Giang Sơn Chiến Đồ ( Dịch Full )

Chương 863 - Chương 717: Danh Ngạch Phân Phối (2)

Chương 717: Danh ngạch phân phối (2)
Chương 717: Danh ngạch phân phối (2)

Mọi người lại lần nữa ngồi xuống, Lô Trác và Thôi Hoán cũng ngồi xuống ở trên chỗ ngồi để lại cho bọn họ. Lô Trác nhìn thoáng qua Lý Nhân Thọ, thấy hắn rầu rĩ không vui, lại phát hiện bên cạnh hắn để trống, Lô Trác tìm một vòng, lại chưa thấy Lý Thanh Minh, liền hỏi: “Nhân Thọ, Thanh Minh đâu?”

Lý Nhân Thọ cười khổ một tiếng, “Nó hôm qua đi quân doanh khảo sát, có thể bị cảm lạnh chút, sáng sớm hôm nay đầu nó đau đớn, thân thể cũng không thoải mái, liền nói không tới.”

Lô Trác ngẩn ra, cái này tính là lý do gì, hôm nay là đón gió tẩy trần cho hắn, thân thể không khoẻ nữa, cũng nên lộ mặt một chút mới đúng, Thanh Minh cũng không phải là người không hiểu đạo lí đối nhân xử thế. Lô Trác nghĩ nghĩ, nhắm chừng là giữa hai người cha con bọn hắn sinh ra mâu thuẫn gia đình gì, Lô Trác liền không tiện hỏi thêm nữa.

Lúc này, tộc đệ Thôi Thiếu An của Thôi Hoán hỏi: “Không biết danh ngạch khoa cử có kết quả chưa?”

Trong phòng nhất thời lặng ngắt như tờ, mọi người đều hướng Lô Trác và Thôi Hoán trông lại, cái này quan hệ đến ích lợi thiết thân của từng gia tộc, bọn họ đều có con em cùng môn sinh đến Trung Đô tham gia khoa cử, chỉ con em gia học Lô thị đã tới hơn bốn trăm người, gia học của Bác Lăng Thôi thị cũng có mấy trăm người tới, đương nhiên rất coi trọng đối với lần khoa cử này.

Sắc mặt Lô Trác rất khó coi, cúi đầu uống rượu không nói một lời. Thôi Hoán thấy Lô Trác không hé răng, hắn liền cười cười, nói với mọi người: “Chuyện này triều đình đã tranh luận hai ngày, mọi người đều giữ nhau không thôi, hôm nay Tô tướng quốc đưa ra một phương án, trước dựa theo thành tích khoa cử chọn năm ngàn sĩ tử Thái Học, sau đó lại dựa theo tỉ lệ địa vực của sĩ tử Thái Học làm cơ sở xác định tỉ lệ trúng tuyển khoa cử của các nơi, phương án này đã biểu quyết thông qua.”

Tiếng nghị luận trong đại sảnh nhất thời vang thành một mảng, ngay cả Lý Nhân Thọ cũng tạm thời quên đi sự không vui do con trai mang đến, hắn cũng quan tâm tình huống khoa cử của tộc nhân cùng môn sinh Lý thị. Tộc nhân và môn sinh Lý thị đến đây hơn hai trăm năm mươi người, cái này quan hệ đến Lý thị gia tộc bọn họ có thể chấn hưng hay không.

Lý Nhân Thọ ho khan một tiếng hỏi: “Vậy Thôi huynh cảm thấy dựa theo phương án này, sĩ tử Hà Bắc chúng ta trúng tuyển có thể chiếm được mấy thành?”

Trong phòng một lần nữa an tĩnh lại. Lúc này, Lô Trác thở dài, chậm rãi nói: “Chuyện tới bây giờ, ta nói thẳng cho mọi người, năm ngàn sĩ tử đứng đầu chúng ta đã vạch ra, trong ba cuộc thi chỉ cần một cuộc thi có thể được đánh giá Thượng Thượng là có thể vào năm ngàn hạng đầu, thật ra đã thống kê ra. Trong năm ngàn sĩ tử, sĩ tử quê Hà Bắc chiếm chín trăm người, không đến hai thành, nói cách khác, trong một vạn sáu ngàn sĩ tử Hà Bắc cuối cùng thi được vào năm ngàn hạng đầu chỉ có chín trăm người, ra ngoài dự kiến của ta!”

Trong phòng nhất thời như nổ tung, mọi người đều nôn nóng hẳn lên, nói như vậy, sĩ tử Hà Bắc trúng tuyển ngay cả hai mươi người cũng chưa tới, phải biết rằng tân Tùy chính là lấy Hà Bắc cùng Thanh Châu làm căn cơ, sao đối đãi Hà Bắc bạc như thế.

“Không được, như vậy không công bằng, chúng ta không thể tiếp nhận!”

Không biết là ai kêu la lên trước, nhất thời dẫn tới một mảng thanh âm bất mãn. Lô Trác vỗ bàn thật mạnh, phẫn nộ quát: “Đây là triều đình làm ra quyết định, các ngươi thân là triều quan, muốn phản triều đình sao?”

“Nhưng đây không phải Tề vương điện hạ quyết định!”

Có người than thở một tiếng, nhất thời kích động lên một mảng cộng hưởng của mọi người, đây rõ ràng là thừa dịp Tề vương điện hạ không có mặt, lợi dụng khoa cử để giành lợi riêng. Nếu có mặt Tề vương điện hạ, ai dám to gan lớn mật bắt nạt sĩ tử Hà Bắc như vậy.

“Chuyện này đã định ra, ồn ào cũng vô dụng, có bản lãnh chờ sau khi Tề vương điện hạ trở về các ngươi lại cáo trạng, hiện tại không cho phép bất luận kẻ nào gây chuyện. Liêu Đông đang tác chiến, ai cũng không cho phép dao động lòng quân, nếu không thì đừng trách ta không nhớ tình cũ.”

Mọi người chỉ dành trầm mặc. Lô Trác không muốn nán lại thêm, đứng dậy liền nổi giận đùng đùng bỏ đi. Thôi Hoán cảm thấy mình lưu lại cũng không ổn, vội vàng đứng dậy đi ra ngoài theo, qua một lúc lâu, có người lạnh lùng nói: “Người ta nói trong triều có người làm quan tốt, xem ra hệ Hà Bắc chúng ta trong triều không có ai!”

***

Sau bữa cơm trưa, Lý Nhân Thọ trực tiếp về phủ, hắn đã được bổ nhiệm làm thái thú Triệu quận, hai ngày sau sẽ đi Triệu quận nhận chức, hai ngày này hắn không có việc trong triều, chủ yếu xử lý một chút việc vặt trong nhà.

Tuy lập tức phải đi Triệu quận nhận chức, nhưng trong lòng Lý Nhân Thọ thực sự mất hứng, chủ yếu là con trai Lý Thanh Minh hôm nay không chịu tham dự tiệc tẩy trần khiến hắn cảm thấy rất căm tức.

Thật ra con trai Lý Thanh Minh luôn là niềm kiêu ngạo của hắn, ở trong con em các đại thế gia Hà Bắc, chỉ có con hắn có tiền đồ nhất, đảm nhiệm Binh bộ thị lang kiêm lục sự tham quân dưới trướng Tề vương, không chỉ có chức quan còn có quân chức, rất được Tề vương tín nhiệm, ngay cả Lô Khánh Nguyên con Lô Trác thành tựu cũng kém hắn, đó là anh trai ruột của Tề vương phi.

Lý Nhân Thọ trở lại trong phủ, cơn giận của hắn cũng bình ổn một chút, hắn biết con trai là người cực kỳ cẩn thận, sẽ không vô duyên vô cớ từ chối tham dự yến hội, tất nhiên là có nguyên nhân gì.

Lý Nhân Thọ ngồi xuống ở thư phòng, nói với thị nữ: “Đi đem nhị công tử tìm đến!”

Lý Nhân Thọ có ba đứa con trai, trưởng tử Lý Thanh Hoa ở trong nhà quản lý công việc gia tộc, chuẩn bị tiếp nhận vị trí gia chủ. Tam tử Lý Thanh Bình trước mắt ở gia học đọc sách, lão Nhị là Lý Thanh Minh, cũng là đứa con Lý Nhân Thọ coi trọng nhất, trước mắt hắn ở Trung Đô còn chưa có nhà quan của mình, tạm thời ở trong phủ của phụ thân.

Không bao lâu, Lý Thanh Minh vội vàng tới thư phòng của phụ thân, hắn là hôm kia mới quay về Trung Đô, hôm trước làm thủ tục nhập chức, hôm qua lại đi quân doanh nán lại một ngày, thực sự có chút mỏi mệt, cho nên hắn lợi dụng thân thể không khoẻ làm cớ, từ chối tiệc rượu tẩy trần phụ thân đặc biệt chuẩn bị cho hắn.

Lý Thanh Minh đi vào phòng, quỳ xuống thi lễ, “Con bái kiến phụ thân đại nhân!”

Lý Nhân Thọ liếc hắn, lạnh lùng nói: “Nhìn không ra nơi nào sinh bệnh nhỉ!”

“Hồi bẩm phụ thân, con quả thật không sinh bệnh.”

“Vậy ngươi chính là cố ý không cho ta mặt mũi, phải không!” Lửa giận của Lý Nhân Thọ lại bốc lên.

Lý Thanh Minh vẫn bình tĩnh nói: “Con không phải là không cho phụ thân mặt mũi, chỉ là có một số tụ hội con sẽ tuyệt không tham gia, đây là vấn đề nguyên tắc.”

Lý Nhân Thọ ngẩn ra, lửa giận vừa mới bốc lên trong lòng lập tức biến mất, hắn cảm giác trong lời nói của con trai có chuyện, liền hỏi: “Ngươi nói xem, dạng tụ hội gì ngươi tuyệt đối sẽ không tham gia?”

Bình Luận (0)
Comment