Thân binh của Lý Thúc Lương thấy chủ công bị giết, đều đỏ mắt, cùng nhau đánh về phía Bùi Hành Quảng liều mạng. Lúc này, mấy trăm kỵ binh Tùy quân đem bọn hắn vây kín, chỉ trong chốc lát, mấy chục thân binh đều bị giết chết, thi thể chồng chất đầy đất. Bùi Hành Quảng nhìn thi thể Lý Thúc Lương, trong lòng có chút hối hận, đại soái là bảo hắn bắt sống người này, lại bị mình giận dữ giết chết, nhưng việc đã đến nước này, Bùi Hành Quảng cũng không thể làm gì được, chỉ đành hạ lệnh: “Đem thi thể hắn đưa về đại doanh!”
Theo Lý Thúc Lương bị giết, quân Đường không có bất cứ ý chí chiến đấu nào nữa, mà chạy cũng bị mấy vạn đại quân Trương Huyễn dẫn dắt bịt kín, bọn hắn chỉ đành ùn ùn quỳ xuống đất đầu hàng, Trương Huyễn cũng hạ đạt mệnh lệnh, yêu cầu kỵ binh dừng giết chóc, đem quân Đường còn sót lại mang ra khỏi đại doanh. Một trận chiến này, quân Đường bị giết hơn bốn ngàn người, tầm hai vạn người đầu hàng Tùy quân.
Trời đã dần dần sáng, các binh sĩ đem thi thể Lý Thúc Lương nâng đến trước mặt Trương Huyễn. Bùi Hành Quảng quì một gối thỉnh tội, “Ty chức bị chọc giận lỡ tay giết chết Lý Thúc Lương, chưa thi hành theo quân lệnh của đại soái, đặc biệt đến thỉnh tội!”
Trương Huyễn nhìn thoáng qua Lý Thúc Lương, tuy hắn muốn dùng Lý Thúc Lương làm điều kiện, cò kè mặc cả với Lý Uyên, nhưng Lý Thúc Lương bị giết cũng không có cách nào. Cũng may trong tay mình còn có mấy vạn tù binh quân Đường, vẫn có thể cò kè mặc cả với Lý Uyên, Trương Huyễn cũng không để ý Bùi Hành Quảng giết chết Lý Thúc Lương, nhưng Bùi Hành Quảng cãi quân lệnh của mình, một điểm này lại không thể hàm hồ.
“Nếu không thể không giết Lý Thúc Lương ta có thể không truy cứu, nhưng ngươi rõ ràng có thể không giết mà giết, cãi quân lệnh của ta, cũng trái với quân quy điều thứ nhất, dựa theo quân quy nên nghiêm trị. Xem ở ngươi là vi phạm lần đầu hơn nữa hợp tình hợp lý, có thể xử phạt nhẹ, ghi một lần tội nặng, ngươi phục không?”
Bùi Hành Quảng biết, cãi quân lệnh là một trong ba lỗi quân quy nghiêm trọng nhất, nhẹ thì giáng chức, nặng thì xử tử, mà đại soái chỉ ghi lỗi nặng một lần, là nhẹ càng thêm nhẹ, ba lượt lỗi nặng mới giáng chức một cấp, trên thực tế chính là tha thứ mình.
Hắn vội ôm quyền nói: “Đa tạ đại soái rộng lượng tha thứ!”
Trương Huyễn cười cười, lại nói: “Đã đánh bại Lý Thúc Lương, vậy kỵ binh có thể lập tức xuất phát, lấy tốc độ nhanh nhất đi huyện Chân Định, cắt đứt đường lui năm ngàn quân Đường ở huyện Chân Định!”
Bùi Hành Quảng vội nói: “Ty chức tuân lệnh!”
Hắn thi lễ vội vàng rời đi, Trương Huyễn lại quay đầu hỏi Phòng Huyền Linh: “Quân sư cảm thấy thi thể Lý Thúc Lương xử lý như thế nào?”
Phòng Huyền Linh khẽ cười nói: “Người là phải giết, nhưng tư thái nhân nghĩa cũng phải bày. Đại soái có thể dùng quan tài băng đựng xác hắn đưa đi Trường An, lại phái người đi Trường An tạo thanh thế một chút, ta tin tưởng nó sẽ chấn nhiếp Trường An thật lớn.”
Trương Huyễn gật gật đầu, lập tức sai thợ thủ công chế tác quan tài băng, hắn lại hạ lệnh cho La Sĩ Tín lui giữ Loan Thành, hiện tại có thể phản công Thổ Môn quan.
Ở trong toàn bộ chiến cuộc phản kích của Thanh Châu quân, Thổ Môn quan là một điểm mấu chốt, vì dụ địch xâm nhập, Thổ Môn quan cần rút quân trước, thả Đường quân vào Hà Bắc, nhưng ở sau khi tiêu diệt hết Đường quân tiến vào Hà Bắc, Thanh Châu quân lại phải đoạt lại Thổ Môn quan, hoàn toàn phá hỏng thông đạo chiến lược đi thông Hà Bắc này.
Lúc trước, La Sĩ Tín không dám cãi quân lệnh, không thể không rút quân nam hạ, nhường ra Thổ Môn quan. Tuy quân lệnh khó vi phạm, nhưng La Sĩ Tín đã sớm nghẹn đầy sự tức giận, đương nhiên sau khi nhận được tin tức Trương Huyễn thu phục Thổ Môn quan, La Sĩ Tín lập tức xua quân bắc thượng, dẫn sáu ngàn quân đánh về phía Thổ Môn quan.
Hai ngày qua Khuất Đột Thông đang khẩn trương xây cao tường ải. Lúc trước tường quan ải Thổ Môn quan chỉ cao một trượng, rất khó ngăn cản quân đội cường công, phải khiến nó cao thêm đến hai trượng, xấp xỉ với tường thành bình thường mới có thể miễn cưỡng có một chút tác dụng phòng ngự.
Đáng tiếc ý tưởng của Khuất Đột Thông tuy tốt, nhưng trong thời gian ngắn hoàn thành nó hiển nhiên không thực tế. Tưởng tượng luôn quá mức đơn giản và lý tưởng hóa, nhưng thực tế thao tác lại là một câu chuyện khác, đầu tiên cần phá núi, đục đá, làm thang, còn phải chiêu mộ lượng lớn lao công, cần quan phủ nơi đó phối hợp, cần làm vô số chuyện vặt vãnh, rườm rà, chỉ đem đá lớn kéo tới Thổ Môn quan đã cần hao phí lượng lớn sức người sức của, nhưng sức người từ đâu ra? Sức của lại từ đâu ra?
Thẳng đến lúc này, Khuất Đột Thông mới rốt cuộc ý thức được vì sao tường Thổ Môn quan chỉ cao một trượng, bởi vì chỉ xây dựng tường quan ải cao một trượng này cũng đã phải trả giá tâm huyết cực lớn.
Cuối cùng Khuất Đột Thông chọn dùng một loại kế sách trung hòa, lợi dụng túi đất để làm tường quan ải cao thêm, tuy hiệu quả thua xa tường đá, nhưng cũng tính là một loại thi thố ứng đối.
Đáng tiếc, cho dù là một loại ứng đối đơn giản như vậy, Khuất Đột Thông ngay cả một nửa cũng chưa thể hoàn thành, bởi vì Tùy quân không cho hắn thời gian.
Khuất Đột Thông nhận được thám tử cấp báo, đại tướng Tùy quân La Sĩ Tín đã dẫn sáu ngàn quân đánh đến cách Thổ Môn quan hai mươi dặm, cũng tiếp tục hướng Thổ Môn quan đẩy mạnh.
Khuất Đột Thông sở dĩ được xưng là danh tướng cũng có chỗ khác với số đông của hắn. Khuất Đột Thông cực kỳ coi trọng tình báo, hơn nữa chú ý chi tiết tình báo, ví dụ như chủ tướng bình thường chỉ hỏi đối phương có bao nhiêu quân, trang bị như thế nào.
Mà Khuất Đột Thông càng thêm quan tâm chủ tướng quân địch là ai?
Thông qua phân tích chủ tướng quân địch, hắn liền biết kế sách ứng đối của mình. Nếu là đám người Vương Biện, Lý Tĩnh, Từ Thế Tích, vậy Khuất Đột Thông liền biết sức chiến đấu của binh sĩ đối phương sẽ không quá mạnh, mà chủ tướng đối phương là La Sĩ Tín, đại tướng Phi Ưng quân nổi tiếng trước kia, nguyên lão đại tướng theo Trương Huyễn, Khuất Đột Thông liền biết, sáu ngàn người dưới trướng La Sĩ Tín tất nhiên là binh sĩ tinh nhuệ nhất.
Đồng thời, La Sĩ Tín người này được gọi là Bá Vương thương, tác chiến rất dũng mãnh, Khuất Đột Thông liền biết La Sĩ Tín tấn công Thổ Môn quan tất nhiên cũng là lấy cường công làm chủ, mình sắp gặp phải một cuộc chiến cứng đối cứng.
Nhưng so với La Sĩ Tín, Khuất Đột Thông càng lo quân đội của Lý Thúc Lương hơn cùng với quân Tang Hiển Hòa làm hậu viên. La Sĩ Tín lúc trước chính là tướng thủ thành Thổ Môn quan, hắn cố ý rút lui để Đường quân có thể đông tiến, mà hiện tại hắn lại lần nữa đánh trở về, điều này nói rõ cái gì, nói rõ Trương Huyễn đã bắt đầu phản kích.
Tuy La Nghệ bên kia vẫn chưa có bất cứ tin tức nào, nhưng Khuất Đột Thông đã đoán được chân tướng. Chỉ sợ La Nghệ đã xong đời, đại quân Trương Huyễn đã sớm đến U Châu. Nếu là như thế, Lý Thúc Lương một mình xâm nhập mà không có người tiếp ứng mà nói, chỉ sợ hiện tại đã dữ nhiều lành ít rồi.