Dương Đàm đương nhiên rất quan tâm chuyện này, chỉ là hắn cũng không biết nên làm gì bây giờ? Bùi Củ đã chủ động đề cập, vậy Bùi Củ nhất định có cách. Dương Đàm vội hỏi: “Không biết Bùi công có biện pháp nào?”
“Lão thần nghĩ đến một cách. Hiện tại trong thành Giang Đô nam đinh thưa thớt, nữ tử lớn tuổi không thể xuất giá chỗ nào cũng có, hơn nữa hàng năm chiến tranh xuất hiện lượng lớn quả phụ, không bằng để các binh sĩ cưới họ làm vợ, các tướng sĩ có gia đình ở Giang Đô, cũng sẽ không nóng lòng quay về Quan Trung như vậy, lòng quân có thể ổn định. Không biết điện hạ cảm thấy được không?”
“Cái này... Tựa như có chút không ổn nhỉ!”
Dương Đàm chần chờ nói: “Thế này tương đương chính là để binh sĩ cậy sức mạnh cưới dân nữ, sẽ dẫn phát rối loạn ở Giang Đô, cũng sẽ hủy thanh danh Đại Tùy.”
Bùi Củ thở dài trong lòng, cũng lúc nào rồi, còn lo lắng thanh danh, Yến vương này vẫn quá cổ hủ.
Hắn vội giải thích: “Thật ra cũng sẽ không dẫn phát rối loạn. Đầu tiên bảo quan phủ Giang Đô thu thập nữ tử trẻ tuổi đồng ý gả cho tướng sĩ, sau đó quân đội lại thống kê tướng sĩ muốn cưới vợ, đem tên bọn họ khắc vào trên thẻ bài gỗ nhỏ, để cho từng nữ tử tự mình rút, rút được ai chính là người đó, đây là ý trời an bài, tin tưởng bọn họ cũng không thể nói gì.”
“Nhưng có binh sĩ trong nhà đã có thê tử, bảo bọn họ cưới vợ tiếp, có phải hay không có chút...”
“Điện hạ không cần lo, đại trượng phu ba vợ bốn nàng hầu, nếu trong nhà có vợ, thì để nữ nhân Giang Đô làm thiếp, để bọn họ tự giải quyết, chúng ta chỉ để ý ổn định lòng quân.”
Dương Đàm suy nghĩ thật lâu, cuối cùng gật gật đầu, “Đã có thể hôn phối có trật tự, chuyện này giao cho Bùi công xử lý đi! Cô nơi này đồng ý.”
“Đa tạ điện hạ, lão thần lập tức đi xử lý việc này.”
Bùi Củ hành một lễ, liền vội vàng đi. Dương Đàm lại từ trong ngăn kéo lấy ra một con dao găm, đây là binh khí bên người lúc trước Trương Huyễn tặng cho hắn, thời gian cách nhiều năm, vẫn hàn quang lập lòe, dị thường sắc bén.
Dương Đàm thở dài, lẩm bẩm: “Cô cũng muốn xem, ngươi rốt cuộc đến bao giờ mới sẽ khởi binh tạo phản”.
***
Bởi vì triều chính ở trạng thái tạm dừng, bách quan cũng trên cơ bản không có việc gì, bốn phía Giang Đô đều bị thế lực cát cứ bao vây, phía bắc là Ngõa Cương, thế lực đã đến phía bắc sông Hoài, phía tây thì là Đỗ Phục Uy vừa mới Đông Sơn tái khởi. Đỗ Phục Uy cùng Phụ Công Hữu lại lần nữa chiếm lĩnh năm quận Giang Hoài, mà phía nam là Trầm Pháp Hưng cùng Mạnh Hải Công, tây nam thì là địa bàn của Lâm Sĩ Cừ.
Có thể nói, trừ biển lớn phía đông, triều đình đã bị các thế lực lớn bao vây, cũng sẽ không có tấu biểu địa phương đưa cho triều đình, chỉ có một ít việc nhỏ lông gà vỏ tỏi xảy ra trong thành Giang Đô.
Ngay cả tướng quốc Ngu Thế Cơ cũng không có việc gì để làm. Ngu Thế Cơ ở trong một tòa nhà lớn ba mươi mẫu ở thành Giang Đô, bởi vì Ngu Thế Cơ và Yến vương Dương Đàm cầm quyền quan hệ rất lạnh nhạt, Dương Đàm trên cơ bản đã đem Ngu Thế Cơ tước quyền lực, cho dù Ngu Thế Cơ mấy ngày không thượng triều Dương Đàm cũng không nghe không hỏi, tựa như không có người này, Ngu Thế Cơ cũng dần dần nản lòng thoái chí, đại đa số thời gian đều ở lại trong phủ của mình, không ra khỏi cửa nhà một bước.
Chạng vạng, thứ tử Ngu Hi của Ngu Thế Cơ bước nhanh tới trước thư phòng của phụ thân. Ngu Thế Cơ tổng cộng có bốn con trai một con riêng, trưởng tử Ngu Túc chết bệnh rất sớm, thứ tử Ngu Hi đảm nhiệm phù tỳ lang, tam tử Ngu Nhu vốn là điện các trực trường trong cung, bởi tham gia Dương Huyền Cảm tạo phản mà bị bãi miễn, tứ tử Ngu Hối theo ở bên người phụ thân đọc sách, mặt khác còn có con riêng Hạ Hầu Nghiễm.
Ngu Thế Cơ làm người tuy tham hối lộ vô cùng, nhưng gia giáo hắn lại rất nghiêm, tuyệt không cho phép con hắn tiếp xúc hành vi bất lương của mình, hắn bình thường đều là để con riêng Hạ Hầu Nghiễm tham dự.
Cho nên Ngu Thế Cơ tuy bị người đời khinh thường, nhưng mấy con trai của hắn thanh danh lại không tệ, hơn nữa đều học thức uyên bác, khôn khéo có tài.
Sau khi trưởng tử Ngu Túc chết bệnh, thứ tử Ngu Hi là đứa con Ngu Thế Cơ coi trọng nhất, hắn đem thứ tử coi như người thừa kế mình.
Ngu Hi ở cửa thư phòng của phụ thân khom người nói: “Phụ thân, con đến rồi!”
“Vào đi!” Trong thư phòng truyền đến thanh âm Ngu Thế Cơ.
Ngu Hi bước nhanh vào thư phòng, chỉ thấy phụ thân đang ngồi ở trên giường mềm đọc sách. Hắn vội quỳ xuống hành lễ. “Con tham kiến phụ thân!”
Ngu Thế Cơ cười khoát tay, “Ngồi xuống đi! Vi phụ có lời muốn nói với con.”
Ngu Hi yên lặng ngồi xuống, chờ đợi phụ thân dạy bảo.
Ngu Thế Cơ cười cười nói: “Hôm trước ta bảo huynh đệ con về quê tế tổ, trong lòng con có phải có chút nghi vấn hay không?”
Hai ngày trước, Ngu Thế Cơ bảo tam tử Ngu Nhu về quê thay mình tế tự tổ tiên. Bởi vì trưởng tử Ngu Túc mất sớm, trên thực tế Ngu Hi chính là trưởng tử, cho nên thay cha về quê tế tự nên là Ngu Hi đi, không tới lượt Ngu Nhu, cho nên Ngu Hi vì chuyện này, hai ngày qua trong lòng luôn rất băn khoăn.
Nhưng ở trước mặt phụ thân hắn lại không dám nói mình mất hứng, vội vàng hạ thấp người nói: “Con không dám, không có nghi vấn.”
“Con không cần phải nói những lời nghĩ một đằng nói một nẻo. Trong lòng ta biết, nhưng vi phụ cũng không muốn nói mình làm sai, đây là vi phụ quyết định sau khi cân nhắc kỹ càng.”
Ngu Hi tựa hồ nghe ra một chút ý ở ngoài lời, hắn thấp giọng nói: “Phụ thân có ý gì sao?”
Ngu Thế Cơ chậm rãi gật đầu, “Bảo tam đệ con về quê tế tự chỉ là cái cớ, trên thực tế là để nó về quê tránh họa. Nhưng vi phụ thật sự coi trọng lại là con, ta đã an bài tốt, để con đêm nay rời khỏi Giang Đô bắc thượng quận Đông Hải, con đi quận Đông Hải đầu nhập Trương Huyễn.”
Ngu Hi lập tức ngẩn người. Hắn giờ mới hiểu phụ thân mưu tính sâu xa, thì ra phụ thân là để mình đi đầu nhập Trương Huyễn, mà để tam đệ về quê tránh họa. Phụ thân thật sự coi trọng vẫn là mình, trong lòng hắn rất cảm động, lại nói không ra lời.
Ngu Thế Cơ lại khẽ cười nói: “Con có phải cảm thấy kỳ quái hay không, đầu nhập Trương Huyễn sao lại đi quận Đông Hải, mà không phải đi quận Bắc Hải?”
Ngu Hi gật gật đầu, hắn quả thật có chút không quá rõ, chẳng lẽ quận Đông Hải đã là địa bàn của Trương Huyễn sao?
Ngu Thế Cơ thản nhiên nói: “Trên thực tế ta sớm đã biết Trương Huyễn thành lập căn cơ bí mật ở trên đảo Đông Hải, ba ngàn người đóng quân, chiến thuyền gần trăm chiếc. Quận Đông Hải trên thực tế đã là phạm vi thế lực của Trương Huyễn, ta bảo con đi quận Đông Hải, bởi vì Trương Huyễn rất nhanh sẽ dẫn quân bí mật đến quận Đông Hải. Con đi đầu nhập hắn, tin tưởng sẽ được hắn trọng dụng.”
“Vậy phụ thân thì sao?”