Bùi Củ là theo Trương Huyễn cùng nhau quay về huyện Ích Đô, hắn cũng chưa đi công sở lâm thời, mà là trực tiếp trở về trong phủ của mình ở huyện Ích Đô, vừa mới vào cửa, quản gia đã đón nói: “Lão gia, Trần sứ quân chờ ở trong phòng khách, nói có chuyện gấp tìm lão gia!”
Những ngày qua tâm tình Bùi Củ thực sự không tốt, không có tâm tư gặp bất cứ khách khứa nào, liền khoát tay, không kiên nhẫn nói: “Ta không gặp, bảo hắn đi!”
Quản gia do dự một chút, lại nhỏ giọng nói: “Hắn đã là lần thứ ba tìm đến lão gia, hình như thực có việc gấp gì.”
Bùi Củ dừng bước chn, nghĩ một chút nói: “Bảo hắn đến ngoại thư phòng của ta!”
Bùi Củ xoay người đi về phía ngoại thư phòng, không bao lâu, một nam tử trung niên ở dưới quản gia dẫn dắt tới ngoại thư phòng. Nam tử này tên là Trần Đào, cũng là người Tịnh Châu Văn Hỉ huyện, là môn sinh Bùi gia bồi dưỡng ra, từng đảm nhiệm huyện lệnh Văn Hỉ huyện, quận thừa Lâu Phiền quận các chức, nhưng ở sau sự kiện Nhạn Môn quận bị Dương Quảng cách chức, nguyên nhân là hắn dung túng người Đột Quyết hoạt động ở Lâu Phiền quận thời gian dài.
Sau khi Tân tùy thành lập không lâu, Trần Đào từ Văn Hỉ huyện tới đầu nhập vào Bùi Củ, Bùi Củ hứa hẹn bổ nhiệm hắn làm quận thừa Trác quận, điều này làm Trần Đào rất chờ mong, nhưng kết quả cuối cùng lại khiến hắn lại trở nên vô cùng uể oải.
“Vãn bối bái kiến Bùi công!” Trần Đào quỳ xuống cung kính hành một lễ.
Bùi Củ nhìn hắn, “Rốt cuộc có chuyện gì quan trọng, ngươi thế mà tới tìm ta ba lượt.”
“Bùi công, là bảo vãn bối đảm nhiệm quận thừa Trác quận...”
Không đợi hắn nói xong, Bùi Củ đã mất hứng ngắt lời hắn, “Ngươi vội cái gì, Trác quận vừa mới lấy được không lâu, sao có thể nhanh như vậy đã bổ nhiệm quận thừa, ít nhất phải đợi một hai tháng, ta tự nhiên sẽ giúp ngươi vận hành thao tác.”
Trần Đào gấp đến độ vội xua tay nói: “Vãn bối vốn cũng không vội, nhưng ba ngày trước quận thừa Trác quận đã bổ nhiệm, là Thọ Quang huyện lệnh Tương Trung ban đầu, hắn năm kia được tăng lên làm Ích Đô huyện lệnh
Hiện tại lại tăng lên thành quận thừa Trác quận, thư bổ nhiệm cũng đã xuống rồi.”
Bùi Củ một lúc lâu nói không nên lời, mình rõ ràng từng nói việc này cho Vi Vân Khởi, Vi Vân Khởi cũng đã đáp ứng, sao lại thay đổi?
Lúc này, Bùi Củ bỗng trở nên cảnh giác. Vi Vân Khởi tuyệt đối sẽ không lật lọng, người thay đổi quan viên bổ nhiệm chỉ có thể là Trương Huyễn. Trong khoảng thời gian này gần đây, Trương Huyễn hết lần này tới lần khác phủ quyết mình đề cử, đây chẳng lẽ là cảnh cáo nào đó của Trương Huyễn đối với mình sao?
Bùi Củ trầm ngâm một lát, hướng Trần Đào khoát tay, “Chuyện này ta biết rồi. Ngươi đi về trước đi!”
Trần Đào không dám nhiều lời, thi lễ lui xuống, trong phòng chỉ còn lại có một mình Bùi Củ.
Bùi Củ khoanh tay tới trước cửa sổ, đẩy cửa sổ, gió lạnh thấu xương nhất thời đập vào mặt. Hắn nhìn mấy gốc mai ngoài cửa sổ, ánh mắt tràn ngập hoang mang.
Tuy hắn vừa rồi sinh lòng cảnh giác, cảm thấy đây là Trương Huyễn đang cảnh cáo mình, nhưng tỉnh táo lại lại cảm thấy trên chi tiết có chút không đúng, ví dụ như bổ nhiệm quận thừa Trác quận. Đầu tiên do Lại bộ đưa tên, sau đó tiếp tục báo lên, do nội sử cùng nạp ngôn ký chính thức sau đó đệ trình nhiếp chính vương phê chuẩn. Mình làm nạp ngôn, căn bản là chưa nhìn thấy phần thư bổ nhiệm nhắc tên này, còn có bổ nhiệm Đỗ Yêm đảm nhiệm tế tửu Quốc Tử Giám, Trương Huyễn cũng nói rõ cho mình cần thông qua Lại bộ đưa tên trước mới có thể bổ nhiệm.
Nghĩ đến đây, Bùi Củ cũng cảm thấy mình có chút sợ bóng sợ gió, Trần Đào này không biết nơi nào nghe được một chút tin tức không chính thống liền tin là thật, chạy tới phiền nhiễu mình.
Nhưng trước khi xác minh Bùi Củ cũng không dám có kết luận, hắn cảm thấy vẫn cần đi công sở xem tình huống một chút. Bùi Củ lập tức đi tới cửa ra lệnh: “Chuẩn bị xe ngựa cho ta. Ta muốn đi công sở!”
Công sở triều đình tân Tùy ở ngoài thành tây, bởi vì trong thành huyện Ích Đô không có đất trống, hơn nữa sắp dời đô, cũng không cần phải xây dựng quan nha. Cho nên công sở triều đình tân Tùy trên thực tế là do mấy trăm cái lều lông dê cực lớn tạo thành, diện tích chỉ hơn ngàn mẫu, bốn phía có binh sĩ hộ vệ nghiêm mật.
Dùng lều trại để làm công sở thật ra cũng không phải việc mới mẻ, đây là phong tục sót lại của Bắc triều. Tuyệt đại bộ phận vương triều Bắc triều đều là người Hồ phương Bắc thành lập, dùng lều trại làm công sở chỗ nào cũng có, thẳng đến Bắc Nguỵ thời kỳ sau mới dần dần dung nhập văn hóa Hán, có kiến trúc cung thất khí thế hoành tráng, cho dù Tùy Đế Dương Quảng đi các nơi tuần tra giám sát, các quan viên cũng ở trong lều trại xử lý việc công, cho nên mọi người cũng thấy quái nhưng không quái nữa, rất thích ứng loại triều đình kiểu lều trại này.
Môn hạ tỉnh chỗ Bùi Củ do mười mấy đại trướng tạo thành, một cái lều bản thân Bùi Củ ở làm việc diện tích chừng một mẫu rưỡi, trên đất trải thảm, bên ngoài tuy rét lạnh, nhưng nội trướng lại rất ấm áp.
Bùi Củ bước nhanh vào đại trướng, một gã tòng sự tiến lên thay hắn cởi áo khoác, Bùi Củ hỏi: “Có điệp văn Lại bộ hay không?”
“Có mấy phần!” Bùi Củ ngồi xuống ở trước vị trí của mình, từ trong cái giỏ trúc lấy ra mấy quyển điệp văn ghi chữ Lại bộ, ở trên bàn chậm rãi trải ra, thấy đầu đề Bùi Củ liền biết không phải thứ mình muốn, mấy phần này đều là bổ nhiệm huyện lệnh, không có bổ nhiệm quận thừa.
Bùi Củ lại ở trong giỏ tìm tìm, không có điệp văn khác của Lại bộ, hắn nghĩ nghĩ liền nói với tòng sự: “Đi xem một chút, Vi thượng thư có trong công sở hay không?”
Tòng sự chạy vội đi, không bao lâu trở về bẩm báo, “Khởi bẩm tướng quốc, Vi thượng thư ở trong quan trướng.”
Bùi Củ đứng dậy, hướng đại trướng của Lại bộ chậm rãi đi đến.
Vi Vân Khởi ở sau khi tân Tùy thành lập được bổ nhiệm làm Lại bộ thượng thư, nắm quyền lớn về nhân sự, quan viên ngũ phẩm trở xuống do Lại bộ trực tiếp khảo hạch, sau đó đệ trình tướng quốc phê chuẩn sau đó bổ nhiệm, quan viên ngũ phẩm trở lên thì cuối cùng cần nhiếp chính vương phê chuẩn mới có thể hoàn thành bổ nhiệm.
Tuy Lại bộ không có quyền trực tiếp bổ nhiệm, nhưng Lại bộ có được quyền đưa tên cùng quyền khảo hạch, mặc kệ là Trương Huyễn muốn bổ nhiệm người nào đó, hoặc là tướng quốc muốn đề bạt người nào đó, đều phải do Lại bộ đưa tên.
Đây cũng là Trương Huyễn tín nhiệm đối với Vi Vân Khởi, lúc này Vi Vân Khởi đang ở trước bàn thẩm duyệt mấy phần báo cáo khảo hạch quan viên, có Tòng sự ở cửa bẩm báo, “Bùi tướng quốc đến, nói có việc thương lượng với thượng thư.”
Xuyên qua thời không yêu không hối hận.”
Vi Vân Khởi buông báo cáo cười nói: “Mau mời tướng quốc tiến vào!”
Không bao lâu, Bùi Củ đi thong thả vào đại trướng, Vi Vân Khởi vội vàng nghênh đón khom người thi lễ, “Ty chức tham kiến tướng quốc.”
“Ha ha! Đã qua thời gian hạ triều, Vi thượng thư sao còn chưa trở về?”
“Trở về cũng không có việc gì, vừa lúc có vài phần khảo hạch khá gấp, cho nên xử lý trước một chút.”