cái vẫn chưa thông, chỉ có thể đi đường nhỏ, cả con đường lầy lội, đi khó khăn.

Dịch bệnh chỗ Khuất Đột Thông lại chưa theo thế nước hạ xuống mà dừng lại, ngược lại, theo nhiệt độ không khí lên cao, dịch bệnh có xu thế càng thêm lan tràn, binh sĩ bị bệnh đã vượt qua tám ngàn người, bệnh chết hơn bốn ngàn người, binh sĩ đào vong vô số kể.

Khuất Đột Thông đã gặp khảo nghiệm trước nay chưa có, trong đại doanh, Khuất Đột Thông vẻ mặt ủ rũ, hắn đã nửa tháng cực nhọc cả ngày cả đêm, áp lực với mệt nhọc khiến thể xác và tinh thần hắn mỏi mệt không chịu nổi.

Nhưng lúc này, trong mắt Khuất Đột Thông càng nhiều là phẫn nộ, trên bàn cạnh người đặt một phần vương lệnh, Đại vương Dương Hựu hạ đạt mệnh lệnh, điều hắn về Trường An, lại không cho phép quân đội của hắn rút về Quan Trung.

Trong phần mệnh lệnh này Khuất Đột Thông thấy được sự không tín nhiệm thật sâu, hắn biết đây không phải ý tứ Dương Hựu, mà là ý kiến của Âm Thế Sư và Cốt Nghi hai người, Dương Hựu hoàn toàn bị hai người này thao túng rồi.

Cánh quân này theo hắn nam chinh bắc chiến, đã tám năm, trước mắt dịch bệnh hoành hành, các tướng sĩ đều giãy dụa ở trước mắt sống chết, lại bảo mình về Trường An một mình, Khuất Đột Thông hắn sao có thể!

Nhưng mệnh lệnh của Đại vương lại bày ở nơi này, hắn là tuân thủ hay là không tuân thủ?

Lúc này, có binh sĩ ở trước cửa lều bẩm báo, “Tang tướng quân đến.”

Tang tướng quân chính là phó tướng Tang Hiển của Khuất Đột Thông, cùng hắn cộng sự nhiều năm, trước mắt Khuất Đột Thông đang toàn lực ứng phó dịch bệnh, phương diện quân vụ liền giao cho Tang Hiển.

“Mời hắn vào!” Khuất Đột Thông ngồi ngay ngắn.

Một lát sau, Tang Hiển bước nhanh vào đại trướng, chắp tay thi lễ, “Tham kiến đại soái!”

“Không cần khách khí, mời ngồi đi!”

Khuất Đột Thông mời Tang Hiển ngồi xuống, thở dài nói: “Trường An hoàn toàn không nhìn khốn cảnh của chúng ta, không cho phép quân đội rút về Quan Trung, cái này ta có thể lý giải, bọn họ là sợ dịch bệnh lan tràn ở Quan Trung, cái này thì thôi, nhưng Đại vương lại điều ta về Trường An, vô luận như thế nào ta cũng không thể tiếp nhận.”

Tang Hiển chậm rãi nói: “Ta tới gặp đại soái thật ra cũng là vì việc này.”

“Lời này nói như thế nào?” Trong lòng Khuất Đột Thông bỗng có một loại dự cảm không ổn.

Tang Hiển từ trong lòng lấy ra một phần mật lệnh, đưa cho Khuất Đột Thông, “Đây là mật lệnh Đại vương cho ta, nếu đại soái không chịu nghe lệnh về Trường An, thì bắt ngay tại chỗ, nếu có phản kháng, có thể trực tiếp giết chết, sau đó lệnh ta dẫn quân quyết chiến với Lý Uyên.”

Khuất Đột Thông ngây dại, hắn chậm rãi mở ra phần mật lệnh này, trong lòng hắn bỗng có một loại bi thương nói không nên lời, hắn đương nhiên biết hàm nghĩa chân thật của mật lệnh này, chính là trực tiếp phá hủy mình cùng quân đội của mình.

Tang Hiển lại lạnh lùng nói: “Chờ ta dẫn quân đánh lưỡng bại câu thương với Lý Uyên, sau đó Tống Lão Sinh sẽ hái đào, đây là ý tứ của Âm Thế Sư nhỉ!”

Khuất Đột Thông chậm rãi đi đến trước đại trướng, hắn ngắm nhìn phương xa, ánh mắt bắn ra sự thống khổ, ở lúc hắn vì Đại Tùy đế quốc liều chết mà chiến, vứt bỏ hắn trước hết cũng là Đại Tùy đế quốc.

Lúc này, Tang Hiển đi đến bên hắn, có chút thương cảm nói: “Đế quốc chiều tàn, đại thế đã mất, đại soái chưa cảm giác được sao?”

Khuất Đột Thông yên lặng không nói gì, Tang Hiển nhìn hắn một cái, xoay người rời đi.

Trong đại trướng, Khuất Đột Thông đi qua đi lại, ai cũng không dám quấy rầy hắn, từ trưa mãi cho đến chạng vạng, từ đầu tới cuối lòng Khuất Đột Thông khó yên, đứng lên lại ngồi xuống, ngồi xuống lại đứng lên, vẻ mặt bóng lưng mang theo sự hoang mang thật lớn.

Bình Luận (0)
Comment