Thái độ cứng rắn của Trần Lăng khiến Vũ Văn Hóa Cập không có lựa chọn, hắn bị dọa bởi Trần Lăng uy hiếp liên thủ Trương Huyễn, không thể không từ bỏ kế hoạch đánh cướp Giang Đô, ở sau khi nhận hai vạn thạch lương thực Trần Lăng trợ giúp bắt đầu dẫn quân bắc thượng.
Tuy Vũ Văn Hóa Cập không đánh cướp thành Giang Đô, nhưng hắn lại đem Giang Đô cung càn quét hết, toàn bộ tài bảo, cung nhân đều chở lên thuyền lớn, bách quan cũng lên thuyền, hơn một ngàn chiếc thuyền lớn cùng tám vạn Kiêu Quả quân kéo dài hơn mười dặm, Vũ Văn Hóa Cập đồng thời ở phụ cận Giang Dương cùng Giang Đô trưng tập mấy vạn người kéo thuyền, kéo đội tàu dài đằng đẵng hướng bắc xuất phát.
Vũ Văn Hóa Cập và thủ hạ của hắn đối với đối phó Thanh Châu quân như thế nào không có bất cứ cách nào cả, nhưng các binh sĩ nôn nóng trở về, bọn họ cũng chỉ có thể đi một bước xem một bước.
~~~~
Từ sau khi Lý Tĩnh dùng diệu kế bắt sống Địch Hoằng, quân Ngoã Cương đã rút khỏi quận Hạ Bi, quay sang đem trọng binh bố trí ở một tuyến Từ Châu, dụng ý của Địch Nhượng rất rõ ràng, Trương Huyễn không có khả năng tiêu diệt gọn Vũ Văn Hóa Cập, nhất định sẽ có không ít cá lọt lưới, Trương Huyễn ăn thịt, vậy Địch Nhượng hắn cũng sẽ đi theo húp canh.
Trong đại trướng, Trương Huyễn trước sau nhận được hai tin tức, một tin tức là thư bồ câu của Lý Thanh Minh đến từ Giang Đô, tám vạn đại quân của Vũ Văn Hóa Cập ở chạng vạng hôm qua khởi hành bắc thượng, Trần Lăng uyển chuyển từ chối đề nghị cùng đánh Vũ Văn Hóa Cập, lập tức dẫn quân vào đóng ở thành Giang Đô.
Mà một tin tức khác là từ quận Bắc Hải đưa tới, trên thực tế là đại tướng Vương Khuông từ quận Hà Nội phát ra, Lý Kiến Thành dẫn ba vạn quân ở quận Trường Bình bùng nổ kịch chiến với Tống Kim Cương, Tống Kim Cương bị đánh bại, hướng quận Thượng Đảng bại lui. Trước mắt, đại quân Lý Kiến Thành đóng quân cảnh nội huyện Đan Xuyên quận Trường Bình.
Tin tức thứ nhất ở trong dự kiến của Trương Huyễn, thái độ của Trần Lăng cũng có thể lý giải, hắn không vội chọn hàng ngũ, tọa trấn Giang Đô quan sát thế cục phương bắc biến hóa, nếu Tùy triều chưa diệt vong, Thanh Châu quân chiếm thượng phong, vậy hắn làm Tùy tướng, rất tự nhiên sẽ đầu nhập vào mình, nếu là Lý Uyên chiếm đại thế, vậy hắn có thể sẽ đầu hàng Trường An, đây là lựa chọn của người thông minh, không dễ dàng chọn hàng ngũ.
Tin tức thứ hai lại khiến Trương Huyễn cảm thấy ngoài ý muốn, hơn nữa Tống Kim Cương hướng quận Thượng Đảng bại lui, Lý Kiến Thành lại chưa thừa thắng đuổi theo, mà là tiếp tục ở lại quận Trường Bình, cái này khiến hắn hoài nghi động cơ thật sự của Lý Kiến Thành.
“Nếu ta không đoán sai, Lý Kiến Thành thật ra cũng không phải nhằm vào Tống Kim Cương, hắn là muốn thừa dịp phía sau chúng ta trống rỗng, tiến công quận Hà Nội. Một khi hắn đứng vững gót chân ở quận Hà Nội, khẳng định sẽ tiếp tục hướng quận Cấp cùng quận Ngụy tiến quân, bên đó chỉ có Vương Khuông cùng năm ngàn quân cùng tám ngàn quân của Vương Biện, bọn họ có thể chống đỡ được đại quân của Lý Kiến Thành tiến công sao?”
Trương Huyễn thực sự có chút sầu lo.
Phòng Huyền Linh không thừa nhận cũng không được, đây là một chiêu cực kỳ độc ác của Lý Uyên, Lý Kiến Thành sẽ rất dễ dàng đứng vững gót chân ở quận Hà Nội, sau đó đại quân của hắn tiếp tục tiến công Hà Bắc, cuối cùng bắc thượng hội hợp với quân đội của La Nghệ, tình thế của Hà Bắc sẽ nguy hiểm.
Phòng Huyền Linh trầm ngâm thật lâu, chậm rãi nói: “Chỉ sợ lúc trước Lý Kiến Thành lựa chọn quận Hà Nội, đã có ý đồ lấy quận Hà Nội làm căn cơ, mưu đồ Hà Bắc, cho nên Lý Uyên vừa mới vào Trường An, đã phái Ôn Đại Nhã đi chiêu hàng La Nghệ, rất hiển nhiên chính là muốn lấy Trác quận làm vòng bắc, lấy quận Hà Nội làm vòng nam, chờ chúng ta xuất binh Giang Đô, bọn hắn sẽ nhân cơ hội tiến công quận Hà Nội, một khi Đường quân đem vòng nam bắc liên hệ lại, Hà Bắc nguy rồi. Đây là phương án của Lý Kiến Thành, người này mưu tính sâu xa, chúng ta đều đã đánh giá thấp hắn.”
Trương Huyễn khoanh tay đi qua đi lại ở trong đại trướng, cuối cùng hắn dừng bước nói: “Biện pháp duy nhất chính là đem La Sĩ Tín điều đi quận Hằng Sơn, thủ Tỉnh hình, đồng thời cắt đứt đường Lý Kiến Thành bắc thượng, lại điều quân đội của Từ Thế Tích hướng tới Ngụy quận, hội hợp với Vương Biện, lại bỏ quận Hà Nội, đem quân đội Vương Khuông rút về Ngụy quận, ba cánh quân đã có hai vạn người, lấy thủ chống công, đủ để đối trận quân đội của Lý Kiến Thành, chỉ cần quân đội của Lý Kiến Thành không đủ lương thực, hắn sẽ không thể không rút về Tịnh Châu.”
“Thật ra đại soái có thể cân nhắc kết minh với Lưu Vũ Chu, nhờ Lưu Vũ Chu tiến công quy mô Thái Nguyên, Lý Kiến Thành sẽ không thể không đưa quân về cứu Thái Nguyên, đây là kế vây Nguỵ cứu Triệu, đại soái có thể thử một lần hay không?”
Trương Huyễn không chút do dự lắc đầu nói: “Ta sẽ không thử, thứ nhất, Lưu Vũ Chu có thể sẽ không nghe theo ta an bài, hắn ước gì Lý Kiến Thành đi tấn công Hà Bắc, La Nghệ sẽ không đến mức hướng quận Nhạn Môn rút lui. Thứ hai, Lưu Vũ Chu là chó của Đột Quyết, kết minh với Lưu Vũ Chu chẳng khác nào kết minh với Đột Quyết, loại việc cấu kết dị tộc này Trương Huyễn ta tuyệt không làm.”
Phòng Huyền Linh xấu hổ cười cười nói: “Một khi đã như vậy, thì dùng phương án của đại soái, điều La Sĩ Tín đóng giữ huyện Chân Định, phòng thủ cứ điểm Tỉnh hình Thổ Môn quan, quân đội Từ Thế Tích nam hạ quận Ngụy hội hợp cùng hai vị Vương tướng quân.
Ty chức đề nghị lại phái sứ giả đi tìm Lý Cảnh, khẩn cầu hắn lấy đại nghĩa làm trọng, thay chúng ta kìm chế La Nghệ, khiến La Nghệ không thể tiến vào quận Hà Gian, đồng thời phái một vạn quân lưu thủ Bắc Hải khẩn cấp trợ giúp quận Ngụy, như vậy chúng ta có thể tranh thủ được một chút thời gian.”
Trương Huyễn ý thức được vừa rồi mình nói nói quá cứng rắn, trong lòng hắn áy náy, liền gật gật đầu nói: “Cứ quyết định như vậy, lệnh Triệu Lượng nhanh chóng dẫn một vạn quân đi Ngụy quận.”
~~~~
Đại quân của Vũ Văn Hóa Cập rốt cuộc đến huyện Sơn Dương, bởi vì cửa kênh Thông Tể tiến vào sông Hoài bị mấy chục chiếc chiến thuyền Thanh Châu bao vây, khiến đội tàu của Vũ Văn Hóa Cập không thể bắc thượng nữa, đội tàu ngàn chiếc thuyền rồng chỉ đành bỏ neo ở trên kênh Thông Tể.
Trong huyện nha, Vũ Văn Hóa Cập đang cùng Nguyên Mẫn, Nguyên Lễ và huynh đệ Vũ Văn Trí Cập thảo luận đối sách, trong bốn người này Vũ Văn huynh đệ đều vốn là công tử ăn chơi, căn bản không kế thừa nửa phần bản lãnh đánh trận của phụ thân bọn họ Vũ Văn Thuật, mà Nguyên Mẫn là nội sử xá nhân, đấu tranh chính trị còn được, xử lý chính vụ cũng miễn cưỡng có thể làm, nhưng dẫn quân đánh trận hắn cũng là thường dân.
Chỉ có Nguyên Lễ là xuất thân quân lữ, đảm nhiệm Hổ bí lang tướng, lại được Vũ Văn Hóa Cập phong làm Binh bộ thượng thư, hắn ít nhiều biết một chút dẫn quân đánh trận. Nói là thảo luận, thật ra ba người bọn Vũ Văn Hóa Cập đều chỉ có thể dựa vào hắn.