Trương Huyễn bỗng nhớ tới một chuyện, lại hỏi: “Vương Thiện này là Thái Nguyên Vương thị à?”
“Đúng vậy, hắn là em trai Vương Sóc gia chủ Thái Nguyên Vương thị.”
“Ta muốn gặp hắn một chút, hắn hiện ở nơi nào?”
“Hồi bẩm điện hạ, hắn trước mắt ở quận Bắc Hải.”
Đúng lúc này, một thân binh chạy vội tới, hướng Trương Huyễn trình lên một phong thư nhà, “Khởi bẩm điện hạ, trong phủ Ích Đô đưa tới thư bồ câu khẩn cấp.”
Trương Huyễn ngẩn ra, thế mà là thư nhà, hắn không biết trong nhà đã xảy ra chuyện gì, vội vàng mở thư đọc một lần, nhất thời vui mừng quá đỗi, thê tử Lô Thanh cùng Vũ Nương phân biệt sinh cho hắn một con gái cùng con trai.
Trong lòng Trương Huyễn nở hoa, hướng Bùi Củ cười nói: “Ta cần thu thập một chút, chuẩn bị về Ích Đô, mọi người cùng nhau trở về đi!”
~~~~
Ích Đô mấy ngày nay giăng đèn kết hoa, vui sướng, nguyên nhân là Tề vương Trương Huyễn lại có con trai con gái. Sau khi tin tức truyền ra, dân chúng Ích Đô tự phát chúc mừng, từng nhà đem đèn màu chuẩn bị đón năm mới treo sớm, tiếng pháo không ngừng, giống như năm mới đến.
Trong Tề vương phủ cũng bận rộn quấn quýt. Vương phi sinh ái nữ, nhị phu nhân sinh quý tử, song hỷ lâm môn, gia quyến đại thần đến chúc mừng nối liền không dứt, việc lớn việc nhỏ, trong phủ cao thấp cũng có chút ăn không tiêu.
Lô Thanh mặc quần áo trong tháng, đội mũ giữ ấm nằm tựa ở trên giường mềm. Một lần này sinh sản bởi vì mất máu khá nhiều, khiến nàng thực sự có chút yếu, trong khoảng thời gian này luôn luôn tĩnh dưỡng.
Tuy thời tiết đã bắt đầu mùa đông, bên ngoài rất lạnh, nhưng trong phòng đốt hai chậu than lửa, khiến trong phòng rất oi bức. Lô Thanh có chút ăn không tiêu, vội vàng bảo mấy nha hoàn đem một chậu than nâng ra ngoài.
Tam phu nhân Tân Vũ ngồi ở bên Lô Thanh, hơi tỏ ra có chút ủy khuất. Sinh hoạt ở Trung Nguyên đã nhiều năm, nàng đã dần dần rút đi ấn ký nữ tử thảo nguyên, da thịt cũng trở nên trắng trẻo nhẵn nhụi, mặt mày có thêm vài phần dịu dàng, vô luận ngôn ngữ hay là thói quen sinh hoạt đều không khác với Hán nữ tử.
Phụ thân nàng từng được thiên tử Dương Quảng ban họ Dương, nàng liền sửa tên Hán cho mình là Dương Tân Vũ, được phong làm lương đễ.
Bởi vì hai phu nhân đồng thời sinh sản, công việc lớn nhỏ trong nhà đều đặt ở trên người nàng, nàng thực sự có chút ăn không tiêu, hơn nữa nàng cực không giỏi xã giao, các gia quyến đại thần tới nhà chúc mừng làm nàng luống cuống chân tay, không ngừng có việc xấu hổ xảy ra.
“Đại tỷ, ta làm chút việc trong phủ là được rồi, việc xã giao vẫn là để cho tứ muội đi!”
Lô Thanh biết Tân Vũ khó xử, liền gật đầu đáp ứng, “Được rồi! Việc xã giao ta bảo tứ muội đi làm, muội chỉ cần chiếu cố tốt hai người phụ nữ sinh con cùng ba đứa nhỏ là được.”
Tân Vũ nhất thời như trút được gánh nặng, rốt cuộc không bảo nàng đi xã giao nữa. Nàng nắm tay Lô Thanh cười nói: “Đa tạ đại tỷ thông cảm tiểu muội khó xử, vậy ta đi xem tình huống hai đứa bé, lát nữa lại hướng đại tỷ báo cáo.”
Lô Thanh cười cười, “Biết muội muốn chuồn rồi, đi thôi!”
Tân Vũ xấu hổ cười một cái, đứng dậy đi, Lô Thanh lại nói với Lê Hương bên cạnh: “Đi mời tứ phu nhân qua đây.”
Không bao lâu, Bùi Trí Trí bước nhanh đi vào trong phòng của Lô Thanh. Gả làm thê tử người ta, Bùi Trí Trí cũng dần dần mất khí chất ngây ngô của thiếu nữ, biến thành một thiếu phu nhân xinh đẹp, nhưng nàng dù sao trẻ tuổi, toàn thân tràn ngập sức sống thanh xuân. sống động
“Đại tỷ tìm ta sao?” Bùi Trí Trí cười hỏi.
Nàng đến khiến căn phòng vốn có chút nặng nề nhất thời trở nên có sinh cơ hẳn lên, Lô Thanh bị cuối hút, vội bảo nha hoàn đỡ mình ngồi dậy cười nói: “Ngồi xuống chúng ta nói chuyện.”
Bùi Trí Trí ngồi xuống, Lô Thanh nói: “Lần trước sinh Đình nhi, là Vũ Nương thay ta lo liệu việc nhà, hiện tại Vũ Nương cũng sinh con, trong nhà liền loạn hết cả lên, ta sốt ruột lại không thể làm gì.”
“Tam tỷ không phải làm rất tốt sao? Tuy mọi người rất bận rộn, nhưng còn chưa loạn, đại tỷ không cần lo lắng.”
“Muội ấy thật sự bận không chịu nổi rồi, ta muốn bảo muội thay nàng ấy chia sẻ một chút, muội thấy được không?”
Bùi Trí Trí cười, “Điều này có cái gì không được, đại tỷ cứ việc phân phó là được.”
Lô Thanh thích Bùi Trí Trí sảng khoái. Nàng kéo tay Bùi Trí Trí nói: “Mấy ngày nay mỗi ngày đều có gia quyến đại thần đến chúc mừng, Tam tỷ của muội không giỏi xã giao, thực sự khiến nàng ấy khó xử, muội thay nàng ấy tiếp đãi khách tới chơi một chút. Mặt khác, công việc trong phủ muội cũng gánh vác đi! Sự tình gì muội tự xem mà làm, hỏi quản gia nhiều một chút, thật sự không rõ cũng có thể tới hỏi ta.”
“Đại tỷ yên tâm đi! Ta sẽ cố gắng làm tốt.”
Lô Thanh gật gật đầu, lại chỉ chỉ một cái hộp đồng trên bàn bên cạnh, “Đó là hộp tiền của nhà chúng ta, bên trong có ba loại ngọc bài, màu đỏ thể hiện năm trăm quan, màu vàng là trăm quan, màu trắng là mười quan, muốn làm việc gì, mấy quản gia sẽ hướng muội báo cáo thu chi, muội cảm thấy không có vấn đề thì căn cứ số tiền đem ngọc bội cho bọn họ. Bọn họ đi phòng thu chi lấy tiền, cuối cùng phòng thu chi sẽ giao sổ sách cho muội xét duyệt, thật ra rất đơn giản. Muội bắt đầu làm sẽ biết.”
Nói tới đây, Lô Thanh cũng cảm thấy rất mỏi mệt rồi, liền nói với Bùi Trí Trí: “Hộp tiền là mấu chốt, cái khác ta sẽ không dặn dò nữa, muội tự quyết định.”
Bùi Trí Trí cũng cảm giác được đại tỷ mỏi mệt, liền vỗ vỗ mu bàn tay nàng nói: “Đại tỷ nghỉ ngơi cho khỏe đi! Ta lập tức đi làm.”
Nàng đứng dậy thi lễ, liền cầm hộp tiền đi ra ngoài. Lô Thanh cảm thấy thân thể mỏi mệt không chịu nổi, chậm rãi nhắm mắt lại, bọn nha hoàn vội vàng đỡ nàng nằm xuống, đắp đệm chăn, lại buông bức màn, đem chậu than cũng bưng ra ngoài, trong phòng nhất thời an tĩnh lại.
~~~~
Bùi Trí Trí lại đi tìm Tân Vũ, Tân Vũ dặn dò nàng một phen, Bùi Trí Trí lúc này mới đi nhận chức, tạm thay Lô Thanh trở thành nữ chủ nhân trong nhà.
Trong phòng chính, mấy quản gia hướng Bùi Trí Trí báo cáo một đống việc rườm rà chờ giải quyết trong phủ.
Ngô quản gia nói: “Hiện tại việc cấp bách là phát tiền mừng. Dựa theo phong tục, trong nhà thêm con cái cho hạ nhân tiền thưởng để tỏ vẻ chúc mừng, gọi là tiền hỉ. Mặt khác còn cần cho hàng xóm mỗi nhà một phần bánh cuộn cùng trứng gà đỏ, đại khái có mấy trăm hộ gia đình
Nếu trong nhà có đứa nhỏ còn cần cho một chút tiền, vốn nên ở trong vòng ba ngày sau khi đứa nhỏ sinh ra phát, nhưng cho tới hôm nay còn chưa phát ra.”
Bùi Trí Trí nhướng mày, “Vì sao chưa phát?”
“Chủ yếu là định mức không xuống được, tam phu nhân nói cần xin chỉ thị vương phi, nhưng hai ngày qua thân thể vương phi không khoẻ, cho nên liền chậm trễ.”
Bùi Trí Trí nghĩ nghĩ hỏi: “Vậy lúc thế tử sinh ra là cho bao nhiêu?”