Bùi Củ sở dĩ nhìn chằm chằm chức vụ này, là vì tế tửu Quốc Tử Giám đồng thời còn chưởng quản Thái Học, ở một mức độ nào đó, tài tuấn thiên hạ đều là môn sinh của hắn, chức vụ này cực dễ dàng thành lập mạng quan hệ khổng lồ. Tuy thời gian ngắn không nhìn thấy hiệu quả, nhưng mười năm hai mươi năm sau, mạng quan hệ như thế có thể phát huy tác dụng khổng lồ. Bùi Củ cũng không phải cân nhắc cho trước mắt, hắn là vì tương lai gia tộc mình, một khi hắn thành công thành lập mạng lưới quan hệ to lớn này, như vậy vô luận con em Bùi thị đi đến đâu cũng sẽ nhận được chiếu cố.
Đương nhiên, cách tốt nhất là Bùi Củ hắn đích thân đảm nhiệm chức vụ này, nhưng Bùi Củ lại không có khả năng từ bỏ vị trí tướng quốc của mình, mà trong gia tộc hắn nhất thời cũng không tìm thấy nhân tuyển thích hợp, chỉ đành để thân gia Vương Thiện của hắn đảm nhiệm.
Nói tới, bản thân Vương Thiện chính là quan viên Quốc Tử Giám, nán lại ở Quốc Tử Giám mười năm, từng chủ quản Thái Học, tuy danh vọng cá nhân Vương Thiện còn chưa đủ, nhưng danh vọng Vương thị gia tộc vậy là đủ, tựa như Lô Trác, ở trước khi đảm nhiệm tế tửu Quốc Tử Giám, thiên hạ lại có mấy ai từng nghe nói tên hắn?
Bùi Củ ở trong quan trường của mình khoanh tay đi qua đi lại, một lần này hắn muốn dùng biện pháp vu hồi để thực hiện kế hoạch của mình.
Vào đêm, Bùi Củ ngồi xe ngựa tới trước cửa phủ Lô Trác, bởi vì quá nhiều quan viên, huyện Ích Đô không có nhiều phủ trạch an trí như vậy, cho nên đại bộ phận quan viên cũng chỉ có thể tiếp tục ở trong khách quý quán cùng dịch quán, chỉ có số rất ít quan lớn mới có được phủ trạch chuyên môn, cho dù là phủ trạch riêng cũng rất nhỏ, tòa biệt thự này của Lô Trác diện tích cũng chỉ có không đến hai mẫu, do một chỗ nhà dân nhỏ cải tạo thành, chưa nói tới phủ, chỉ có thể tính là một tòa nhà nhỏ.
Nghe nói Bùi Củ đến, Lô Trác tự mình đi ra đón, “Nghênh đón chậm trễ, chậm trễ Bùi công rồi!”
Bùi Củ cười nheo mắt, “Nào có! Là ta quấy rầy Lô thượng thư nghỉ ngơi.”
“Bên ngoài lạnh lẽo, mời Bùi công vào trong phòng nói chuyện.”
Lô Trác đem Bùi Củ mời đến phòng khách, lại bảo thị thiếp dâng trà. Hắn đối với Bùi Củ các vị cung kính có thừa, một mặt là vì Bùi Củ là trưởng bối của hắn, một mặt khác cũng là Bùi Củ ở Giang Đô đã cứu mạng hắn, khiến Lô Trác nợ Bùi Củ một cái nhân tình rất lớn.
Bùi Củ đánh giá phòng khách một phen, cười nói: “Rộng rãi sạch sẽ, cũng không tệ lắm!”
“Nơi nào không tệ, Bùi công quá khen rồi, thật sự phòng quá nhỏ, muốn bố trí cái phòng khách quý cũng không thể, thật sự là rất thất lễ.”
“Hiện tại mọi người đều giống nhau, nhà của ta so với nơi này hơi lớn hơn một chút, cũng không có phòng khách quý!”
“Nói rất phải!”
Lô Trác thở dài nói: “Rất nhiều quan viên còn tạm thời chen chúc ở tiếp khách quán, ta có thể có nhà của mình đã rất không tệ rồi, không thể yêu cầu quá cao.”
“Nhưng lần này đi An Dương, ta đã nhìn, thành mới rất lớn, bốn phía bao vây hẳn lên chừng ba mươi dặm, có đủ đất cho mọi người xây dựng nhà mới, tin tưởng đến lúc đó Lô thượng thư sẽ có ba cái phòng khách.”
“Ha ha! Nói làm ta rất chờ mong!”
Hai người nói chuyện phiếm vài câu, Bùi Củ chuyển đề tài, cười hỏi: “Lô thượng thư đối với tháng hai sang năm cử hành khoa cử có ý tưởng gì không?”
Lô Trác cười nói: “Đây đương nhiên là chuyện tốt, nói tới hổ thẹn, ta làm tế tửu Quốc Tử Giám nhiều năm, lại chỉ từng trải qua một lần khoa cử, cuối cùng còn lấy trò khôi hài chấm dứt, cho nên ta chuẩn bị đề nghị Tề vương, nên cân nhắc một chút các sĩ tử thi đỗ khoa cử, nhưng chưa nhận được chức quan của lần trước, coi như là lung lạc đối với nhân tài.”
Bùi Củ lắc đầu, “Triều đại mới khung cảnh mới, vẫn là mở thi một lần nữa thì tốt hơn, dù sao lần này chúng ta cũng chỉ cần có tài là cử, chỉ cần có thực học, đều sẽ có cơ hội.”
“Nói cũng có đạo lý, nhưng tế tửu Quốc Tử Giám còn chưa bổ nhiệm, đây thật ra là việc khá gấp gáp, nên nhanh chóng bổ nhiệm.”
Lời của Lô Trác vừa lúc nói trúng ý đồ đến của Bùi Củ, Bùi Củ cười cười nói: “Lô thượng thư cảm thấy Vương Thiện người này như thế nào?”
“Không tệ, rất có năng lực, tài học xuất chúng, lúc trước hắn giúp ta rất lớn —— “
Lô Trác bỗng dừng câu chuyện, hắn có chút hiểu ý tứ Bùi Củ, liền thật cẩn thận hỏi: “Bùi công là muốn để Vương Thiện đảm nhiệm tế tửu Quốc Tử Giám sao?”
Bùi Củ cười cười, hỏi thẳng: “Ta là có ý này, nhưng vẫn cần trưng cầu ý kiến Lô thượng thư một chút, thượng thư cảm thấy hắn thích hợp không?”
Lô Trác do dự một chút nói: “Vương Thiện từng làm chủ bộ Quốc Tử Giám, cũng đảm nhiệm bác sĩ ở quốc tử học, từ trên kinh nghiệm cùng học thức là đủ, chỉ là trên danh vọng còn thiếu chút, nhưng hắn xuất thân Thái Nguyên Vương thị, ta cảm thấy trên gia thế có thể bù lại chút thiếu sót đó.”
“Lô thượng thư có thể thay ta đề cử không?”
“Ta?”
Lô Trác ngẩn ra, “Lấy thân phận tướng quốc của Bùi công, đề cử hắn là đủ rồi, vì sao còn cần ta đến đề cử, chỉ sợ ngược lại hiệu quả không đủ.”
Bùi Củ chưa nói cho Lô Trác mình đã hướng Trương Huyễn đề cử một lần. Hắn cười giải thích: “Bởi vì hai nhà chúng ta nhiều thế hệ thông gia, trưởng tử của Vương Thiện cưới thứ nữ của ta, cho nên ta không tiện đề cử, mà Lô thượng thư là tiền nhiệm tế tửu Quốc Tử Giám, lại là thủ trưởng cũ của hắn, đề cử hắn cũng thuận nước giong thuyền. Thế nào, Lô thượng thư đồng ý giúp ta việc này không?”
Bùi Củ tìm Lô Trác hỗ trợ không chỉ bởi hắn là tiền nhiệm tế tửu Quốc Tử Giám, nguyên nhân càng quan trọng hơn hắn là cha của Tề vương phi, là nhạc phụ của Trương Huyễn, Trương Huyễn nhất định sẽ cho hắn cái mặt mũi này.
Lô Trác nhất thời chưa nói gì. Thật ra hắn vừa rồi chỉ là xuất phát từ lễ phép nói tốt cho Vương Thiện, thật ra Vương Thiện không chỉ có thanh danh không đủ, hơn nữa học thức cũng kém một chút, hơn nữa tuổi cũng đã cao, để hắn đảm nhiệm tế tửu Quốc Tử Giám cũng không phải một lựa chọn quá tốt.
Nhưng Lô Trác nợ Bùi Củ một cái nhân tình rất lớn, hôm nay Bùi Củ tới cửa cầu mình hỗ trợ, nhân tình nợ mình sao có thể không trả?
Nghĩ đến đây, Lô Trác gật gật đầu, “Được rồi! Xem ở trên phần tướng quốc giúp ta thoát khỏi Giang Đô, việc này ta giúp, ta đến đề cử Vương Thiện đảm nhiệm tế tửu Quốc Tử Giám. Ngày mai ta tìm Vi thượng thư nói chuyện, nhưng có một điểm ta cần nói rõ, ta sẽ làm hết sức, nếu Tề vương điện hạ không chọn hắn, hoặc là Tô tướng quốc không đồng ý, vậy ta cũng không có cách nào.”
Bùi Củ mỉm cười, “Chỉ cần Lô thượng thư chịu đề cử, vô luận thành hay không, ta đều sẽ cảm kích tình ý của Lô thượng thư.”