Giang Sơn Chiến Đồ ( Dịch Full )

Chương 688 - Chương 602: Hướng Đông Cầu Cứu

Chương 602: Hướng đông cầu cứu
Chương 602: Hướng đông cầu cứu

Theo mấy trăm bại binh chạy tới huyện Nhiêu Dương, tin tức Hà Gian huyện thất thủ rốt cuộc truyền tới Nhiêu Dương đại doanh, tin tức này làm trên dưới Bột Hải quân sợ hãi.

“Phành!” Cao Liệt hung hăng nện một quyền ở trên bàn, hắn tức giận đến cả người phát run, hắn luôn luôn cử chỉ tao nhã rốt cuộc nhịn không được chửi ầm lên, “Hộc Luật gia tộc ai cũng là ngu ngốc, khốn kiếp, được việc không đủ bại sự có thừa!”

Thân vệ chung quanh ai cũng bị dọa nơm nớp lo sợ, ai cũng không dám tiến lên khuyên bảo.

“Cút ra ngoài!”

Cao Liệt chỉ vào thân vệ quát: “Cút hết ra ngoài cho ta!”

Vài tên thân vệ sợ hãi bò lê bò càng chạy ra khỏi đại trướng, Cao Liệt suy sụp ngồi xuống, trong đầu trống rỗng, chính hắn cũng không biết nên làm gì bây giờ.

Hắn đương nhiên cũng biết huyện Hà Gian quan trọng, cho nên hắn mới phái đại tướng Hộc Luật Thắng dẫn hai vạn quân đội giữ nghiêm huyện Hà Gian, lấy thành trì huyện Hà Gian cao lớn chắc chắn, cho dù mười vạn đại quân cũng không nhất định có thể đánh hạ, hắn vốn tưởng không sơ suất gì, không ngờ lại dễ bị công phá như thế.

Cao Liệt cũng ý thức được mình để Tương Lê Minh ở ngoại vi bí mật tác chiến tồn tại lỗ hổng, bọn họ tất nhiên có thể làm kì binh, nhưng cũng sẽ mê hoặc người một nhà, mọi việc có lợi có hại, một mặt có lợi chưa thực hiện, một mặt có hại lại bại lộ vô cùng nhuần nhuyễn.

Lúc này, ngoài lều có thân binh bẩm báo, “Mục tướng quân cầu kiến!”

Cao Liệt ngây ra một lúc lâu, phân phó: “Mời hắn vào!”

Một lát sau, Mục Toại Tân bước nhanh đi vào, phụ thân Mục Lân của Mục Toại Tân từng là đại tướng quân của Bắc Tề, từng tham gia Ngọc Bích đại chiến, bản thân Mục Toại Tân cũng xuất thân Tùy quân, ở năm Khai Hoàng thứ hai mươi hắn là Tương Châu đô úy, về sau theo Dương Tố bắc chinh Đột Quyết, lập nhiều chiến công, được phong làm Hữu Võ vệ tướng quân.

Nhưng một thân phận khác của Mục Toại Tân lại là nòng cốt trung kiên của Bột Hải hội, là người khởi xướng tích cực Bắc Tề phục quốc, hắn trung thành tận tâm đối với Cao Liệt, cũng là người Cao Liệt nể trọng cùng tín nhiệm nhất, Cao Liệt bởi vậy đem tài phú lớn nhất của Bột Hải hội—— quân đội giao cho hắn.

“Ty chức tham kiến hội chủ!”

Cao Liệt thở dài, “Tướng quân biết chuyện huyện Hà Gian rồi sao?”

“Ty chức đã biết.

Chính vì việc này đến thương nghị đối sách với hội chủ.”

Cao Liệt gật gật đầu, “Mời ngồi đi!”

Mục Toại Tân ngồi xuống. Hắn nhìn ra tâm thần Cao Liệt đã loạn, liền chậm rãi nói: “Người nhà của tướng sĩ không ở huyện Hà Gian, cho nên huyện Hà Gian thất thủ ảnh hưởng đối với sĩ khí quân đội không lớn, ảnh hưởng chủ yếu là lương thực.”

“Ta lo lắng cũng là việc này.”

Cao Liệt lo lắng nói: “Hiện tại quân lương chỉ có thể duy trì mười hai ngày, lúc trước ta cho rằng có thể rất nhanh quyết chiến với Tùy quân Thanh Châu, nhưng Tùy quân lại luôn đóng quân bất động, hiện tại ta hiểu rồi, Trương Huyễn chính là đang đợi lương thực của ta tiêu hao hết.”

Mục Toại Tân trầm ngâm một lát nói: “Không phải nói còn có bộ phận lương tiền còn ở trong các trang viên, chưa vận chuyển đến quận Hà Gian sao? Hội chủ có thể thúc giục bộ phận lương thực này mau chóng bắc thượng.”

“Ta biết, bộ phận lương thực này cũng không có khả năng vận chuyển hết đến, nhiều nhất đến ba bốn vạn thạch.”

“Đến ba bốn vạn thạch đã rất không tệ rồi, có năng lực duy trì cung cấp nửa tháng lương thực, cứ như vậy có thể kiên trì hai mươi lăm hai mươi sáu ngày, chúng ta lại có thể có thời gian thong dong bố cục.”

“Ngươi nói thong dong bố cục là chỉ cái gì?” Cao Liệt khó hiểu nhìn Mục Toại Tân.

Mục Toại Tân trầm ngâm không nói, một hồi lâu sau mới nói: “Hội chủ cảm thấy quân đội của chúng ta có thể đánh bại Tùy quân Thanh Châu sao?”

Cao Liệt nhìn chăm chú vào hắn, “Ngươi là chủ tướng, ngươi hẳn là rõ một điểm này hơn ta.”

Mục Toại Tân cười khổ một tiếng nói: “Hiện tại chúng ta bố trí tác chiến đều là nhằm vào Đậu Kiến Đức, mà không phải Thanh Châu Tùy quân. Tuy chúng ta có tám vạn quân, ở trên binh lực hơi nhiều hơn Tùy quân, nhưng nói thẳng, chúng ta xa không phải đối thủ của Tùy quân, nếu hai quân kịch chiến, chúng ta chắc chắn thua không thể nghi ngờ, huống chi Tùy quân còn có một toán kỵ binh hơn vạn người.”

Cao Liệt đi đến trước lều, khoanh tay nhìn ngoài lều, thật lâu sau mới nói: “Ta lo nhất chính là một vạn kỵ binh Tùy quân này, bọn hắn xuất quỷ nhập thần, có bọn hắn tồn tại, chúng ta đừng chờ mong lương thực trang viên có thể vận chuyển tới đại doanh.”

Nói đến đây, Cao Liệt quay đầu nhìn chăm chú vào Mục Toại Tân, “Ngươi không cần nghĩ chúng ta còn có hơn hai mươi ngày. Ta cảm thấy chúng ta trên thực tế chỉ có mười hai ngày, ngươi nói nên làm gì bây giờ?”

Mục Toại Tân cắn môi, trầm giọng nói: “Vừa rồi ty chức cũng đã nói, sách lược cùng bố trí tác chiến của chúng ta đều là nhằm vào Đậu Kiến Đức, dùng loại bố trí này đi tác chiến với Tùy quân Thanh Châu, chúng ta chắc chắn thua không thể nghi ngờ.”

“Vậy ý của ngươi là?”

“Ty chức cảm thấy nên liên thủ La Nghệ...”

Cao Liệt bỗng kinh ngạc, “Ngươi là nói kho Lộ Thủy Trác quận?”

Cao Liệt lúc trước từng định ra chiến lược sau khi tiêu diệt Đậu Kiến Đức, đó là liên thủ La Nghệ cướp lấy kho Lộ Thủy, hai nhà chia đều lương thực vật tư trong kho Lộ Thủy, nhưng bọn hắn còn có một tầng ý đồ sâu hơn, sau khi cướp lấy kho Lộ Thủy tập trung binh lực tiêu diệt U Châu quân của La Nghệ, đoạt lấy U Châu làm căn cơ.

Lúc này, Mục Toại Tân nhắc nhở khiến Cao Liệt lập tức nghĩ thoáng ra, mình không nên ở Nhiêu Dương giằng co với quân đội của Trương Huyễn, mà nên bắc thượng Trác quận.

Trác quận có thế lực hai cánh quân La Nghệ cùng Lý Cảnh, một khi Trương Huyễn bắc thượng, thế cục sẽ trở nên phức tạp hóa, mình ở trong loạn quân có thể đạt được một đường sinh cơ.

Tuy nghĩ tới kế sách ứng đối, nhưng Cao Liệt vẫn có rất nhiều băn khoăn, mấu chốt là chiến thuật bố cục chuyển đổi như thế nào, rất nhiều chi tiết hắn đều phải cân nhắc đến, ví dụ như quân đội bắc thượng như thế nào, lại ví dụ như lương thực vận chuyển như thế nào, ứng đối Tùy quân truy kích như thế nào, còn có điểm dừng chân của bọn họ ở Trác quận vân vân.

Những cái này đều cần thời gian, hơn nữa phải không có ngoại lực can thiệp thong dong bố trí, hiện tại bọn họ tựa như một người mang tải trọng chạy lại muốn nhảy sông đào sinh, chỉ sợ không bơi được mấy bước đã bị phụ trọng trên người kéo tới đáy nước.

Ngàn năm duyên, ta là bĩ Vương phi.

Lúc này, Mục Toại Tân lại nói: “Ty chức biết chuyện này rất khó xử lý, mấu chốt chúng ta cần thời gian, mà mấu chốt đạt được thời gian là ở trang viên vận chuyển đến lương thực không thể có sai sót, hy vọng hội chủ có thể phái trọng binh tiếp ứng và hộ vệ lo lương thực này.”

Cao Liệt gật gật đầu, “Ta sẽ phái binh nam hạ hộ vệ...”

Mục Toại Tân còn muốn nhắc nhở Cao Liệt một chút hạng mục công việc chú ý khi phái binh, nhưng hắn lại sợ nói quá nhiều khiến Cao Liệt không vui, do dự một chút hắn đơn giản nhắc nhở: “Đề nghị hội chủ phái binh đi đêm nam hạ!”

Nói xong, hắn thi lễ lui xuống.

Bình Luận (0)
Comment