Thậm chí bản thân Lý Xuân cũng không ngờ hắn thế mà được Trương Huyễn trọng dụng, điều này làm Lý Xuân vốn đã tuyệt vọng đối với con đường làm quan lại sinh ra hy vọng mới, làm việc đặc biệt nghiêm túc tích cực.
Nghe nói muốn giao cho mình trọng trách mới, hắn vội vàng khom người nói: “Xin điện hạ phân phó, vi thần sẽ toàn lực ứng phó!”
Trương Huyễn cũng không nhắc việc nhiệm vụ mới, mà là hỏi: “Thành trì mới bên này cần bao lâu mới có thể hoàn thành?”
Lý Xuân hiểu ý tứ Trương Huyễn, liền chỉ vào một quan viên xa xa đang ở giám sát xây thành nói: “Người đó là Công bộ lang trung Triệu Văn Ý, là tá quan của ta, việc còn lại ta đều có thể giao cho hắn đi làm. Việc quan trọng đã hoàn thành, ta không có mặt cũng sẽ không ảnh hưởng tiến độ.”
Trương Huyễn gật gật đầu, nói với Lý Xuân: “Ta muốn để ngươi đi Liêu Đông một chuyến.”
Lý Xuân ngẩn ra, sau một lúc lâu mới nói: “Vi thần từng xây dựng Lâm Liêu cung ở Liêu Đông, điện hạ là bảo vi thần đi sửa nó sao?”
“Không phải đi xây cung điện, đi gia cố phòng ngự Liễu thành, khiến nó ít nhất có thể chống đỡ mười vạn người tiến công, việc này rất khẩn cấp cũng rất quan trọng, chỉ sợ ngươi không thể cùng đón năm mới với người nhà.” Trương Huyễn có chút áy náy nói với Lý Xuân.
Lý Xuân yên lặng gật đầu, lập tức thi lễ nói: “Vi thần hiểu rồi, giờ đi thu thập một chút, có thể xuất phát tới Liễu thành!”
Lý Xuân xoay người đi, Trương Huyễn nhìn bóng lưng hắn đi xa, trong lòng lại nghĩ đến việc Liêu Đông, Trương Huyễn biết Cao Ly rất có thể sẽ lấy cớ giúp Cao Liệt phục quốc tiến công Liêu Đông, nhưng đồng thời hắn cũng rất chờ mong Cao Ly tấn công Liêu Đông.
“Điện hạ!”
Phía sau có người gọi hắn, Trương Huyễn quay đầu, là Bùi Củ đứng ở phía sau hắn không xa.
Trương Huyễn đi lên trước cười hỏi: “Bùi công sao không đi xem đất xây nhà?”
Bùi Củ mỉm cười, “Ta có đứa cháu làm trung đô lệnh, loại chuyện này không cần ta quan tâm, ta nhắm chừng ta sẽ là một mảnh đất kém nhất.”
“Chính hắn chọn một mảnh đất kém nhất là được rồi, Bùi công tự mình chọn lựa. Ta đến quyết định.”
“Đa tạ điện hạ, thật ra cũng không vội ở một chốc một lát. Để sau chọn đi! Vi thần có một sự kiện khác muốn nói với điện hạ một câu.”
Trương Huyễn gật gật đầu, “Bùi công mời nói!”
Bùi Củ hướng phía trước khoát tay, “Điện hạ, chúng ta có thể đi một chút hay không.”
Hai người ở trên đường lớn trải đá chậm rãi đi. Bùi Củ cười nói: “Điện hạ cân nhắc tổ chức khoa cử một lần hay không?”
“Mấy tháng qua chiến sự thường xuyên, ta tạm thời còn chưa cân nhắc đến việc khoa cử.”
“Điện hạ tuy rất bận, nhưng chúng ta lại đã cân nhắc, chúng ta đều nhất trí cho rằng có thể ở mùa xuân sang năm cử hành một lần khoa cử. Hướng sĩ tử thiên hạ khoa cử, dùng lời của điện hạ mà nói, chính là chỉ cần có tài là cử.”
“Không cân nhắc ưu tiên thế gia sao?” Trương Huyễn cười cười nói.
“Vấn đề này chúng ta từng tranh luận, thật ra người có thể thi đỗ khoa cử trên cơ bản đều là con em thế gia các nơi, hoặc là môn sinh dựa vào các đại thế gia, không cần thiết chuyên môn giữ danh ngạch cho mấy thế gia nào đó, như vậy ngược lại sẽ đưa tới thế gia khác bất mãn, dù sao đều là con em thế gia, mọi người cạnh tranh công bằng, thua cũng là tài học của mình không đủ, mọi người cũng không thể nói gì. Điện hạ, chúng ta đã đạt chung nhận thức, đều nguyện tiếp nhận chỉ cần có tài là cử.”
Trong lòng Trương Huyễn như gương sáng, hắn biết cho dù là chỉ cần có tài là cử cũng là mấy đại thế gia chiếm ưu thế, cái gọi là chỉ cần có tài là cử trên thực tế bảo hộ lợi ích của các đại thế gia, đối với trung tiểu thế gia ngược lại bất công, cho nên đại thần bọn Bùi Củ ủng hộ chỉ cần có tài là cử cũng là ở trong tình lý.
Nhưng khoa cử cải cách không phải là nhỏ, ở một mức độ nào đó, Tùy triều là vì huỷ bỏ chế độ cửu phẩm trung chính, thực thi chế độ khoa cử mới mất đi sĩ tộc ủng hộ, cho nên Trương Huyễn cũng không muốn ở trên chuyện này đối lập với rất nhiều đại thần. Hắn vẫn cần những đại thần này ủng hộ mới có thể duy trì triều đình tồn tại.
Trương Huyễn cười cười nói: “Như vậy đi! Thỉnh cầu Bùi công dựa theo thủ tục bình thường viết một phần tấu quyển, mọi người đều bày tỏ thái độ. Nếu nhất trí ủng hộ, vậy ta cũng sẽ không phản đối.”
Bùi Củ chính là ở dưới mọi người yêu cầu đến thử thái độ Trương Huyễn một phen. Trương Huyễn tỏ thái độ khiến hắn mừng thầm trong lòng, hắn lập tức lại cười nói: “Nói tới còn có chút hổ thẹn, Quốc Tử Giám tế chúng ta tửu đến nay còn chưa bổ nhiệm, không biết điện hạ có nhân tuyển thích hợp hay không?”
Trương Huyễn gật gật đầu, “Ta quả thật chuẩn bị đề cử một người, là nguyên ngự sử trung thừa Đỗ Yêm, Bùi công cảm thấy như thế nào?”
Bùi Củ ngạc nhiên, “Đỗ Yêm không phải ở Lạc Dương đảm nhiệm Lại bộ thị lang sao?”
“Hắn ở Lạc Dương bị Đoạn Đạt xa lánh, lại bất mãn Vương Thế Sung chuyên quyền. Hắn là thúc phụ Đỗ tham quân, ta bảo Đỗ tham quân viết một phong thư cho hắn, hắn sẽ tới.”
Trong lòng Bùi Củ có chút không vui. Hắn vốn là muốn đề cử nguyên Quốc Tử Giám bác sĩ Vương Thiện làm tế tửu Quốc Tử Giám, lại không ngờ Trương Huyễn đã sớm quyết định nhân tuyển.
Đỗ Yêm là nhân vật nổi tiếng trong sĩ tộc Quan Trung, nếu nói Trương Huyễn trọng dụng Kinh Triệu Vi thị Vi Vân Khởi là vì cùng chung hoạn nạn, như vậy trọng dụng Đỗ Yêm liền ý nghĩa Trương Huyễn bắt đầu mượn sức sĩ tộc Quan Trung.
Nhưng trong lòng Bùi Củ bất mãn cũng không phải bởi Trương Huyễn coi trọng sĩ tộc Quan Trung, mà là Trương Huyễn nghiêm túc ở trên bổ nhiệm chức quan quan trọng, nắm hết quyền hành, đây đã là lần thứ ba phản đối hắn đề cử.
Hai ngày trước, Bùi Củ muốn đề cử nguyên Lễ bộ thị lang Hoàng Phủ Tung đảm nhiệm nội sử thị lang, nhưng Trương Huyễn lại bổ nhiệm Tiêu Vũ mới từ Trường An tới làm nội sử thị lang, một lần trước nữa, Bùi Củ đề nghị Thôi Quân Túc làm Thái Thường khanh, nhưng Trương Huyễn lại cho rằng Thôi Quân Túc giỏi về ngoại giao, liền bổ nhiệm hắn làm hồng lư tự khanh, Đột Quyết sứ.
Nói ngắn lại, người Bùi Củ đề cử Trương Huyễn không trọng dụng một ai, hoặc thay đổi bổ nhiệm, điều này làm Bùi Củ cảm thấy rất mất mặt, lần này nhân tuyển tế tửu Quốc Tử Giám lại bị Trương Huyễn phủ quyết.
Bùi Củ rốt cuộc nhịn không được nói: “Điện hạ, Đỗ Yêm tuy là cựu thần, nhưng hắn dù sao xuất thân sĩ tộc Kinh Triệu, mà Thái Học sinh phần lớn đến từ Hà Bắc, Trung Nguyên cùng Tịnh Châu, lão thần cảm thấy nên lựa chọn sĩ tộc Sơn Đông tương đối thích hợp.”
Trương Huyễn mỉm cười, “Bùi công quá câu nệ ý kiến địa vực, triều đình chúng ta cũng không phải triều đình Sơn Đông Hà Bắc, mà là thiên hạ xã tắc, xuất thân Kinh Triệu lại có ngại gì. Lại nói Đỗ Yêm cũng là danh sĩ thiên hạ, nghiên cứu học vấn nghiêm cẩn, lực kêu gọi rất mạnh, để hắn đảm nhiệm tế tửu Quốc Tử Giám, vừa lúc có thể thay chúng ta mời chào thiên hạ tài tuấn, Bùi công nói đúng không?”
Bùi Củ cười ha ha, “Điện hạ nói đúng, là lão thần cân nhắc không chu toàn.”