“Trong phủ mỗi người ba quan tiền, không phân biệt tôn ti đều như nhau, cho hàng xóm thì dựa theo phong tục địa phương. Mỗi hộ năm quả trứng gà đỏ, hai cân bánh cuộn. Đứa nhỏ cho một trăm đồng tiền, nếu tứ phu nhân cảm thấy không có vấn đề, chúng ta liền dựa theo tiêu chuẩn lần trước phát phóng là được.”
Bùi Trí Trí trầm ngâm một lát, nói: “Cứ dựa theo tiêu chuẩn lần trước, nhưng lần này cho hai phần!”
Mấy quản gia nhìn nhau, Ngô quản gia thật cẩn thận nói: “Tứ phu nhân, tuy là hai đứa con, nhưng lần trước dù sao cũng là thế tử, lần này vương phi sinh là thiên kim, công tử lại là nhị phu nhân sinh, nếu dựa theo tiêu chuẩn lần trước cho hai phần, có phải hay không có chút...”
Bùi Trí Trí trầm mặt, “Đều là con của tướng quân, vì sao phải nặng bên này nhẹ bên kia? Cứ dựa theo lời ta đi làm!”
Một gã Lưu quản gia khác nói: “Cần lại xin chỉ thị vương phi một chút hay không?”
‘Bốp!’
Bùi Trí Trí vỗ bàn thật mạnh, mặt giận dữ nói: “Hiện ở trong phủ là ta làm chủ, các ngươi nếu không muốn nghe theo, vậy thu thập đồ đạc rời đi, ta thuê quản gia khác!”
Mấy quản gia sợ hãi giật mình, vội nói: “Phu nhân bớt giận, chúng ta lập tức đi làm!”
Mấy quản gia vội vàng hành lễ đi ra ngoài, đi ra cửa phòng, bọn họ đều lè lưỡi, tứ phu nhân này so với tam phu nhân lợi hại hơn nhiều, phải cẩn thận làm việc mới được, mấy người vội vàng phân công nhau đi chuẩn bị.
Bùi Trí Trí lại nghe phòng sổ sách báo cáo thu chi, bất tri bất giác đã trôi qua nửa canh giờ, lúc này một thị nữ chạy tới bẩm báo: “Tứ phu nhân, có khách nhân đến chúc mừng, là con gái Tô tướng quốc.”
Thị nữ đem một phần bái thiếp trình lên. Bùi Trí Trí từng nghe đại tỷ nói, lúc trước nàng gả cho tướng quân chính là Tô Nhị nương con gái Tô tướng quốc thay bọn họ một tay xử lý, nàng cũng biết vợ cả Tô tướng quốc đã qua thế, cần gia quyến xuất đầu lộ diện, đều là con gái đi làm, Tô Nhị nương này thật ra chính là đại biểu Tô tướng quốc đến chúc mừng, nàng không dám chậm trễ, vội vàng đi ra đón.
Nếu nói Tân Vũ bởi vì xuất thân thảo nguyên mà không hiểu lắm lễ nghi người Hán, vậy Bùi Trí Trí là tiểu thư khuê các, nàng ở phương diện đối nhân xử thế mạnh hơn Tân Vũ nhiều lắm.
Bùi Trí Trí đến tiền viện đón, Tô Nhị nương đã ở trước ảnh bích chờ. Bùi Trí Trí tiến lên làm cái vạn phúc cười nói: “Hoan nghênh Tô cô nương đến bỉ phủ!”
“Ngươi là —— “
Tô nhị nương thấy đối phương bộ dạng cực kỳ trẻ tuổi mỹ mạo, nàng tâm niệm khẽ động, bỗng nhớ đối phương là ai, “Ngươi là... Trí Trí?”
“Chính là tiểu muội, hoan nghênh Tô a tỷ đến làm khách.”
Tô Nhị nương đã sắp bốn mươi tuổi rồi, lại bị một nữ hài nhi trẻ tuổi mười bảy mười tám tuổi gọi là a tỷ, nàng nghe thực sự rất hưởng thụ, liền tiến lên ôm cánh tay cô cười nói: “Sớm nghe nói Tề vương điện hạ tứ phu nhân xinh đẹp thiên tiên, hôm nay vừa gặp, quả nhiên danh bất hư truyền.”
“A tỷ quá khen, so với sự xinh đẹp của a tỷ, tiểu muội thật sự tự biết xấu hổ.”
Tô Nhị nương lúc trẻ tuổi cũng cực kỳ mỹ mạo, tuy hiện tại từ nương bán lão, nhưng trong lòng nàng vẫn rất tự phụ. Nàng thấy Bùi Trí Trí nói rất thành khẩn, trong lòng càng thêm vui mừng, không khỏi mặt mày hớn hở lấy ra một tờ danh mục quà tặng nói: “Ta là đặc biệt đến chúc mừng, chuẩn bị chút lễ mọn, hi vọng Trí Trí vui lòng nhận cho.”
“Đại tỷ quá khách khí rồi, mời theo ta đi bên trong ngồi một chút.”
“Vậy thì quấy rầy rồi.”
Bùi Trí Trí mang theo Tô Nhị nương vừa nói vừa cười đi hướng về phía nhà trong.
“Vương phi thân thể như thế nào?”
“Thân thể đại tỷ hơi yếu chút, cần nghỉ ngơi thêm, thật sự không thể tiếp đãi a tỷ, đành phải để tiểu muội đến làm thay, xin thứ lỗi chúng ta chiêu đãi không chu toàn.”
“Nào có! Nào có! Là ta quấy rầy quý phủ rồi.”
~~~~
Thời gian rất nhanh lại qua đi nửa tháng, buổi sáng hôm nay, lúc Bùi Trí Trí đang ở nội đường cân nhắc an bài năm mới, bỗng có thị nữ chạy tới bẩm báo, “Tứ phu nhân, vương gia đã trở lại.”
Bùi Trí Trí bỗng đứng lên, không khỏi vừa kinh ngạc vừa vui, vội đi hướng cửa phủ, vừa đi vài bước, lại vội vàng nói với mấy thị nữ: “Các ngươi đi nói cho vương phi cùng nhị phu nhân, tam phu nhân, nói vương gia đã trở lại.”
Thị nữ vội vàng đáp lại rời đi, Bùi Trí Trí lúc này mới bước nhanh tới cửa phủ, chỉ thấy trượng phu đang chỉ điểm mấy người hầu lắp đèn lồng, trong lòng nàng vui mừng, vội vàng nghênh đón.
Trương Huyễn vừa tới cửa nhà, thấy mấy người hầu dựng thang trang trí đèn lồng, hắn lúc này mới nhớ tới cách tết đã không đến một tháng nữa. Trong lòng hắn có chút áy náy đối với người nhà, nửa năm qua mình quá bận chinh chiến, thực sự có chút xa cách với người nhà.
Lúc này, Trương Huyễn nghe thấy tiếng bước chân, quay đầu, chỉ thấy Trí Trí đứng ở phía sau mình không xa, trong một đôi mắt đẹp lóe ra hào quang vui sướng, còn có vài phần ngượng ngùng của tiểu phụ nhân. Trong lòng Trương Huyễn nóng lên, tiến lên cười nói: “Ta cũng sắp quên rồi, còn có không đến một tháng sẽ là năm mới, may mắn về kịp.”
Bùi Trí Trí cười tủm tỉm, “Tướng quân thế mà còn có thể tìm được cửa nhà, ra ngoài chúng ta dự kiến.”
“Trí Trí là đang nói móc ta sao?”
Trương Huyễn mỉm cười đi vào trong nhà, Bùi Trí Trí sóng vai đi cùng hắn, cười hỏi: “Đi thăm con trước, hay là thăm thê tử trước?”
“Ta thực sự có chút mệt mỏi, đi thư phòng uống một ngụm trà, thở một hơi trước, sau đó lại đi thăm con cùng thê tử.”
“Ta đi bưng trà cho phu quân.”
Trương Huyễn trở lại thư phòng của mình, cởi áo khoác, chỉ cảm thấy sự ấm áp từ bốn phương tám hướng ùa về trong lòng mình, khiến hắn có một loại buông lỏng cùng thoải mái chưa bao giờ có, cảm giác có nhà tốt đẹp như thế.
Lúc này, Bùi Trí Trí bưng trà đi vào thư phòng, thấy trượng phu đã cởi áo khoác, áy náy nói: “Ta còn nói giúp phu quân cởi áo khoác trước, kết quả phu quân tự mình cởi.”
Trương Huyễn cười, đem bát trà đặt lên bàn, đem kiều thê ôm vào trong lòng mình, Bùi Trí Trí tâm tình kích động, không tự chủ được ôm cổ trượng phu, bắt đầu hôn thật sâu...
Qua một hồi lâu, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, dọa Bùi Trí Trí vội vàng giãy thoát khỏi trượng phu, sửa sang lại váy nhàu, bên ngoài truyền đến tiếng của Lê Hương, “Tứ phu nhân, vương phi mời ngài đi qua một chút.”
“Biết rồi, ta đi ngay.”
Bùi Trí Trí cúi đầu hôn trên môi trượng phu một cái, ghé vào tai hắn thấp giọng nói: “Buổi tối ta lại hầu hạ tốt phu quân!”
Nàng hướng trượng phu nháy mắt, xoay người bước nhanh rời đi. Trương Huyễn ngồi ở trên giường mềm, chỉ cảm thấy toàn thân thoải mái, toàn bộ việc phiền não ở giờ khắc này đều bị hắn ném đi không còn thấy bóng dáng tăm hơi.