Giang Sơn Chiến Đồ ( Dịch Full )

Chương 861 - Chương 716: Huyết Chiến Hồ Quan (Hạ) (2)

Chương 716: Huyết chiến Hồ Quan (Hạ) (2)
Chương 716: Huyết chiến Hồ Quan (Hạ) (2)

Theo mấy chục cái thang công thành trước sau đặt lên tường thành, binh sĩ Đường quân ùa lên, năm ngàn binh sĩ tinh nhuệ toàn diện đầu nhập vào chiến trường, lúc này Đường quân đã đưa vào một vạn người, mà Tùy quân chỉ có hơn ngàn người, lấy tỉ lệ cách xa một địch mười tiến hành liều chết huyết chiến với Đường quân.

Binh sĩ trên mấy chục cái thang công thành trước sau bị hắt dầu độc, trên thang công thành nhất thời vang lên một mảng tiếng kêu thảm thiết, hơn trăm binh sĩ Đường quân trên thang công thành bị nước độc có tính ăn mòn mãnh liệt thiêu đốt khó có thể chịu được, độc tính phát tác nhanh chóng mãnh liệt, binh sĩ thống khổ vạn phần ùn ùn nhảy xuống khỏi thang công thành...

Ở tường thành bên kia, hai binh sĩ Tùy quân mang theo nồi nấu quặng, dùng muôi sắt múc nước sắt nóng chảy trong nồi nấu quặng hướng binh sĩ Đường quân trên thang công thành hắt tới cả đám...

Ở mấy chỗ Đường quân trọng điểm tiến công, không ngừng có binh sĩ Đường quân hung hãn xông lên đầu tường, lại không ngừng bị Tùy quân ương ngạnh mà anh dũng đánh xuống, hai bên máu thịt bay tứ tung, vật lộn sinh tử. Một gã đội chính của Tùy quân bị trường mâu đâm xuyên ngực, hắn phát ra lực lượng cuối cùng, ôm binh sĩ Đường quân cùng nhau ngã xuống dưới tường thành... Một trận công phòng chiến tanh máu mà tàn khốc tiến hành ở Hồ quan.

Binh sĩ Đường quân giống như quân đoàn ma quỷ đến từ địa ngục, hạ được Hồ quan đã thành tín niệm duy nhất của bọn họ. Bọn họ đã giết đỏ cả mắt, lại có năm ngàn binh sĩ đưa vào chiến đấu, bọn họ đã không để ý tử vong, dùng hết mọi cách có thể nghĩ đến giết lên đầu tường.

Dưới cầu treo, Trương Lượng tự mình dẫn dắt mấy trăm binh sĩ vác thi thể, hai bên có ba ngàn cung nỏ thủ Đường quân ngăn chặn binh sĩ Tùy quân đầu tường, yểm hộ Trương Lượng hành động.

Không đến nửa canh giờ, hơn một ngàn thi thể chồng chất thành núi xác cao hai trượng. Trương Lượng hét to một tiếng, một tay cầm đại đao, một tay cầm khiên, giẫm thi thể binh sĩ Đường quân chồng chất như núi leo lên cầu treo, mười mấy binh sĩ Đường quân phía sau cũng theo hắn leo lên cầu treo, bọn họ ra sức chặt nát khúc gỗ đoạn sắt kéo cầu treo, xích dài bay đi, cầu treo ầm ầm sập xuống...

Cầu bảo vệ thành ngã xuống khiến chiến cuộc bắt đầu chuyển tiếp đột ngột. Lý Hiếu Cung đã thấy được hy vọng công phá Hồ quan, hắn lớn tiếng thét ra lệnh: “Chùy công thành lên!”

Trăm binh sĩ Đường quân khoác thiết tỏa giáp ôm cây gỗ lớn húc thành dài gần mười trượng, ở dưới mấy trăm tấm khiên phòng hộ dày đặc, một lần lại một lần hướng phía cửa thành húc. Trên đầu tường cung tên, cây lăn, nước sắt của Tùy quân đều không thể lay động con bọ cánh cứng trăm chân này.

“Oành!”

Cửa thành đang chớp lên, Hồ quan đang run rẩy, gạch thành cùng bùn đất rào rào rơi xuống, con bọ cánh cứng trăm chân lại lui về phía sau mấy chục bước, ở trong một trận tiếng kêu như dã thú gào thét, cây gỗ lớn mang theo lực lượng vạn cân, lại một lần nữa hướng cửa Hồ quan điên cuồng lao đi.

Lại là một tiếng trầm đục kinh thiên động địa, tường thành đang kịch liệt chớp lên, binh sĩ Tùy quân trên thành đứng không vững, ùn ùn té ngã, cánh cổng Hồ quan đã lung lay sắp đổ, Hồ quan bị chiếm đóng mắt thấy khó có thể tránh được, rất nhiều binh sĩ Tùy quân đều tuyệt vọng nhắm mắt lại.

Nhưng vào lúc này, trong thung lũng phía sau bỗng truyền đến tiếng kèn trầm thấp, giống như gió lốc quét ngang khe núi, sấm rền vang vọng trong núi.

Uất Trì Cung tự mình dẫn một vạn viện quân ở thời khắc mấu chốt nhất đánh đến Hồ quan.

Lý Hiếu Cung đang ở trong đại doanh đốc chiến nghe thấy được trong khe núi truyền đến tiếng kèn, hắn một câu cũng nói không nên lời, sau một lúc lâu mới thở dài một tiếng thật dài, “Ý trời như thế!”

~~~~

Trung Đô, cuộc thi khoa cử đã trôi qua mười ngày, rốt cuộc đến ngày yết bảng. Lần này khoa cử, Trung Đô cùng Trường An tổng cộng có chín vạn người tham gia, trong đó Trung Đô bốn vạn bảy ngàn người, mà Trường An thì bốn vạn hai ngàn người, nhân số hai nơi xấp xỉ, mà trúng tuyển cũng nhất trí kinh người, đều chọn một trăm người.

Mặt khác Thái Học Trung Đô sẽ tuyển nhận năm ngàn sĩ tử ưu tú vào đọc, Trường An cũng bắt chước, tuyển nhận hơn bốn ngàn người ở Thái Học đọc sách, Thái Học hai nơi đều cung cấp miễn phí ăn ở cùng mỗi tháng trợ cấp lương thực, hai đô thành vô hình trung cạnh tranh cực kỳ kịch liệt.

Bởi vì ngày mai chính là ngày yết bảng, các nơi đều đang bận rộn việc này, giữa trưa, ở trong Thiên tứ lâu của Nội sử tỉnh, mười mấy trọng thần quan lớn đang thảo luận việc danh sách trúng tuyển.

Trương Huyễn lúc này ở Cao Ly dẫn quân tác chiến, hắn không thể tham dự khoa cử lần đầu quy mô long trọng, Trương Huyễn liền bổ nhiệm Lại bộ thượng thư Vi Vân Khởi làm quan chủ khảo, Lô Trác và Đỗ Yêm làm quan phó khảo, lại lệnh lục bộ thượng thư cùng quan lớn nội sử, môn hạ hai tỉnh tạo thành đoàn cùng thảo luận, cùng nhau quyết định danh sách trúng tuyển, đồng thời lệnh Ngự sử đài phụ trách giám sát toàn bộ hành trình, bảo đảm lần khoa cử này trúng tuyển công chính.

Chủ sự đoàn thảo luận là nội sử lệnh Tô Uy. Tô Uy trừ ở trong sự kiện trọng đại dám kiên trì nguyên tắc, ở trong mọi công việc khác của triều đình đều thích làm lão hòa giải, lần khoa cử này đối với hắn mà nói chưa thể xưng là sự kiện trọng đại gì, cho nên hắn trước sau như một biểu hiện ra bản sắc giỏi về ba phải.

Tuy Trương Huyễn yêu cầu trúng tuyển công chính, nhưng trên thực tế rất khó làm được, rất đơn giản, nếu sĩ tử trúng tuyển đều tập trung ở địa khu Hà Bắc, vậy đối với sĩ tử địa khu khác sẽ tỏ ra không công bằng, bởi vì sĩ tử tham khảo và thế gia các nơi có ngàn vạn luồng quan hệ, như vậy sẽ đả kích mức độ ủng hộ của sĩ tộc các nơi đối với Trung Đô, đạo lý này mọi người đều rõ, cho nên mọi người nhất trí quyết định, tiến hành phân phối danh ngạch địa khu.

Nhưng ở trên phân phối danh ngạch cụ thể, ý kiến của mọi người lại bắt đầu phân ra, Lô Trác và Thôi Hoán đại biểu cho lợi ích sĩ tộc Hà Bắc, bọn họ yêu cầu sĩ tử Hà Bắc chiếm được bốn phần danh ngạch, mà Bùi Củ đại biểu ích lợi sĩ tộc Tịnh Châu, Vi Vân Khởi thì đại biểu ích lợi sĩ tộc Sơn Đông, Trịnh Thiện Quả thì đại biểu ích lợi sĩ tộc Trung Nguyên, Tiêu Vũ và Ngu Thế Nam đều là người phát ngôn của sĩ tử Giang Nam, hy vọng không nên quên phương nam, ngay cả Tô Uy nhất quán ba phải, trong lời nói cũng không tránh khỏi có vài phần thiên hướng sĩ tộc Quan Lũng.

Nhưng khắc khẩu thì khắc khẩu, nhưng cuối cùng vẫn phải đưa ra một phương án, Tô Uy liền ở lúc này phát huy thiên phú lão hòa giải của hắn.

Tô Uy ho khan một tiếng nặng nề, hướng mọi người đang lẩm bẩm nói: “Mọi người im lặng một chút đi!”

Bình Luận (0)
Comment