Hoàn thành xây dựng mạng lưới tình báo Trường An, nhiệm vụ của Lý Thanh Minh coi như hoàn thành, hắn sắp quay về Trung Đô đảm nhiệm Binh bộ thị lang, mà phó thủ của hắn Dương Trọng Lan cũng đang thức được Trương Huyễn bổ nhiệm làm Trường An hầu chính, phụ trách thu thập tình báo Trường An.
Buổi chiều hôm đó, ở trong một nhã gian của tửu quán Hoàng Hà cổ đạo, bảy đầu mục thám báo bày tiệc tiễn Lý Thanh Minh, mọi người cùng nhau phấn đấu đã hơn một năm, vài lần vào sống ra chết, đã thành lập cảm tình thâm hậu, đến lúc sắp chia tay, mọi người đều lưu luyến không rời, kính rượu chúc mừng Lý Thanh Minh tiến một bước thăng quan.
Lý Thanh Minh bưng chén rượu cười nói: “Tuy ta ở Binh bộ, nhưng cũng sẽ nhận được một chút tin tức của mọi người, ta chỉ có một câu, hy vọng mọi người cẩn thận cẩn thận nữa, bảo vệ tốt sự an toàn của mình, sau đó lại tận chức tận trách, đến! Chúng ta cạn chén này.”
Mọi người nâng chén uống một hơi cạn sạch, lúc này cửa mở, Vương chưởng quầy bước nhanh đến, ghé tai nói cho Dương Trọng Lan vài câu, Dương Trọng Lan ngẩn ra, nói với Lý Thanh Minh: “Hình như có tình báo quan trọng!”
Lý Thanh Minh cười nói: “Sáng mai ta phải đi, bây giờ còn đến phiền ta.”
Tuy là nói như vậy, Lý Thanh Minh vẫn nói với Vương chưởng quầy: “Đi sân sau nói!”
Lý Thanh Minh ở trong tổ chức tình báo chế định quy củ nghiêm mật, một tình báo tuyệt không thể để hai đầu mục biết, mọi người ở trên tình báo đều là liên hệ một tuyến, cho dù Vương chưởng quầy có tình báo gì tuyệt không thể nói ra ở trước mặt mọi người.
Vương chưởng quầy đem Lý Thanh Minh và Dương Trọng Lan đưa tới sân sau tửu quán, vào trong phòng ngồi xuống. Vương chưởng quầy thấp giọng nói: “Vừa mới nhận được tin tức, Lý Hiếu Cung vào cung lĩnh mật chỉ, ý chỉ nội dung cụ thể không biết, nhưng Lý Uyên đem mọi người của ngự thư phòng đuổi hết, chỉ có hắn và Lý Hiếu Cung, hai người bí mật bàn bạc nửa canh giờ.”
Lý Thanh Minh mấy tháng qua thế công không đâu không vào, bọn họ dùng số tiền lớn thu mua một hoạn quan cùng một thị vệ của Võ Đức điện, một số tình báo rất quan trọng từ trong cung truyền ra.
Dương Trọng Lan lại nói: “Hôm qua có huynh đệ ở cửa Hoằng Văn quán thấy Bột Hải hội Cao Tuệ bái phỏng thái tử Lý Kiến Thành, Lý Kiến Thành lập tức vào cung, sau đó liền có ý chỉ buổi sáng hôm nay, ty chức hoài nghi ý chỉ này chỉ là biểu hiện bề ngoài, Lý Uyên tất nhiên còn có một tầng thâm ý khác, nhất định có liên quan với Bột Hải hội.”
Lý Thanh Minh chắp tay sau lưng đi vài bước, nói: “Bột Hải hội chủ Cao Liệt hiện tại ở Cao Ly, Cao Tuệ bái phỏng Lý Kiến Thành nhất định có liên quan với chiến dịch Cao Ly, nếu có chuyện gì có thể chế trụ chúng ta tấn công Cao Ly, vậy cũng chỉ có Đường quân đánh lén Hà Bắc, ta hoài nghi Lý Hiếu Cung dẫn quân vào Tịnh Châu mục tiêu thật sự không phải Lưu Vũ Chu, mà là quân đội của chúng ta.”
“Sứ quân nói đúng, Lưu Vũ Chu đã lui binh về Lâu Phiền quan, thế cục Tịnh Châu không nguy cấp, lúc này xuất binh Tịnh Châu không có ý nghĩa gì, Lý Hiếu Cung dẫn quân vào Tịnh Châu nhất định là vì cướp lấy Tỉnh Hình quan và Hồ quan, đả thông thông đạo tiến quân Hà Bắc, cho nên Lý Uyên mới nói muốn ủng hộ Tùy quân tấn công Cao Ly, đây là giấu đầu hở đuôi.”
Lý Thanh Minh quyết đoán nói: “Mặc kệ Lý Hiếu Cung có phải nhằm vào chúng ta hay không, chúng ta cũng không thể khinh thường, tuyệt không thể sơ ý, lập tức phát thư khẩn cấp màu đỏ cho Trung Đô, yêu cầu Trung Đô cần phải tăng mạnh phòng ngự Tỉnh Hình quan cùng Hồ quan.”
***
Tân thành ở bờ bắc Tiểu Liêu hà phía đông sông Liêu ngoài tầm tám mươi dặm, ở chỗ sườn một ngọn núi lớn, thành trì cao lớn chắc chắn, dễ thủ khó công, là nơi chiến lược quan trọng quân Cao Ly khống chế thượng du sông Liêu, trước mắt Tân thành có một vạn người đóng quân, mười vạn thạch lương thực, là trọng địa hậu cần của Uyên Cái Tô Văn.
Nhưng Tân thành dù sao cách sông Liêu còn tám mươi dặm, vì kịp thời cho lương thực trợ giúp đối với quân đội Cao Ly đánh vào Liêu Đông, thủ quân Tân thành lại cắm đại doanh ở bờ đông sông Liêu ngoài tám mươi dặm, bảy ngàn quân đóng quân ở trong đại doanh, đồng thời lại ở phụ cận Tân thành bắt mấy ngàn dân phu, bức bách bọn họ đem lương thực trong thành vận chuyển đến trong quân doanh sông Liêu.
Trong ngoài Tân thành rất bận rộn, mấy ngàn dân phu vác bao lương thực nặng nề, xếp đội ngũ thật dài, đem từng túi lương thực chuyển ra khỏi thành, đưa đến trên bến tàu Tiểu Liêu hà ngoài thành một dặm, lại từ nơi này chuyển lên thuyền nhỏ, nhưng thuyền nhỏ trên bến tàu cũng không nhiều, chỉ có không đến trăm chiếc, mỗi lần chỉ có thể vận chuyển hơn ngàn thạch lương thực, vì đẩy nhanh vận lương, quân đội Cao Ly lại cậy mạnh thu thập mấy trăm cỗ xe ngựa, thuỷ bộ cùng tiến vận chuyển lương thực.
Dân phu ở Tân thành khuân vác lương thực thành phần cực kì phức tạp, có người Cao Ly, có người Mạt Hạt, có người Khiết Đan, cũng có người Hán, bọn họ đều là quân đội Cao Ly từ trong phạm vi trăm dặm bắt tới, tổng cộng hơn ba ngàn người, ăn lương thực nát nhất, làm công việc vất vả nhất. Vì phòng ngừa bọn họ chạy trốn, buổi tối áp giải toàn bộ vào trong thành trông giữ.
Tuy phục khổ dịch chỉ có mười mấy ngày, nhưng khổ dịch nặng nề khiến rất nhiều dân phu đều không thể chịu đựng được, không ngừng có người đào vong. Binh sĩ Cao Ly rất tàn bạo, bắt lấy dân đào vong liền xử tử ngay tại chỗ, ngắn ngủn mấy ngày đã xử tử hơn trăm người, cũng không có ai dám đào vong nữa, tuy làn sóng đào vong bị giết chóc tanh máu đe dọa, nhưng thù hận và mâu thuẫn không ngừng tích tụ, mắt thấy một hồi bạo động sắp xảy ra.
Người Hán ở Tân thành phục khổ dịch có hơn ba trăm người, đều là trẻ tuổi khỏe mạnh, ở cảnh nội Cao Ly phía đông sông Liêu có mấy ngàn người Hán sinh sống, bọn họ có người địa phương Liêu Đông, có dân phu đào vong lúc lần đầu tiên tấn công Cao Ly, cũng có binh sĩ bị đánh tan, bọn họ ở vùng Tân thành khai hoang trồng trọt, làm nhà, thậm chí còn về quê hương đem vợ con đón tới, Cao Ly vì thu thuế phú cũng ngầm đồng ý bọn họ tồn tại.
Bởi vì người Hán phục khổ dịch chỉ chiếm số ít, bọn họ rất nhanh đã đoàn kết ở dưới một đầu lĩnh người Hán tên là Tôn Anh, trở thành một quần thể đoàn kết nhất trong Tân thành, ở dưới Tôn Anh ước thúc, không có đào vong, bọn họ hỗ trợ nhau, không xuất hiện hiện tượng đồng loạt tử vong, vác lương thực cũng chịu khó, cũng được quân đội Cao Ly tín nhiệm, để bọn họ phụ trách duy trì trật tự ban đêm.
Nhưng người Cao Ly nằm mơ cũng không thể ngờ được, đầu lĩnh người Hán tên là Tôn Anh cùng nhau bị bắt đến với người Mạt Hạt này, lại có một thân phận bất thường khác, hắn là lang tướng thám báo Tùy quân, Tôn Anh dẫn chín mươi thủ hạ đi bộ lạc người Mạt Hạt, bọn họ ở dưới sự trợ giúp của người Mạt Hạt che dấu thân phận, lợi dụng cơ hội người Cao Ly bắt lượng lớn dân phu lẫn vào trong Tân thành.