Phòng Huyền Linh từ trong tay áo lấy ra một quyển niêm phong cửa màu đỏ đưa cho hắn nói: “Xem ở trên phần hai lần giao tiếp, cá nhân ta tặng cho Võ thị lang một món quà, nếu đàm phán tan vỡ, mong Võ thị lang phải đem giấy niêm phong này dán ở trên cửa, sau khi thành phá có thể bảo đảm nhà cửa không việc gì.”
Võ Triếp Tuấn cảm kích vạn phần, tiếp nhận giấy niêm phong liên tục thi lễ nói: “Đa tạ ân của Phòng quân sư, Võ Triếp Tuấn khắc trong tâm khảm.”
Võ Triếp Tuấn cáo từ đi rồi. Lúc này, Trương Huyễn từ bên cạnh đại trướng chậm rãi đi ra, khoanh tay nhìn bóng lưng Võ Triếp Tuấn đi xa. Phòng Huyền Linh cười nói: “Điện hạ cảm thấy bọn hắn sẽ đáp ứng sao?”
Trương Huyễn cười lạnh một tiếng, “Bọn hắn còn có đường sống lựa chọn sao?”
***
Trong hoàng cung, khi Quyền Hoàn đem mười ba điều kiện của Tùy quân hướng mấy chục đại thần công bố, toàn bộ đại thần nhất thời sôi trào, một lần bồi thường Tùy quân năm mươi vạn thạch quân lương, năm mươi vạn lượng hoàng kim quân phí, đất đai phía bắc Áp Lộc thủy do Tùy triều quản lý, về sau hàng năm giao nộp hai mươi vạn thạch lương thực, hai vạn cuốn lụa, cấm Cao Ly có quân đội, an toàn của Cao Ly do Tùy quân phụ trách...
Các đại thần tình cảm quần chúng trào dâng, đều bày tỏ kiên quyết không thể tiếp nhận điều kiện hà khắc như thế. Có đại thần phẫn nộ hò hét: ‘So với tiếp nhận điều kiện này, còn không bằng diệt quốc!’
Hầu như toàn bộ quan viên đều không chịu ký tên ở trên thư đồng ý, mọi người đều đứng dậy phẩy tay áo bỏ đi, trong đại điện chỉ còn lại có ít ỏi mấy người. Quyền Hoàn xanh mặt, không nói được một lời nhìn mọi người rời chỗ ngồi mà đi.
Lúc này, thân gia của hắn Lại bộ thượng thư Kiếm Văn Đức thở dài nói: “Thật ra ta cảm thấy mấu chốt là điều thứ tám, con trưởng của toàn bộ quan viên đều phải đi Trung Đô đọc sách, đây là con tin đấy! Nếu một điều này có thể sửa, có lẽ điều kiện có thể thương thảo, dù sao ai cũng thừa nhận không nổi vận mệnh diệt thành.”
Quyền Hoàn lạnh lùng nói: “Vậy sửa như thế nào, chẳng lẽ để con trai Quyền Hoàn ta đi Trung Đô làm con tin là được sao?”
Kiếm Văn Đức biết Quyền Hoàn là không muốn một mình gánh vác trách nhiệm này, cho nên bảo mọi người ký tên, tỏ vẻ là các triều thần cùng nhau quyết định, nhưng mọi người đều không chịu gánh vác trách nhiệm này. Kiếm Văn Đức liền nói: “Vậy đợi thêm hai ngày, chờ mọi người tỉnh táo lại, đại nhân lại nói với mọi người một câu, nếu vẫn không chịu tiếp nhận, vậy đại nhân liền mở cổng thành đầu hàng đi! Tùy ý Tùy quân xử trí.”
Trong lòng Quyền Hoàn hiểu, nếu không đáp ứng điều kiện đầu hàng, cho dù không diệt thành cũng sẽ diệt quốc, hắn không tiếp thụ được kết cục này, phải bảo vệ Cao Ly, giữ được quyền thế của mình.
Thật ra Quyền Hoàn có thể tiếp nhận những điều kiện này, giao ra Cao Liệt không cần phải nói, Cao Liệt ngay trong đại lao, chủ yếu là mấy khoản điều kiện trung tâm, bồi thường quân lương năm mươi vạn thạch, kho hàng còn có ba mươi vạn thạch, lại đi các thành gom góp, hẳn là góp được; bồi thường quân phí năm mươi vạn lượng hoàng kim, tài phú Uyên thị gia tộc cũng đủ rồi, mà đất đai phía bắc Áp Lộc thủy là đất phong của Uyên thị gia tộc, hắn cũng không đau lòng, hàng năm lương thực và vải lục, bọn họ cũng lấy ra được, mấu chốt là không thể có quân đội, Tùy quân sẽ đóng quân ở Cao Ly, điều kiện này quá hà khắc.
Nhưng Quyền Hoàn cũng không thể làm gì được, hắn biết Trương Huyễn sẽ tuyệt không ở nhượng bộ trên một điều này, đây mới là mấu chốt của toàn bộ điều kiện đầu hàng, trừ phi Đại Tùy diệt vong, nếu không Cao Ly đừng hòng xoay người.
Kiếm Văn Đức lại thấp giọng nói: “Đại nhân, qua vài năm nữa chúng ta có lẽ có thể lại thương lượng với Trương Huyễn, chúng ta cắt một mảnh đất môn xây công sự cho Tùy quân đóng quân, tin tưởng hắn sẽ đồng ý, chúng ta lại thành lập chút ít nội vụ quân để duy trì trị an, hắn hẳn là cũng sẽ đồng ý. Chỉ cần Tùy quân không can thiệp chính vụ nội bộ Cao Ly, ta cảm thấy cũng có thể tiếp nhận, nhiều nhất là khôi phục chế độ cũ, Cao Ly vương do Đại Tùy sắc phong, đại nhân nghĩ sao?”
Quyền Hoàn gật gật đầu, đây cũng là biện pháp, về sau lại chậm rãi tranh thủ từng chút một quyền lợi, nhưng vô luận như thế nào điều kiện của Tùy quân cần văn võ cả triều đều ký tên mới được, tuyệt không thể đem trách nhiệm lịch sử đều áp đến trên người một mình Quyền Hoàn hắn.
Nghĩ đến đây, hắn nghiến răng nghiến lợi nói: “Thôi được, ta đi tìm từng nhà, lời xấu nói ở phía trước, quan viên nguyện ý tiếp nhận điều kiện có thể ký tên miễn tử, danh sách quan viên không muốn ký tên giao cho Tùy quân, để bọn chúng tiếp nhận vận mệnh tịch thu tài sản và giết cả nhà đi!”
Một chiêu này của Quyền Hoàn quả thật rất độc ác, đến buổi tối ngày hôm sau, khoảng bảy phần mười quan viên đều ngoan ngoãn ký tên ở trên thư đồng ý, còn có ba phần mười quan viên không chịu ký tên, đồng thời đề xuất từ chức, nhưng Quyền Hoàn không tiếp nhận từ chức, cũng phái quân đội đem quan viên không chịu ký tên cùng người nhà bọn họ đều bắt bỏ tù, lại cho bọn họ một đêm cuối cùng cân nhắc, nếu còn không chịu ký tên, như vậy quan viên cùng người nhà xử trảm toàn bộ, tài sản giao cho Tùy quân làm bồi thường.
Rạng sáng canh năm, Kiếm Vũ Kỳ vội vàng tìm tới Quyền Hoàn một đêm chưa ngủ, khom người đem một phần thư đồng ý kí tên hoàn chỉnh giao cho Quyền Hoàn, “Đại nhân, đều ký tên đồng ý rồi.”
Quyền Hoàn tiếp nhận thư đồng ý ký đầy tên họ cũng in dấu tay đọc một chút, hắn không khỏi nhẹ nhàng thở ra thật dài, nói với Kiếm Vũ Kỳ: “Sau khi trời sáng mở cửa thành đầu hàng đi!”
~~~~
Buổi tối hôm đó, Võ Triếp Tuấn mang theo quốc thư đầu hàng cùng hai chiếc xe chở tù lần nữa tới đại doanh Tùy quân. Trước trung quân đại trướng ánh lửa hừng hực, Trương Huyễn tiếp nhận quốc thư đầu hàng, Cao Ly tiếp nhận toàn bộ điều kiện của hắn. Trương Huyễn hài lòng gật gật đầu, nói với Võ Triếp Tuấn: “Ngày mai đúng giờ Tỵ mở cửa thành đầu hàng, Tùy quân muốn cử hành nghi thức vào thành, chúng ta sẽ không diệt thành, nhưng cũng không hy vọng nhìn thấy bất cứ sự kháng cự nào.”
Võ Triếp Tuấn yên lặng gật đầu, “Ty chức trở về chuyển lời!”
Lúc này, Trương Huyễn nhìn nhìn xe chở tù, mấy binh sĩ đem chiếc xe chở tù đầu tiên đẩy lên, người giam giữ bên trong chính là Cao Liệt. Tuy hắn dựa theo ước định ám sát Quyền Hoàn, nhưng Uyên Thái Tộ lại lật lọng, đem Cao Liệt và Mục Toại Tân bắt bỏ tù, thủ hạ còn lại giết hết. Uyên Thái Tộ chuẩn bị dùng hai người bọn họ làm điều kiện đầu hàng.
Trương Huyễn đi lên trước nhìn nhìn Cao Liệt, cười nói: “Cao hội chủ, đã lâu không gặp nhỉ?”
Cao Liệt ở trong ngục bị cung hình, thể xác và tinh thần bị tàn phá nghiêm trọng, đã sớm nản lòng thoái chí, hắn lúc này chỉ muốn thoát chết, không còn hùng tâm tráng chí khôi phục Bắc Tề nữa. Hắn đau khổ cầu xin: “Liệt cặn bã đã mất lòng tranh hùng, chỉ muốn kéo dài hơi tàn sống nốt quãng đời còn lại, khẩn cầu điện hạ tha ta một mạng, Liệt nguyện làm nô bộc của điện hạ.”