Lý Cảnh cười lạnh một tiếng nói: “Hắn chỉ là không coi trọng các ngươi phong Tề vương. Nếu thánh thượng phong hắn Tề vương, hắn sao có thể không tiếp nhận. Đương nhiên, thánh thượng ta nói không phải ngụy thiên tử Trường An của các ngươi, mà là thiên tử Đại Tùy chân chính.”
Vũ Sĩ Ược cười khổ một tiếng, “Cái này ta rất khó trả lời, nhưng đại tướng quân có thể cho ta một câu trả lời rõ ràng không?”
Lý Cảnh rút ra một mũi tên, ‘Rắc!’ một tiếng bẻ làm hai đoạn, hắn đem mũi tên gãy đưa cho Vũ Sĩ Ược, “Ngươi đem nó giao cho Lý Uyên, đây là câu trả lời của ta!”
Vũ Sĩ Ược bất đắc dĩ, chỉ đành nhận lấy mũi tên gãy, chắp tay nói với Lý Cảnh: “Một khi đã như vậy, ta sẽ không quấy rầy đại tướng quân nữa. Chúng ta sau này còn gặp lại!”
Lý Cảnh đứng lên, hướng thủ hạ lạnh lùng ra lệnh: “Đưa Vũ tham quân rời doanh.”
~~~~
Ngay sau khi Vũ Sĩ Ược rời khỏi kho Lộ Thủy nửa canh giờ, Trương Huyễn đã ở bên Cự Mã hà nhận được tình báo của thám báo. Vũ Sĩ Ược là bị đuổi ra khỏi cổng kho, rất chật vật. Nói cách khác Vũ Sĩ Ược thuyết phục Lý Cảnh đầu hàng chưa thành công.
Điều này cũng ở trong dự kiến của Trương Huyễn. Lấy cách làm người của Lý Cảnh, sao có thể dễ dàng khuất phục Lý Uyên thu mua, Lý Uyên muốn thu phục Lý Cảnh không phải dựa vào thu mua có thể làm được, phải ở dưới điều kiện nào đó, Lý Cảnh cảm động thành ý của y có lẽ mới sẽ đầu hàng, nhưng Lý Uyên là không có được điều kiện này, trừ phi hắn dẫn quân giết đến Hà Bắc.
Trương Huyễn ở trong đại trướng chắp tay sau lưng đi qua đi lại. Nếu là mình đi khuyên Lý Cảnh lại sẽ thế nào? Tuy thu phục Lý Cảnh cũng ở trong kế hoạch của hắn, nhưng trong lòng Trương Huyễn biết, hiện tại thời cơ còn chưa chín muồi, xuống tay quá sớm sẽ chỉ có kết quả ngược lại.
Lúc này, Bùi Hoằng bên cạnh nói: “Vũ Sĩ Ược thuyết phục Lý Cảnh thất lợi, vậy hắn một bước tiếp theo hẳn là tới khuyên đại soái, tuy hắn cũng biết khả năng không lớn, nhưng ty chức cảm thấy hắn vẫn sẽ đến.”
Trương Huyễn lắc lắc đầu, “Cho dù hắn đến ta cũng sẽ không gặp hắn, có chuyện nói trắng ra sẽ không có ý tứ.”
“Một khi đã như vậy, đại soái vì sao không lên án công khai Lý Uyên, mắng hắn là ****, kêu gọi hào kiệt thiên hạ cùng thảo phạt?”
Bùi Hoằng đề nghị cũng nói đến trên tâm khảm Trương Huyễn. Những ngày qua Trương Huyễn luôn cân nhắc chuyện này, chỗ tốt không cần nói cũng biết, có thể tự cho mình là chính thống, có danh nghĩa xuất quân, nhưng phương diện bất lợi cũng có, chính là mình tương lai sẽ lâm vào bị động, hơn nữa Lý Uyên rất thông minh, hắn bồi dưỡng Đại vương Dương Hựu làm đế, cho dù trách cứ hắn là **** phản nghịch, tựa như hiệu quả cũng sẽ không lớn lắm, dù sao hắn còn chưa soán vị.
Cho nên những ngày qua Trương Huyễn luôn luôn do dự chuyện này. Mấu chốt vẫn phải xem tin tức Giang Đô.
Đang lúc trầm ngâm, Phòng Huyền Linh bước nhanh vào đại trướng
Mặt đầy nét cười nói: “Đại soái, tin tức Giang Đô đến rồi!”
Tinh thần Trương Huyễn rung lên, đây là tin tức hắn chờ mong đã lâu, hắn vội hỏi: “Nói như thế nào?”
Phòng Huyền Linh đem tình báo đưa cho Trương Huyễn, cười nói: “Xác thực thời gian là ở tết Trung Nguyên, cách hôm nay còn có hai mươi ba ngày, thời gian đã rất gấp gáp.”
Trương Huyễn nhìn nhìn tình báo, lại trầm ngâm một lát, liền nói với Phòng Huyền Linh: “Chúng ta lập tức rút quân nam hạ quận Hà Gian, nhưng để La Sĩ Tín dẫn một vạn quân đóng ở quận Hà Gian, đại quân còn lại lui về quận Bắc Hải.”
Nói đến đây, Trương Huyễn lại nói với Bùi Hoằng: “Ta nhắm chừng Vũ Sĩ Ược sẽ rất nhanh đến quận Hà Gian, Bùi tham quân phụ trách ứng đối hắn, cứ nói rõ cho hắn, ta không gặp hắn, bảo hắn trực tiếp trở về.”
“Ty chức rõ!”
Bùi Hoằng thi lễ, vội vàng đi. Trương Huyễn lại nói với Phòng Huyền Linh: “Tiên sinh có thể nói cho Lý Thanh Minh, bảo hắn chú ý nhất cử nhất động của Vũ Văn Trí Cập, có tình báo gì, có thể trực tiếp đưa đến quận Đông Hải.”
“Đại soái xác định muốn đi quận Đông Hải sao?”
Trương Huyễn gật gật đầu, “Có thể lấy được áo cưới của Vũ Văn Hóa Cập hay không, sẽ ở một lần này của chúng ta.”
“Vậy La Nghệ bên này làm sao bây giờ?”
“La Nghệ bên này không vội!”
Trương Huyễn cười nhẹ, “Chúng ta còn cần sáng tạo điều kiện cho La Nghệ, để cho hắn khúc mắc với Lý Cảnh, chờ hai người trai cò tranh nhau, chúng ta lại đến thu lợi ngư ông.”
~~~~
Đại quân của Trương Huyễn ngay trong đêm rời khỏi Cự Mã hà rút về hướng nam. Trương Huyễn lập tức bổ nhiệm Từ Thế Tích và La Sĩ Tín đều dẫn một vạn quân đóng ở quận Thượng Cốc và quận Hà Gian, để ngừa phạm La Nghệ dẫn quân nam hạ, Trương Huyễn lập tức dẫn quân rời Hà Bắc, hướng quận Bắc Hải nhanh chóng tiến đến.
Bốn hôm sau, đại quân đến quận Bắc Hải, nhưng Trương Huyễn cũng chưa có thời gian nghỉ ngơi, hắn lập tức dẫn ba vạn tinh nhuệ binh sĩ lên thuyền nam hạ, lại bảo Bùi Hành Quảng dẫn một vạn kỵ binh từ quận Lang Gia nam hạ, hướng tới quận Đông Hải, hai tướng quân thuỷ bộ ở quận Đông Hải bí mật hội hợp.
Quận Đông Hải là lúc trước Trương Huyễn đảm nhiệm Giang Hoài chiêu thảo sứ bí mật thành lập một chỗ căn cơ, trải qua hơn năm kinh doanh, đảo Đông Hải đã trở thành trạm trung chuyển nam hạ của Thanh Châu quân. Thanh Châu quân ở trên đảo Đông Hải xây dựng kho hàng cỡ lớn, chứa đựng mấy ngàn thạch lương thực, đồng thời cũng xây dựng quân doanh cùng bến tàu cỡ lớn, bình thường có ba ngàn người đóng quân, thuyền thường trú đạt hơn trăm chiếc.
Mùng năm tháng bảy, mấy trăm chiếc thuyền lớn chở đầy mấy vạn binh sĩ đến đảo Đông Hải, tướng phòng thủ đảo Đông Hải Triệu Chí dẫn mười mấy tướng lĩnh đến trước bến tàu nghênh đón chủ soái Thanh Châu quân Trương Huyễn đến.
“Tham kiến chủ soái!” Mọi người cùng nhau quì một gối hành lễ.
Trương Huyễn cười nói với mọi người: “Mọi người vất vả rồi, mời mau mau đứng lên!”
Mọi người đứng dậy, Trương Huyễn lại nói: “Để mọi người giữ đảo gần một năm, sau khi nhiệm vụ lần này kết thúc sẽ thay quân, mọi người có thể về quận Bắc Hải đoàn tụ với người nhà.”
Mọi người mừng rỡ, cùng nhau cảm ơn. Lúc này, Trương Huyễn lại hỏi: “Bùi tướng quân cùng kỵ binh của hắn đến chưa?”
“Hồi bẩm đại soái, Bùi tướng quân vài ngày trước đã tới, đóng quân ở trên đất liền, tạm thời không ở hải đảo.”
Trương Huyễn gật gật đầu, “Trong khoảng thời gian này quận Đông Hải có chuyện gì không?”
“Hồi bẩm đại soái, tất cả đều rất bình tĩnh.”
Nói đến đây, Triệu Chí bỗng nhớ tới một chuyện, vội nói: “Trưởng công tử của Ngu tướng quốc ở quận Đông Hải, nói là phụng lệnh phụ thân tới gặp đại soái, ta không biết hắn sao có thể nghe được đại soái sẽ đến quận Đông Hải?”
Trương Huyễn hơi ngẩn ra, lại là con Ngu Thế Cơ, hắn hơi trầm ngâm liền hỏi: “Người này hiện tại ở nơi nào?”
“Hồi bẩm đại soái, người này hiện tại ở quân doanh.”
“Đi quân doanh trước!”