Mọi người dần dần an tĩnh lại, Tô Uy lúc này mới chậm rãi nói: “Ngày mai sẽ phải yết bảng, chúng ta còn đang tranh luận, như vậy không thể được, hơn nữa Tề vương điện hạ lúc gần đi luôn dặn dò, muốn chúng ta đem chuyện này làm thỏa đáng, nhưng chúng ta liên tục hai ngày đều đang tranh luận, như vậy là cô phụ Tề vương điện hạ tín nhiệm đối với chúng ta, như vậy đi! Ta đưa ra một phương án, sau đó mọi người biểu quyết, người tán thành vượt quá nửa liền thông qua, mọi người xem xem có đồng ý hay không.”
Vi Vân Khởi gật gật đầu nói: “Tô tướng quốc nói đúng, tiếp tục tranh luận như vậy không có kết quả, không quyết đoán, tất chịu hậu quả, chúng ta nên quyết đoán.”
Mọi người đều tỏ vẻ đồng ý. Tô Uy nói: “Phương án của ta rất đơn giản, chúng ta trước dựa theo thành tích khoa cử lần này từ cao đến thấp chọn năm ngàn Thái Học sinh, sau đó ở trong năm ngàn Thái Học sinh này chia quê, xem tỉ lệ các địa khu chiếm, sau đó khoa cử dựa theo tỉ lệ này để chọn, ví dụ như sĩ tử Hà Bắc chiếm ba thành, như vậy sĩ tử Hà Bắc sẽ trúng tuyển ba mươi người, sĩ tử Tịnh Châu chiếm một thành, vậy sĩ tử Tịnh Châu sẽ trúng tuyển mười người, về phần xếp hạng cuối cùng của trăm người này, cứ dựa theo tài học thi cử của bọn họ để sắp xếp, đây là phương án của ta, mọi người nhấc tay biểu quyết đi!”
Tô Uy đầu tiên nhấc tay, ngay sau đó Vi Vân Khởi cũng giơ tay, mọi người trầm mặc thật lâu, cũng lục tục giơ tay. Mười bốn người tham dự, mười một người nhấc tay đồng ý, chỉ có Bùi Củ, Lô Trác và Lý Cảnh chưa đồng ý, Bùi Củ và Lô Trác cảm thấy phương án không ổn, mà Lý Cảnh thì căn bản là không đồng ý dựa theo địa vực phân chia tỉ lệ, hắn chủ trương đối xử bình đẳng, chỉ dựa theo tài học cao thấp trúng tuyển.
Tô Uy không để ý thái độ của Lý Cảnh, hắn nhìn thoáng qua Bùi Củ và Lô Trác, áy náy nói: “Hai vị, xin lỗi!”
Lô Trác quả thật bất mãn phương án cuối cùng của Tô Uy, hắn biết nếu dựa theo phương án trúng tuyển của Tô Uy, sĩ tử quê Hà Bắc cuối cùng trúng tuyển sẽ không đến hai thành, sẽ thấp hơn xa xa bốn phần danh ngạch mình kiên trì.
Trên thực tế lần tranh đoạt danh ngạch này chậm chạp không đạt thành thỏa hiệp, một nguyên nhân rất quan trọng là ở Lô Trác và Bùi Củ kiên trì. Lô Trác yêu cầu sĩ tử Hà Bắc chiếm tỉ lệ bốn thành, Bùi Củ thì yêu cầu sĩ tử Tịnh Châu chiếm tỉ lệ hai thành, hai địa vực này đã chiếm sáu thành, địa khu khác sao có thể phục.
Mà Tô Uy ba phải trên thực tế chính là tước đoạt lợi ích Lô Trác và Bùi Củ kiên trì, tự nhiên làm hai người Lô Bùi cực kỳ bất mãn.
Lô Trác đương nhiên cũng có căn cứ của mình, hắn trước chuyện từng có điều tra, trong sĩ tử lần này đến Trung Đô tham gia khoa cử, có gần bốn thành là đến từ các quận Hà Bắc, bởi vì bản thân Trung Đô nằm ở Hà Bắc, sĩ tử Hà Bắc đến Trung Đô tham gia khoa cử rất tiện, lượng lớn sĩ tử từ các quận của Hà Bắc ùa vào Trung Đô.
Hơn nữa Hà Bắc là trụ cột tân Tùy, cho nên Lô Trác hoàn toàn có lý do cho rằng khoa cử lần đầu nên chiếu cố sĩ tử Hà Bắc. Làm lãnh tụ sĩ tộc Hà Bắc, đầu vai Lô Trác gánh vác kỳ vọng của sĩ tộc các nơi Hà Bắc đối với hắn.
Nhưng đoàn thảo luận cuối cùng lấy phương thức biểu quyết thông qua phương án của Tô Uy, làm Lô Trác đã không thể làm gì được, cũng cực kỳ bất mãn.
Từ Thiên tứ lâu đi ra, vừa lúc đến thời gian nghỉ trưa, Trịnh Thiện Quả cười nói với Lô Trác: “Trong phòng làm việc của ta có bình rượu ngon, Lô huynh cùng đi uống một chén đi!”
Lô Trác miễn cưỡng cười cười, “Để hôm khác đi! Hôm nay ta vừa lúc có chút việc.”
“Vậy thôi, không quấy rầy Lô huynh, cáo từ trước.”
Trịnh Thiện Quả chắp chắp tay, xoay người đi. Lúc này, Thôi Hoán đi lên trước thấp giọng nói: “Mọi người đều ở Ngọc Lan tửu quán, nếu Lô huynh không đi được, ta nói cho mọi người một tiếng.”
Lô Trác thở dài, “Lúc này ta sao có thể trốn tránh, cùng đi vậy!”
Hai người rời cung lên xe ngựa, hướng phương hướng Thái Học chạy đi.
Ở góc tây bắc Thái Học có một tửu quán lớn diện tích khoảng năm mẫu, tên là Ngọc Lan tửu quán, khai trương vừa mới hai tháng, là Triệu quận Lý thị ở Trung Đô bỏ ra số tiền lớn mua một mảnh đất, trong khoảng thời gian ngắn đã thành tửu quán lớn số một số hai của Trung Đô, khai trương đến nay mỗi ngày khách nhân chật ních, làm ăn cực kỳ thịnh vượng.
Nơi này đồng thời cũng là nơi tụ hội của sĩ tộc quan trọng Hà Bắc, mười mấy trọng thần xuất thân thế gia Hà Bắc định kỳ tụ hội ở nơi này. Lúc này, trong phòng Thương Lộc của lầu ba ngồi đầy hơn hai mươi quan viên, toàn bộ đều là quan triều đình quê Hà Bắc, hôm nay mọi người tụ hội là vì đón gió tẩy trần cho tân nhậm Binh bộ thị lang Lý Thanh Minh, do Lý Nhân Thọ phụ thân Lý Thanh Minh bày rượu mời khách.
Tuy mọi người trong phòng uống rượu dùng bữa, cười nói ồn ào, nhưng vẫn có một loại không khí xấu hổ khó có thể che dấu, ở một góc căn phòng, Lý Nhân Thọ ngồi một mình ở trước một cái bàn nhỏ uống rượu giải sầu, tỏ ra phi thường rầu rĩ không vui. Lý Nhân Thọ vốn đảm nhiệm thượng thư tả thừa, nhưng sau khi con trai Lý Thanh Minh đảm nhiệm Binh bộ thị lang, Lý Nhân Thọ liền bị sửa làm Triệu quận thái thú, chức thượng thư tả thừa do Vương Thiện tiếp nhận chức vụ.
Lý Nhân Thọ cũng không phải vì đảm nhiệm thái thú mà phiền não, Triệu quận thái thú luôn do tộc nhân Lý thị đảm nhiệm, như thời đại Tùy Văn đế Triệu quận thái thú là do Lý Thuyên phụ thân Lý Tĩnh đảm nhiệm, cho nên Lý Nhân Thọ đảm nhiệm Triệu quận thái thú coi như là thiên kinh địa nghĩa.
Nhưng nguyên nhân Lý Nhân Thọ hôm nay mất hứng là con trai Lý Thanh Minh lấy cớ thân thể không khoẻ, không rời nhà dự tiệc đón gió tẩy trần hắn tổ chức, thực sự khiến Lý Nhân Thọ mất mặt, Lý Nhân Thọ lại không thể tức giận trước mặt mọi người, chỉ đành sau khi trở về tính sổ với con trai sau.
Lúc này, một quan viên cười nói: “Nghe nói hôm nay các tướng quốc thảo luận ở Thiên tứ lâu, quyết định danh sách khoa cử trúng tuyển, không biết hiện tại tình huống thế nào, có danh sách hay chưa.”
“Hàn huynh lầm rồi à! Hôm nay không phải có danh sách, mà là quyết định phân phối danh ngạch, ích lợi còn chưa thỏa hiệp xong, danh sách sao có thể ra được.”
“Nói đúng, ta nghe nói trong thí sinh lần này tham gia khoa cử, chỉ sĩ tử Hà Bắc chúng ta đã có hơn một vạn sáu ngàn người, chiếm gần bốn thành, trong danh sách trúng tuyển cuối cùng, sĩ tử Hà Bắc chúng ta ít nhất phải có bốn mươi danh ngạch mới đúng, bằng không sẽ không công bằng.”
Mọi người đều hòa theo, sĩ tử trúng tuyển cũng chủ yếu là đi các huyện Hà Bắc cùng Thanh Châu làm quan, đương nhiên phải lấy sĩ tử Hà Bắc làm chủ.
Đúng lúc này, có người ở cửa hô: “Lô thượng thư và Thôi thượng thư đến.”
Mọi người ùn ùn đứng dậy, chỉ thấy Lô Trác và Thôi Hoán bước nhanh vào trong phòng, mấy gia chủ thế gia quan trọng vội bước lên phía trước ra mắt. Lô Trác khoát tay, “Mời mọi người ngồi xuống đi! Không cần đa lễ.”