Giang Sơn Chiến Đồ ( Dịch Full )

Chương 734 - Chương 632: Giết Gà Dọa Khỉ

Chương 632: Giết gà dọa khỉ
Chương 632: Giết gà dọa khỉ

Lúc này, Lý Tĩnh bước nhanh vào đại trướng, Phòng Huyền Linh vội vàng hướng hắn khoát tay, chỉ chỉ Trương Huyễn. Lý Tĩnh hiểu ý, hắn không quấy nhiễu chủ soái trầm ngâm, hơn nữa cười đứng ở một bên, qua một hồi lâu, Trương Huyễn lúc này mới chú ý tới Lý Tĩnh bên cạnh, áy náy cười cười nói: “Dược Sư đến rồi!”

Lý Tĩnh đánh giá khôi giáp của Trương Huyễn một phen, cười nói: “Ta phát hiện đại soái không có một chút uy nghi của Tề vương, ít nhất khôi giáp trên người cũng đổi thành vàng mới được.”

Trương Huyễn bật cười. “Chớ nói Tề vương, cho dù uy nghi của Tề quốc công cũng không có. Ta còn phải học, cho nên một trận chiến này ta đầu tiên phải bắt được chủ quản lễ nhạc Thái thường khanh Lý Cương.”

Mọi người đều cười lên. Lý Tĩnh vui đùa, khiến không khí đại trướng hơi hòa hoãn chút. Lý Tĩnh lại nói: “Đại soái có phải đang cân nhắc việc Trường An cùng Lạc Dương hay không?”

Trương Huyễn gật gật đầu, “Dược Sư thấy thế nào?”

“Thật ra ty chức cảm thấy rất bình thường, đại thần lưu thủ Lạc Dương không có khả năng thừa nhận hoàng đế Vũ Văn Hóa Cập bồi dưỡng, tự nhiên sẽ ủng hộ Việt vương đăng cơ. Trái lại Lý Uyên chưa nhân cơ hội ép Dương Hựu nhường ngôi, có chút khiến người ta ngoài ý muốn.”

“Nghe nói Lý Uyên ở Trường An vì Dương Quảng khóc tang hơn nữa mặc tang phục ba tháng, có lẽ hắn là sợ mang tiếng với thiên hạ, cho nên mới không dám dễ dàng soán vị.”

Lý Tĩnh lắc lắc đầu, “Ty chức cảm thấy đây chỉ là một cái lí do thoái thác. Lý Uyên đã dám lập vua mới, còn có thể để ý dị nghị cái gì, ty chức cảm thấy hắn thật ra là có chút kiêng kị đại soái, hiện tại hắn và đại soái thế lực ngang nhau, một khi hắn thiện nhượng (nhường ngôi cho người hiền) đăng cơ, đại soái chỉ cần trèo cao hô hào, kêu gọi nghĩa sĩ thiên hạ thảo phạt loạn thần tặc tử Lý Uyên, thế cục thiên hạ sẽ lập tức nghịch chuyển. Phía đông Hào sơn không có cơ hội của hắn, chỉ có khi thế lực hắn mạnh hơn chúng ta rất nhiều, hắn mới dám phế bỏ Dương Hựu, cường thế đăng cơ.”

Bên cạnh, Phòng Huyền Linh cười nói: “Lý tư mã nói rất đúng, hiện tại Tùy triều dù sao vẫn là chính thống, Lý Uyên muốn thay thế Tùy triều trở thành chính thống, hắn nhất định phải có khí thế cùng thực lực quét ngang thiên hạ, khiến người trong thiên hạ đều cảm thấy khí số Tùy triều đã hết, thiên hạ không phải của Lý Uyên hắn thì còn của ai. Như vậy hắn chính là chính thống, nhưng hiện tại thiên tử tuy đã mất, nhưng Đại Tùy còn có Tề vương, còn có nơi Hà Bắc Sơn Đông, các lộ loạn phỉ tuy công thành chiếm đất tự lập làm vương, nhưng khó phục lòng người, cho nên đại soái chỉ cần kiên trì Đại Tùy chính thống, sẽ có nguồn vốn chính trị thống nhất thiên hạ. Đợi thiên hạ nhất thống, xã tắc họ Dương hay là họ Trương, sẽ không quan trọng gì.”

Trương Huyễn chắp tay sau lưng ở trong đại trướng đi qua đi lại, Lý Tĩnh và Phòng Huyền Linh đều là người cao minh, từng câu nói đến trên tâm khảm hắn. Mình không như Lý Uyên có quý tộc Quan Lũng ở sau lưng ủng hộ, tuy sĩ tộc Hà Bắc ủng hộ hắn, nhưng thực lực sĩ tộc Hà Bắc xa xa không thể đánh đồng với quý tộc Quan Lũng, ưu thế chính trị của Lý Uyên lớn hơn hắn, cho nên nắm chặt lấy Tùy triều chính thống, đó là nền tảng để hắn đối kháng với Lý Uyên.

Trong lịch sử Lý Uyên ở sau khi Dương Quảng chết liền lập tức đăng cơ, nguyên nhân căn bản chính là thiên hạ không có một thế lực nào có thể chống lại hắn, hoặc là Lý Mật, Đậu Kiến Đức đạo tặc loạn phỉ như vậy, hoặc là Vũ Văn Hóa Cập loạn thần tặc tử như vậy, Dương Đồng chỉ còn tòa thành Lạc Dương lẻ loi, cho nên Lý Uyên mới dám cường thế đăng cơ, nhưng hiện tại có bản thân hắn một Tề vương của Đại Tùy tồn tại, thực lực tương đương, Lý Uyên liền không dám tùy tiện thượng vị.

Không thể không nói, Dương Quảng ở trước khi chết phong mình làm Tề vương, quả thật là một nước cờ hay kìm chế Lý Uyên, quả thật cũng là Ngu Thế Cơ tặng đại lễ cho mình.

Nghĩ đến đây, lòng dạ Trương Huyễn thoáng đãng hẳn lên. Hắn không rối rắm ở Trường An và Lạc Dương nữa, đem đề tài quay lại đến trước mắt, hắn dùng cây gỗ chỉ vào sa bàn hướng Lý Tĩnh cười nói: “Thật ra ta đang cân nhắc Địch Nhượng và Đỗ Phục Uy. Địch Nhượng ở một tuyến Từ Châu bố trí mười mấy vạn đại quân, rất hiển nhiên là muốn chặn Vũ Văn Hóa Cập. Buổi sáng hôm nay ta lại nhận được tình báo của thám báo, ở vùng quận Chung Ly phát hiện mấy vạn quân đội của Đỗ Phục Uy, nhắm chừng Đỗ Phục Uy cũng muốn chia một ly canh. Đỗ Phục Uy không đáng lo, ta trái lại có chút lo lắng Địch Nhượng, ta cảm thấy phải giết gà dọa con khỉ Địch Nhượng này.”

Lý Tĩnh lập tức hiểu ý tứ Trương Huyễn tìm mình đến, cười nói: “Ty chức nguyện thay đại soái cầm đao giết gà!”

Trương Huyễn cười lên, hắn dùng cây gỗ chỉ vào huyện Túc Dự nói: “Thám báo phát hiện ở huyện Túc Dự có một cánh quân Ngoã Cương hơn vạn người, cách đại doanh của chúng ta tầm tám mươi dặm. Ta cho ngươi năm ngàn quân, hy vọng ngươi ở trong vòng ba ngày làm thịt con gà này.”

Lý Tĩnh lắc lắc đầu, “Dùng năm ngàn quân đánh bại một vạn quân Ngoã Cương, thật sự không tính là bản lãnh gì, ta chỉ cần năm trăm quân, hơn nữa không cần ba ngày, ty chức trước giữa trưa ngày mai sẽ làm thịt con gà này, nếu đại soái không tin, ty chức nguyện lập quân lệnh trạng “

Trương Huyễn tuy biết Lý Tĩnh ở trong lịch sử dụng binh cao minh, nhưng hiện tại đã là hoàng hôn, trừ thời gian hành quân tiêu tốn, Lý Tĩnh trên thực tế chỉ có nửa ngày thời gian, hơn nữa lại chỉ dùng năm trăm quân, hắn lấy Túc Dự đánh bại quân Ngoã Cương như thế nào?

Điều này làm Trương Huyễn thực sự có vài phần hứng thú, liền hỏi: “Ta không cần lập quân lệnh trạng cái gì, nhưng ngươi phải nói cho ta, ngươi chuẩn bị đánh một trận chiến này như thế nào?”

Lý Tĩnh mỉm cười, “Thượng binh phạt mưu, kế thắng địch ở chỗ biết người biết ta. Ty chức nghe nói chủ tướng huyện Túc Dự là Địch Hoằng, còn có một Bỉnh Nguyên Chân, ty chức chỉ dùng chút tài mọn, liền có thể khiến quân Ngoã Cương không dám nam hạ một bước.”

~~~~

Địch Nhượng ở sau khi quét ngang Trung Nguyên dã tâm nhanh chóng bành trướng, lập tức đem mục tiêu nhắm vào Lạc Dương cùng Giang Đô. Lạc Dương có Hổ Lao hùng quan bảo vệ xung quanh, khó có thể tấn công, mà vùng Giang Đô bằng phẳng, Địch Nhượng liền đem ánh mắt chuyển tới trên Giang Đô. Hắn để Đan Hùng Tín và Hác Hiếu Đức dẫn đại quân tấn công kho Lạc Khẩu, chính hắn thì cùng huynh trưởng Địch Hoằng đóng trọng binh ở một tuyến Lương quận cùng Từ Châu, tìm kiếm thời cơ nam công Giang Đô.

Vừa vặn lúc này tin tức Giang Đô binh biến truyền đến, Địch Nhượng liền cho rằng thời cơ đã đến, hắn liền ở quận Tiếu, quận Bành Thành và quận Hạ Bi bố trí mười lăm vạn đại quân, chuẩn bị chặn Vũ Văn Hóa Cập bắc thượng, không ngờ Trương Huyễn thế mà từ quận Đông Hải ngang trời giết ra, trực tiếp ở một tuyến sông Hoài phía trước hắn bố trí đại quân chặn lại, điều này làm Địch Nhượng vừa tức vừa vội, hắn đương nhiên e ngại Trương Huyễn Thanh Châu, nhưng bảo hắn không công bỏ qua miếng thịt béo này, hắn lại không cam lòng.

Bình Luận (0)
Comment