Giang Sơn Chiến Đồ ( Dịch Full )

Chương 827 - Chương 694: Huyết Chiến Liễu Thành (6)

Chương 694: Huyết chiến Liễu Thành (6)
Chương 694: Huyết chiến Liễu Thành (6)

Lúc này, xa xa đại quân Khiết Đan đông nghịt hướng nam thành đánh tới, tuy nhiều lần giáo huấn thê thảm đau đớn, người Khiết Đan cũng thông minh hẳn lên, nghĩ tới rất nhiều biện pháp đối phó chông cùng hố đất bẫy chân Tùy quân, bọn họ chặt mấy ngàn cây to, dùng cành cây và tấm ván gỗ trải ra mấy con đường.

Mặt khác bọn họ đem tán cây rậm lá đặt ở trên xe ngựa, để trâu bò kéo tiến lên, như vậy sẽ hình thành các bức tường cây, dùng để chống đỡ máy bắn đá và sàng nỏ công kích, binh sĩ thì tránh ở sau tường cây, tuy như vậy tốc độ tiến lên sẽ giảm bớt, nhưng hiệu quả lại thể hiện ra, suy yếu lực công kích máy bắn đá cùng sàng nỏ Tùy quân.

Từng tảng đá lớn gào thét đập đến, nện ở trên mặt đất, nhất thời bụi đất bay lên, đá tảng quay cuồng, trong đó một tảng đá lớn húc đổ xe bò, tán cây thật lớn đem binh sĩ phía sau đè xuống đất, dọa trâu bò giãy thoát dây thừng, như nổi điên chạy ở trên chiến trường.

Tuy tán cây thật lớn quả thật suy yếu hữu hiệu tác dụng ném đá của Tùy quân, nhưng ở lúc dần dần tới gần tường thành, tán cây cùng xe bò ngược lại sẽ trở thành trở ngại tiến công, cho nên khi xe bò chạy ra khỏi phạm vi công kích của máy bắn đá, binh sĩ Khiết Đan ùn ùn từ sau tán cây chạy ra, rợp trời rợp đất chạy hướng tường thành.

Lúc này, đầu tường vang lên một tiếng mõ, binh sĩ trên thành liên tục bắn tên, tên dày đặc như bão tố bắn về phía binh sĩ Khiết Đan chạy tới, từng mảng binh sĩ trúng tên ngã sấp xuống, mấy ngàn binh sĩ Khiết Đan cũng bắt đầu hướng đầu tường bắn tên phản kích, tên của hai bên hình thành một lưới tên dày đặc.

Từng cái thang công thành ầm ầm đặt lên đầu tường, móc sắt đoạn đầu bám ở gạch đầu tường, binh sĩ Khiết Đan giơ khiên hướng về bên trên leo lên, đầu tường lăn cây xuống, không ngừng có binh sĩ công thành kêu thảm từ trên thang ngã xuống, rơi vào chiến hào phía dưới, nhưng mắt binh sĩ Khiết Đan đã giết chóc đỏ lên rồi, không để ý sinh tử leo lên bên trên.

Lúc này, hai binh sĩ tay cầm rìu lớn lao tới cạnh thang công thành, vung rìu hướng thang bổ tới, loại rìu này là chọn dùng cách rèn mạch đao bọc thép chế thành, dị thường sắc bén, chỉ dùng mấy rìu đã đem đoạn đầu thang bổ gãy, móc sắt và cây thang tách ra, mấy binh sĩ dân đoàn khác từ bên cạnh dùng xích sắt phi trảo ôm lấy thang công thành, ra sức kéo cây thang, đồng thời mấy binh sĩ dùng xiên thép đẩy ra ngoài. Thang công thành dần dần nghiêng, cuối cùng ầm ầm sụp đổ, hai mươi mấy binh sĩ trên thang phát ra một chuỗi tiếng kêu thảm thiết, quay cuồng rơi xuống đất, phần lớn ngã vào trong chiến hào.

Đây là biện pháp Lý Xuân dùng để đối phó thang công thành, đơn giản hơn nữa thực dụng, rìu, xiên, trảo ba loại vũ khí đồng thời sử dụng, mặt khác phi trảo là dùng xích sắt khống chế, binh sĩ quân địch vung đao cũng không thể chém đứt, mấu chốt là phối hợp, chỉ cần ba tổ binh sĩ phối hợp ăn ý, chỉ trong chốc lát là có thể phá đi một cái thang công thành.

Theo từng cái thang công thành bị binh sĩ Tùy quân dễ dàng phá đi. Binh sĩ tiến công cực kỳ bất lợi, Cao Khai Đạo gấp đến độ hô to: “Chùy công thành lên!”

Năm cái chùy công thành bắt đầu xuất hiện ở trên chiến trường, loại chùy công thành này như những cái đình dài di động, dài ba trượng, rộng một trượng, cao một trượng năm thước, bên trên có đỉnh vát chữ Nhân bằng gỗ, bọc da trâu sống, không sợ lửa đốt, phía dưới có bốn bánh xe cực lớn, ở giữa dùng xích sắt treo chùy công thành, chùy công thành là dùng cây gỗ lớn chế thành, dài tầm ba trượng, to bằng xô nước, đoạn đầu vót nhọn cũng trang bị đầu húc gang, do binh sĩ kéo chùy công thành húc thành.

Một đòn của chùy công thành to lớn có vạn cân lực, nhưng hôm nay loại chùy công thành này thuộc loại chùy công thành hạng nặng, còn chưa tính là loại bá chủ, mỗi một đòn ít nhất có lực húc ba ngàn cân.

Chùy công thành giai đoạn trước do trâu bò khỏe kéo tiến lên, lúc tới gần tường thành liền sửa dùng binh sĩ thi hành, mỗi một chùy công thành cần hai trăm binh sĩ thao túng, có thể đánh tường thành cùng cửa thành.

Ở phương diện sử dụng khí giới công thành, Cao Khai Đạo có kinh nghiệm hơn so với người Khiết Đan, hắn sớm nhìn ra cổng Liễu thành là dùng gang đúc thành, có thể chống đỡ đòn nặng vạn cân, loại chùy công thành này của bọn họ không có hiệu quả, hơn nữa đối phương kéo cầu treo cao cao, như một tấm bảo vệ chặn cửa thành, đánh cổng thành hiển nhiên không thực tế.

Cao Khai Đạo liền từ bỏ cổng thành, quay sang cân nhắc tiến công tường thành, nếu có thể đem tường thành xuyên thủng, có lẽ bọn họ còn có cơ hội.

Dương Thiện Hội thấy chùy công thành chậm rãi đến, đã tiến vào phạm vi công kích của máy bắn đá, lập tức hạ lệnh, “Dùng máy bắn đá phá hủy chùy công thành!”

Tám mươi máy bắn đá kéo ra ‘Kẽo kẹt!’, chợt bắn ra, từng tảng đá lớn gào thét hướng năm cái chùy công thành đập tới, không ngừng có tảng đá nện ở bên cạnh chùy công thành, tung lên cuồn cuộn bụi đất, thanh thế làm người ta sợ hãi, mấy con trâu kéo đều bị bịt mắt, hoàn toàn không biết nguy hiểm, nhưng mấy trăm binh sĩ đi theo bên cạnh chùy công thành ai cũng sợ hãi sắc mặt tái nhợt, chân như nhũn ra.

Lúc này, một tảng đá lớn nện trúng một cái chùy công thành trong đó, nóc lều bị đánh trúng vỡ nát, chùy công thành quay cuồng, thân chùy vung ra, đem mười mấy binh sĩ đập chết ngay tại chỗ, đầu tường nhất thời vang lên một mảng tiếng hoan hô.

Lại có một cái chùy công thành bị đập trúng, trục bánh xe bị đập gãy, quay cuồng xoay hai vòng, nhất thời đáy hướng lên trời nằm ở dưới đất, không thể động đậy, ngay sau đó cái chùy công thành thứ ba bị tảng đá đập trúng, xích sắt tung ra, thân chùy ngã lăn ra.

Cuối cùng chỉ có hai cái chùy công thành dựa vào tường thành, bị các binh sĩ đẩy tiến lên. Dương Thiện Hội sớm đã có chuẩn bị, hắn ra lệnh một tiếng, đầu tường vứt xuống mấy trăm bó cỏ khô, đem chùy công thành chôn lấp, từng cây đuốc ném xuống, cỏ khô nhanh chóng bị điểm hỏa, thế lửa lan tràn cực nhanh, lửa nóng hừng hực trong nháy mắt đã đem chùy công thành bao vây. Mấy trăm binh sĩ Khiết Đan sợ hãi quay đầu bỏ chạy. Đầu tường loạn tiễn cùng bắn xuống, binh sĩ Khiết Đan ùn ùn trúng tên ngã xuống đất, cùng với chùy công thành bị lửa lớn nuốt sống.

Năm cái chùy công thành đều bị diệt, thang công thành cũng tổn thất hơn nửa, binh sĩ công thành tử thương thảm trọng, Tô Chi thấy công thành vô vọng, chỉ đành thở dài một tiếng, “Thu binh!”

‘Keng! Keng! Keng!’ Tiếng chuông thu binh gõ vang lần nữa, binh sĩ đau khổ trằn trọc tranh nhau quay đầu hướng đại doanh chạy đi, công thành lại một lần nữa thất bại, trên đầu tường nhất thời đầy tiếng hoan hô.

Tô Chi và Cao Khai Đạo tới trước mặt Đại Hạ Đốt La thỉnh tội, không chờ bọn họ mở miệng, Đại Hạ Đốt La đã chỉ vào Tô Chi thét ra lệnh: “Trói lại cho ta!”

Bình Luận (0)
Comment